Anh thật sự đã đồng ý ly hôn với cô rồi!
Cô ăn sáng một cách vô hồn.
Hoa Ngọc Thành giúp cô bóc trứng luộc, đưa cho cô.
Cao Thanh Thu nói: “Anh ăn lòng trắng đi.”
Cô thích ăn lòng đỏ trứng, cho nên lòng trắng trứng đều là anh ăn.
Hoa Ngọc Thành nhìn cô cười một cái, tách lòng trắng ra đưa lòng đỏ cho cô.
Lý Sơn đi vào phòng ăn, lẳng lặng nhìn thấy một màn này, thiếu chút nữa cho là, mình nhìn lầm rồi.
Buổi sáng Hoa Ngọc Thành nói với anh ta chuyện ly dị, lòng anh ta như lửa đốt mà từ nhà mình chạy tới, còn nghĩ, tình cảm của hai người họ có phải là xảy ra vấn đề gì không, nhưng,cảnh ân ái tình cảm trước mắt chẳng khác ngày thường này, thật sự là muốn ly hôn sao?
Hiện tại Lý Sơn nghiêm trọng hoài nghi, khả năng mình chưa tỉnh ngủ, cần trở về ngủ một giấc.
Dì Ngô nhìn thấy Lý Sơn,hỏi “Lý Sơn, cậu ăn sáng chưa?”
“Không cần đâu ạ.” Lý Sơn hiện làm gì còn tâm tình mà ăn với chẳng uống?
Anh ta chỉ muốn biết, bây giờ là tình huống gì.
Dì Ngô thấy anh ta bảo không ăn, cũng không nói gì nữa.
Cao Thanh Thu và Hoa Ngọc Thành ăn xong, cùng đi ra khỏi phòng ăn, Lý Sơn đi theo sau lưng Hoa Ngọc Thành, ” Ngài Hoa.”
“Ừ?” Hoa Ngọc Thành để cho Cao Thanh Thu đi lên phòng thay quần áo, cô phải đi học, anh cũng phải đi làm, hắn định đưa cô đi học trước rồi quay lại đi công ty.
Lý Sơn thấy Cao Thanh Thu đi rồi, mới dám hỏi: “anh thật sự muốn ly dị?”
Hoa Ngọc Thành dừng một chút, nhìn về phía Lý Sơn, cái nhìn này, làm cho Lý Sơn chảy mồ hôi lạnh khắp cả người.
Anh ta sợ là mình nghe nhầm, đột nhiên nói lỡ mồm, sẽ bị Hoa Ngọc Thành mắng một trận.
Kết quả, Hoa Ngọc Thành nhìn anh ta xong lại gật đầu một cái, “Ừm.”
Tâm tình của Lý Sơn lập tức trở nên kích động, “phu nhân làm gì sai, sao anh lại đối xử với cô ấy như vậy? Chuyện Dương Nhạc Linh không phải đã giải quyết xong rồi sao?” Không phải là Hoa Ngọc Thành hiện tại lại đột nhiên thay đổi chủ ý, muốn cùng với Dương Nhạc Linh nối lại tình xưa đấy chứ?
Nếu là như vậy, Lý Sơn cảm thấy, anh ta không cần công việc này nữa!
Bởi vì anh ta cảm thấy bất công thay Cao Thanh Thu.
Hoa Ngọc Thành nhìn Lý Sơn một cái, có chút bất đắc dĩ nói: “Xử lý đi.”
“Ngài Hoa.” Lý Sơn thật sự nóng nảy, “Thanh Thu rất tốt, có thể cô ấy còn chưa ưu tú, nhưng mà cô ấy đã rất cố gắng, sao anh có thể làm như vậy với cô ấy? Hơn nữa, ai cũng biết cô ấy là vợ của anh, lúc này mà nói ly dị, sẽ làm hình tượng của anh xấu đi như thế nào không?”
Tất cả mọi người đều sẽ cảm thấy, anh bình phục liền bỏ Cao Thanh Thu, cảm thấy anh là một kẻ phụ lòng.
Hoa Ngọc Thành nhìn Lý Sơn, “Những gì cậu nói tôi đều biết.”
Chuyện ly hôn là Cao Thanh Thu nói, cô đã không muốn ở bên anh, cảm thấy mệt mỏi, anh không thể bắt cô tiếp tục ở bên cạnh mình được!
“Đã như vậy, tại sao…” Lý Sơn thật không hiểu.
Nếu như đều biết, tại sao phải ly hôn Cao Thanh Thu.
Hơn nữa, nhìn hai người vẫn còn ngọt ngào như vậy,nhìn như thể Cao Thanh Thu còn chưa biết chuyện này, mà chỉ có một mình Hoa Ngọc Thành đơn phương ly hôn?
Cao Thanh Thu mặc quần áo tử tế, từ trên phòng đi xuống.
Cô mặc áo sơ mi cùng quần jean, thoạt nhìn rất gọn gàng thoái mái, cô đeo balô đi tới trước mặt Hoa Ngọc Thành, “Em đi học đây?”
“Anh đưa em.”
“May quá, không phải đi xe buýt.” Cao Thanh Thu nhìn về phía Lý Sơn đang đứng ở một, bên sắc mặt phức tạp, gật đầu một cái, sau đó cùng Hoa Ngọc Thành đi ra xe.
Ngồi trên xe, Cao Thanh Thu không nói gì với Hoa Ngọc Thành, cô nhìn ra ngoài cửa xe, hôm nay ánh mặt trời rất ấm áp, từ ngoài cửa sổ xe chiếu vào.