Tôi nghe Tô Mộc nói lại càng mơ hồ, không hiểu liền hỏi lại hai huyệt kia không thông với nhau nhưng bây giờ hang động đã thông, tại sao giới hạn của âm dương nhị khí lại rõ ràng như vậy, vừa rồi tôi còn thấy rất lạnh bây giờ đã nóng không chịu được.
Tô Mộc nghe tôi nói thấy nóng, đột nhiên trên mặt anh ấy lộ ra một nụ cười cổ quái, nói vậy thì đúng rồi. Cái động ban nãy hẳn là do Đao Minh tới Thái Lan mới đào, để chuẩn bị cho việc mình tới long mạch, bởi vì thời gian eo hẹp cho nên lối đi đào cũng rất hẹp. Nhưng thứ như long mạch này xuất hiện chắc chắn sẽ khiến cho nhiều người muốn cướp đoạn cho nên cô ta không cam lòng làm chuyện có lợi cho người khác mới nuôi nhiều cổ xà trong động như vậy, chính là vì để phòng người khác thông qua hang động của cô ta tới gần long mạch.
Chỉ là cô ta đã tính toán nhầm rồi. Bởi vì cô ta nuôi số lớn cổ xà trong động cho nên âm khí trong động đó hẳn rất lớn, cô ta lại liên tục đào về phía trước, khi cô ta đào thông tới âm huyệt ở dưới hoàng cung liền xui xẻo, cô ta xong đời rồi.
Tô Mộc nói đến đây nụ cười trên mặt càng cổ quái khiến lòng hiếu kì của tôi càng tăng mạnh, hỏi anh ấy: “Đao Minh làm sao xui xẻo?”