Mục lục
Kết Hôn Nhanh Chóng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh nói em nên làm cái gì đây?” Cao Thanh Thu tỏ ra rất khó xử

Hoa Ngọc Thành nhìn cô, “Làm sao?”

“Anh nói, giờ em cũng hai mươi tuổi rồi, nhỡ đến tuổi của anh em cũng dài dòng giống như anh thì làm sao bây giờ?”

“…”lông mày Hoa Ngọc Thành run lên, cho nên Thanh Thu nhà anh đang chê anh già rồi sao?

Anh nhìn lấy Cao Thanh Thu, ” Anh cảm thấy gần đây em rất gọi đòn nhé.”

“… Nào có?”

“Rõ ràng có.” Anh cúi đầu xuống, cắn lên lỗ tai của cô một cái

Ngày hôm sau Cao Thanh Thu đến chỗ Cao Thanh Đức, bởi vì Dao Dao cũng ở chỗ này, cho nên Cao Thanh Thu vừa vào cửa liền thấy cô ấy ngồi ở chỗ đó, mắt sưng lên giống như quả bồ đào nhìn thấy Cao Thanh Thu đi vào, “Thanh Thu.”

Tính cách của Trương Tâm Dao có chút giống như con trai, bình thường ở bên ngoài làm công, kinh nghiệm xã hội cũng không ít, không phải là cô gái nhu nhược.

Nhưng mà trong nhà xảy ra chuyện, đối với cô ấy mà nói là một chuyện đả kích rất nặng nề.

Cao Thanh Thu ngồi xuống, vỗ bả vai của cô ấy một cái, “Đừng buồn nữa.”

Trương Tâm Dao nói: ” Bình thường mình không chịu cố gắng, cũng không chịu học hành cho nên hồn, ba mình lại chưa từng trách mình, luôn dung túng cho mình, mình muốn làm cái gì thì làm cái đó. Ông ấy chính là người cha tốt nhất trên đời này, nhưng mà… Hiện tại, mình thật sự không biết mình có thể làm gì cho ông ấy.”

Dao Dao hi vọng mình có thể chia sẻ gì đó cho cha mình, nhưng suy nghĩ kỹ lại lại chẳng có năng lực gì cả.

Cao Thanh Thu ngẩng đầu lên, nhìn Cao Thanh Đức một cái, sáng sớm nay Trương Tâm Dao đã tới, khóc ở nơi này rất lâu, cậu ta cũng không biết mình có thể làm cái gì.

Trương tổng cũng coi như là một ông chủ lớn, lại lăn lộn trên thương trường nhiều năm như vậy, chuyện lần này, ông ấy cũng không có cách nào, bọn họ còn chưa trải đời càng không nghĩ ra được biện pháp gì.

Cao Thanh Thu hỏi: “Thanh Đức, hai người ăn cơm chưa?”

Cao Thanh Đức nói: “Còn chưa nấu gì hết, hay để em gọi ship đi?”

Còn chưa vào học kì mới, vừa ngày hôm qua cậu ta mới từ Nam Xuyên qua.

Cao Thanh Thu nói: “Lúc nào cũng chỉ biết gọi đồ ăn sẵn, để chị đi nấu ăn cho hai người, đằng nào hôm nay cũng rảnh rỗi.”

Cao Thanh Thu nói xong đứng lên đi nấu ăn.

Cô lúc nào cũng chuyên cần, cái gì cũng biết làm, mỗi lần qua chỗ này của Cao Thanh Đức đều giúp hắn cậu ta dọn dẹp thật chỉnh tề.

Cao Thanh Thu gọi Dao Dao, đi ra ngoài mua chút thức ăn trở lại, Cao Thanh Đức nói vài chuyện trong nhà.

Tết năm nay Cao Thanh Thu cùng Hoa Ngọc Thành không về.

Cao Thanh Đức nói: “Mẹ nhớ chị lắm, mong chị và anh rể về nhà.”

“Bà ấy là biết chị cùng với Hoa Ngọc Thành ở chung một chỗ, mới hy vọng chị về nhà thôi.” Cao Thanh Thu tự giễu cười nói: ” Em cứ nói với bà ấy chị sẽ không trở về.”

bà Cao luôn thực dụng như vậy, Cao Thanh Thu cùng với Hoa Ngọc Thành ở chung một chỗ thì bà ấy mới mong Cao Thanh Thu về nhà, một khi Cao Thanh Thu và Hoa Ngọc Thành xảy ra vấn đề gì, bà Cao căn bản không muốn nhìn thấy đứa con gái này.

Rõ ràng là người nhà của mình, nhưng xưa nay, không để cho cô có một loại cảm giác có thể dựa vào.

Cao Thanh Thu đem cơm vừa nấu xong, bưng ra ngoài, ba người cùng nhau ăn cơm.

Trương Tâm Dao nhìn lấy Cao Thanh Thu, hỏi: “Thanh Thu, có chuyện này mình muốn nhờ cậu giúp một tay.”

Cao Thanh Thu nhìn lấy Trương Tâm Dao, “Chuyện gì?”

“Cậu có thể cầu xin chồng cậu, để cho chú ấy cho ba mình một cơ hội được không?” Trương Tâm Dao nhìn lấy Cao Thanh Thu, ” Hoa Tổng rất thương cậu, cậu đứng ra nói chuyện, chú ấy nhất định sẽ nghe.”

“…” Cao Thanh Thu nhìn Trương Tâm Dao, cô biết Hoa Ngọc Thành rất yêu mình, mà ngay từ ban đầu, cũng là bởi vì Trương tổng rất biết lấy lòng mình, cho nên Hoa Ngọc Thành mới hợp tác với ông ta.

Chẳng qua là hiện tại, xảy ra chuyện như vậy, nếu như cô lại đi cầu tình mà nói, vậy sẽ ra sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK