“Anh ấy bây giờ rất nguy hiểm đúng không?” Tôi nghe Black nói phân tử lượng tử thấy nhức đầu liền ngắt lời.
Black gật đầu một cái.
Tôi im bặt không lên tiếng, tim thắt lại.
Vốn Tô Mộc bị thương nặng trở thành quỷ mới tôi đã đủ khó chịu, thật vất vả mới chấp nhận được, vậy mà còn có kết quả xấu đang chờ tôi.
Tô Mộc còn có điều gì đang giấu tôi? Tình hình anh ấy rốt cuộc thế nào?
Trong lòng tôi giống như có một khối đá lớn đè ép, chỉ hận máy bay không thể nhanh hơn để tới nhà thờ cân Tô Mộc một chút, lại cũng sợ thật sự sau khi có cân nặng tôi không chịu nổi kết quả kia.
Nghĩ tới nghĩ lui tôi chỉ có thể đem hy vọng đặt vào Giao tiên.
Dẫu sao trước khi đi Giao tiên cùng Tô Mộc cứ thần thần bí bí, dường như ông ta đã biết chút gì đó.
Lúc này tôi không còn do dự, trực tiếp gọi lớn Giao tiên ở trong đầu.
Gọi liên tiếp mấy câu cũng không thấy Giao tiên đáp lại, tôi liền nóng nảy, giận dữ hét: “Giao tiên chết tiệt, ông đi ra cho rôi! Tôi biết ông có thể nghe!”
“Ta bây giờ ở trong núi, tín hiệu không tốt…” Thấy tôi tức giận, giọng Giao tiên cuối cùng mới vang lên trong đầu tôi, yếu ớt nói.
Tôi liền chửi thề một cậu, sau đó hỏi ông ta: “Rốt cuộc tình hình Tô Mộc là thế nào? Còn có bảy ngày mà hai người nói rốt cuộc là có ý gì?”
“Bảy ngày? Cái gì bảy ngày?” Giao tiên im lặng một chút rồi giả vờ ngây ngốc nói.
Tôi tức giận đến muốn đánh người, trong giọng nói đã mang theo sự tức giận: “Đừng có giả bộ, Tô Mộc đều đã nói với tôi.”
“A?” Biết được Tô Mộc đã nói với tôi, giọng Giao tiên trong nháy mắt đã tăng cao, hiển nhiên trong lòng thấy cái gì đó không ổn, thấy quả thực không gạt được tôi liền dứt khoát nói: “Ngươi hãy nói Tô Mộc xảy ra chuyện gì đi, có phải bay được nửa đường đột nhiên ngất đi?”
“Ông lại biết?” Tôi nghe vậy thầm giật mình, có chút kích động.
Quả nhiên bọn họ biết sẽ có kết quả này, không chỉ Tô Mộc biết mà ngay cả Giao tiên cũng biết!