Mục lục
Kết Hôn Nhanh Chóng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Niệm Niệm nói: “Đã sớm nên làm như vậy rồi, lúc ấy cậu còn che chở cho cô ta không cho mình gửi, bây giờ hối hận rồi phải không?”

Nếu như Dương Nhạc Linh ban đầu nghe cô ta khuyên, đối phó Cao Thanh Thu ngay từ đầu, thì đã không biến thành bộ dáng bây giờ.

Nhưng mà, coi như như thế, Thẩm Niệm Niệm vẫn đứng về phía Dương Nhạc Linh.

Thẩm Niệm Niệm nhanh chóng gửi ảnh sang cho bà Hoa.

Hôm nay Cao Thanh Đức đến biệt thự Giang Phủ, đang ngồi trên ghế sa lon chơi game, cậu ta nói với Cao Thanh Thu: “Chị ơi rót cho em cốc nước.”

“…” Cao Thanh Thu nhìn con heo lười ngồi ở đó, lãnh đạm đáp “Tự đi mà rót?”

“Rót cho em đi mà! Nhanh lên em sắp chết khát rồi.”

“…” Cao Thanh Thu cảm thấy, có cậu em trai như này sắp phát điên đến nơi rồi.

Nhưng cô vẫn tốt tính rót cho cậu ta ly nước.

Mới vừa đưa cho Cao Thanh Đức, điện thoại liền vang lên, là quản gia Nhà họ Hoa gọi tới, “Thanh Thu, bà chủ gọi cháu về nhà một chuyến, nói có một số việc cần tìm cháu.”

“Vâng cháu biết rồi ạ.” Bà Hoa nếu không có chuyện gì thì sẽ không tìm cô, cho nên Cao Thanh Thu đáp ứng, sau đó bảo tài xế đưa mình đi Nhà họ Hoa.

Tiến vào phòng khách, nhìn thấy bà Hoa ngồi ở chỗ đó, cô đi tới, “Mẹ.”

Luôn cảm thấy bầu không khí có chút cứng ngắc.

Bà Hoa ngẩng đầu lên, nhìn cô một cái, “Con Ngồi đi.”

Cao Thanh Thu ngồi xuống, nhìn bà Hoa, hỏi “mẹ gọi con qua đây có chuyện gì sao?”

Hôm nay là thứ hai, bình thường, vào lúc này, bà Hoa sẽ không tìm nàng.

Bà Hoa nhìn Cao Thanh Thu, nói: “Hôm nay có người gửi vài tấm hình cho mẹ, mẹ gọi con đến hỏi vài câu.”

Bà mặc dù tin tưởng nhân phẩm của Cao Thanh Thu, nhưng nhìn thấy Cao Thanh Thu cùng với người đàn ông khác ở chung một chỗ, cũng khó tránh khỏi không suy nghĩ nhiều.

Bất cứ chuyện gì bọn họ đều có thể dung túng Cao Thanh Thu, nhưng nếu như Cao Thanh Thu ở bên ngoài có người khác, một điểm này, bọn họ không thể tha thứ.

“Ảnh gì ạ?” Cao Thanh Thu cảm thấy khó hiểu.

Bà Hoa đem ảnh chụp trên điện thoại cho Cao Thanh Thu, “Con nhìn đi.”

Thật ra bà vẫn rất tin tưởng Cao Thanh Thu, cho nên cũng không làm lớn chuyện này, hiện đang nói với Cao Thanh Thu nói, thái độ cũng rất bình thường.

Cao Thanh Thu nhìn thấy ảnh chụp, bật cười, ” ảnh này ai gửi cho mẹ ạ?”

Dương Nhạc Linh sao?

Mới vừa rồi Tô Tề gọi điện thoại tới, nói Dương Nhạc Linh hiểu lầm quan hệ của cô với Tô Tề, chỉ chớp mắt, ảnh chụp liền gửi tới mẹ chồng, hành động cũng nhanh thật đấy.

Bà Hoa nhìn thấy Cao Thanh Thu cười, liền biết cô không có làm chuyện xấu, thở phào nhẹ nhõm, “Là mấy cái người dỗi hơi ấy mà.”

Cao Thanh Thu giải thích: “Mẹ, người này là đồng nghiệp cùng công ty với con, mọi người cũng biết con viết sách trên mạng mà, rất nhiều chuyện đều là người này phụ trách giải quyết cho con,lần trước con mời anh ta ăn bữa cơm, kết quả ngày đó vừa vặn gặp Dương Nhạc Linh cùng Thẩm Niệm Niệm. Chắc hai người họ hiểu lầm.

Chẳng qua con không nghĩ tới, hai người họ lại còn len lén chụp ảnh, không biết ảnh này có phải là hai người họ gửi cho mẹ không?”

Trong đầu Bà Hoa đang nghĩ: Thật đúng là Thẩm Niệm Niệm.

Nói như vậy, chuyện này liên quan đến Dương Nhạc Linh sao?

Trong nháy mắt, ấn tượng đối với Thẩm Niệm Niệm cũng giảm đi không ít.

Cao Thanh Thu nhìn bà Hoa, tiếp tục nói: “Mẹ có biết chuyện của Dương Nhạc Linh gần đây không? là một người có bút danh Nhất Thế Trường An trên mạng khui ra, người ngoài không biết người đó chính là con, nhưng mà mẹ biết mà đó chính là con? Sách của con cũng để bút danh này.”

Bà Hoa nhìn Cao Thanh Thu,ngạc nhiên” Chuyện của Dương Nhạc Linh là con làm?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK