Ở trước mặt mẹ tôi, tôi cũng không phải không biết xấu hổ mà nói thật cho Tô Mộc, liền nói không có gì, ai ngờ mẹ tôi ngược lại lại rất thẳng thắn, cười tươi, vui vẻ giơ lên que thử thai đưa cho Tô Mộc nhìn, nói: “Tô Mộc, chúc mừng con, con sắp làm ba.”
Cái gì?
Làm sao lại làm ba?
Tôi lập tức tiến tới, không giám tin cầm lấy que thử thai.
Phía trên lại thật sự xuất hiện hai vạch.
Hướng dẫn sử dụng trên hộp viết rõ ràng, nếu như mang thai thì trên que sẽ xuất hiện hai vạch màu đỏ, không có thai thì chỉ là một vạch, bây giờ kết quả rõ ràng như vậy tôi cảm thấy như bị sét đánh, sao lại có thai?
Không phải Tô Mộc đã nói tôi chưa muốn có con thì anh ấy sẽ không để tôi có con sao?
Tôi liền nhìn về phía Tô Mộc, biểu tình trên mặt anh ấy cũng không biết gọi là gì, vừa không dám tin lại có một vẻ vui mừng, ngây người như vẫn còn chưa tỉnh vì tin tức bất ngờ này.
Chỉ có mẹ tôi đang đặc biệt vui mừng, thật giống như kết quả này không ngoài dự đoán của bà, ngoài việc chúc mừng Tô Mộc ra bà cũng nhanh chóng đem thông tin ngày hai mươi sáu tháng mười là ngày đẹp để cưới hỏi nói cho Tô Mộc, hỏi Tô Mộc ngày đó thế nào.
Tô Mộc gật đầu một cái, nói ngày đó tốt vô cùng, mẹ cứ làm chủ.
Nghe Tô Mộc gọi một tiếng mẹ, mẹ tôi thật sự có thể dùng từ tâm hoa nộ phóng* để hình dung, bà chờ chính là những lời này. Có được sự đồng ý của Tô Mộc, bà liền nhanh chóng vui vẻ đi lên lầu tìm ba tôi, nói lát nữa bọn họ sẽ ra ngoài mua đồ chuẩn bị cho hôn lễ, buổi chiều sẽ đến nhà bà nội một chuyến, đem tin tức tôi kết hôn đến báo cho bà nội.
Lúc này tôi vẫn giống như nằm mơ, mới ngày hôm qua vừa xếp đặt để cha mẹ hai bên gặp mặt thì hôm nay đã quyết định ngày cưới? Nhanh như vậy sao?
Cái chính là con mẹ nó, tôi còn mang thai?
Tâm tình tôi hết sức phực tạp, vừa ngạc nhiên cũng có chút mừng rỡ, lại cảm thấy rất thần kỳ, mà nhiều nhất chính là khiếp sợ.