Mục lục
Chồng Yêu Là Quỷ (full 377 chap) – Đọc Truyện ma tác giả: Lam Lâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt tôi liền trầm xuống, đưa tay tóm lấy cổ áo Đường Dũng kéo sát tới mặt tôi, nhìn chằm chằm vết thương trên mặt anh ta, hỏi: “Có phải anh mượn cơ hội dùng việc công để báo thù riêng, thừa dịp thân thể Tô Mộc yếu ớt mà đánh nhau với anh ấy? Tôi nhớ trước khi tôi ngủ đã nghe thấy tiếng đánh nhau truyền đến, nhất định là anh bắt nạt Tô Mộc.”


“Đệch, Dương Dương, em có chính mắt thấy anh bắt nạt Tô Mộc không? Hơn nữa bây giờ rõ ràng bị thương là anh kia mà, em có thấy trên mặt anh ta có vết thương không? Em quá thiên vị, chưa thấy em như em, bây giờ dù sao anh cũng là sự phụ em, là sư phụ em đấy! Em cứ như này mà muốn anh làm sư phụ em?” Đường Dũng trong nháy mắt liền tức giận, trợn mắt thở mạnh nhìn tôi. Lúc nãy anh ta ở bên nhìn tôi cùng Tô Mộc rải thức ăn cho chó chỉ biết nín giận trong bụng, bây giờ bị một câu nói của tôi trong nháy mắt liền bùng phát.

Tôi giật cả mình, không nghĩ tới tôi chỉ thuận miệng hỏi một chút mà Đường Dũng lại phản ứng lớn như vậy. Hơn nữa với tính cách của Tô Mộc, nếu như thật sự bị đánh chẳng lẽ anh ấy sẽ để cho tôi biết sao?

Chắc chắn anh ấy sẽ không để lại vết thương trên mặt rồi khoe khoang khắp nơi.

“Dương Dương, em hiểu lầm cậu ta rồi. Vết thương trên mặt cậu ta là bị Chu Lan đánh, mới vừa rồi em nghe được tiếng đánh nhau cũng là do cậu ta và Chu Lan đánh nhau, Chu Lan mới vừa chạy trốn.” Tô Mộc nói.



Anh ấy luôn luôn cùng Đường Dũng không ưa nhau, bây giờ lại chịu chủ động giir thích cho Đường Dũng, một phần là giải thích mình không bị đòn, phần khác có lẽ có liên quan tới chuyện Đường Dũng giải cứu cùng anh ấy.


Mặc dù Tô Mộc ghét Đường Dũng nhưng vẫn là hiểu tri ân báo đáp.


“Chu Lan? Cô ta đến đây lúc nào? Lão Kim Đạt Hải kia có tới hay không? Bây giờ anh không sao chứ?” Tôi nghe thấy cái tên Chu Lan liền thấy lo lắng. Bây giờ hai tiếng Chu Lan nhất định là ác mộng của tôi, nếu không phải Tô Mộc cùng Chu Lan ở chung một chỗ trong thời gian dài thì Tô Mộc cũng sẽ không bị hồn phách không an hôn mê lâu như vậy.


Đường Dũng thấy mặt tôi nhìn Tô Mộc đầy lo lắng, mặt anh ta liền đen thêm mấy phần, tiếp tục xông tới đứng chắn giữa tôi và Tô Mộc, ngăn tôi nhìn Tô Mộc, tức giận nói: “Lộc Dương! Em thấy rõ, bây giờ bị thương là sư phụ em! Bị Chu Lan gây thương tổn cũng là sư phụ em! Không phải bây giờ em nên quan tâm tới sư phụ mình một chút sao, còn nhìn lão quỷ làm gì! Anh ta đã nôn được Chu Lan ra, bây giờ đang không thể tốt hơn được nữa!”


“Khoan đã, anh vừa nói Tô Mộc nôn Chu Lan ra? Là có ý gì? Chu Lan bị Tô Mộc ăn? Khí tức đen trên ngực anh ấy cũng chính là tích khí trên người Chu Lan?” Tôi liền kinh hãi, phớt lờ Đường Dũng, không dám tin nghiêng đầu nhìn về phía Tô Mộc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK