Sau khi chắc chắn tôi muốn đem yêu hạch đổi thành lực cực âm, Giao tiên nếu có chòm râu thì có lẽ râu cũng dựng ngược, liếc nhìn tôi một cái, hừ lạnh một tiếng, nói không thể nào.
Âm khí mặc dù có thể biến thành yêu khí nhưng yêu khí lại không thể đổi thành âm khí. Biến thành yêu hạch chính là biến thành yêu hạch, kể cả đại la thần tiên có hạ phàm thì cũng vô ích.
Biết được tin này tôi tê liệt ngồi bệt xuống đất, sững sờ nhìn yêu hạch trôi lơ lửng trong không trung trước mặt tôi, trong lòng vô cùng thất vọng.
Thật vất vả mới có phương pháp có thể giúp Tô Mộc, cảm thấy tôi cũng là một người có ích, không đến nỗi lúc nào cũng liên lụy Tô Mộc.
Vậy mà yêu hạch lại quấy nhiễu, tôi lại biến thành phế nhân. Yêu hạch quý hiếm thì thế nào, tôi không thể giúp Tô Mộc khôi phục thực lực, cũng không thể thay anh ấy bảo vệ cha mẹ tôi, có yêu hạch thì có ích lợi gì?
Tôi buồn rầu tới cực điểm, thậm chí trong nháy mắt trở nên có chút mê mang không biết tiếp theo nên làm gì, tiếp tục bổ sung âm khí chờ Tô Mộc quay lại hay cứ ở nhà lăn lộn ăn chờ chết, tiếp tục quay trở về cuộc sống người bình thường.
Tôi đang mê mang thì Giao tiên lại gần, đôi mắt rắn cười híp nhìn tôi, dáng vẻ không tốt nói: “Nha đầu, mặc dù không có lực cực âm nhưng ngươi phải hiểu yêu khí càng quý hiếm, bên trong cơ thể ngươi có thể tồn tại yêu hạch chứng tỏ ngươi đã có thể tu luyện yêu khí, một thời gian nữa ngươi tuyệt đối sẽ còn lợi hại hơn Tô Mộc nhà ngươi. Đến lúc đó ngươi công đức viên mãn, tu đến cửu hạch thành tiên, Tô Mộc nhà ngươi cũng có thể thoát khỏi luân hồi sinh tử đi theo thành tiên, hai ngươi làm một đôi thần tiên quyến lữu lưu lạc chân trời góc bể không phải tốt hơn sao?”
Nó nói, mặt còn đầy mong đợi nhìn tôi, bộ dạng quan tâm.
Nó đã từng nói, ‘một người đắc đạo, gà chó thăng thiên’, tôi có thể thành tiên thì Tô Mộc cũng được nhờ đi theo đại khái chính là đạo lý này. Cũng không biết tại sao, tôi lại cảm giác được từ trên người Giao tiên giống như nhân viên bán hàng đa cấp, không quen thuộc, luôn cảm giác nó đang cực lực khuyên tôi tu luyện yêu khí không cần phân biệt tối xấu gì.
Tâm tính thiện lương mệt mỏi.
Tôi không có hứng thú theo Giao tiên nói chuyện, khoát khoát tay với Giao tiên, từ trong đan điền lui ra ngoài, cũng không còn tâm tư tu luyện mà nằm trên giường ngẩn người nhìn lên trần nhà.
Giao tiên còn chưa từ bỏ ý định, đuổi theo tô, lảm nhẳm bên tai tôi, tôi lại lười nói nhảm cùng nó, trực tiếp đạp một cưới khiến nó văng xuống giường, nói: “Không còn sớm, đi ngủ, tôi chưa bao giờ ngủ chung với động vật như rắn.”
“Tiểu nha đầu ngươi làm dám làm như vậy với lão tử, có tin lão tử bây giờ liền đem ngươi nuốt, nhìn ngươi còn dám chê lão tử không…”
Giao tiên giận dữ, ở dưới giường hùng hùng hổ hổ nói.
Nhưng nó cũng chỉ càu nhàu, mắng mấy câu sướng miệng rồi lại leo lên chui vào con dấu giao tiên trên cổ tay tôi, biến mất không thấy.
Rốt cuộc yên tĩnh.
Tôi thở dài một hơi, tiếp tục nhìn chằm chằm trần nhà, nghĩ tiếp theo nên làm gì.
Bây giờ đã xác định, tôi hấp thu lực cực âm căn bản không nhanh bằng yêu hạch hấp thu, cũng dựa theo tốc độ này yêu hạch sẽ đem lực cực âm còn chút xíu của tôi hấp thu sạch sẽ, nếu như tôi còn muốn giữ được lực cực âm thì hoặc là tăng tốc độ hấp thu âm khí, hoặc mặc kệ, chờ yêu hạch hấp thu xong lực cực âm xem tôi có chuyện gì không.
Nghĩ tới nghĩ lui, tôi quyết định vì Tô Mộc liều một phen, âm khí bên ngoài khá lơn nữa cũng không bằng tôi trực tiếp đem lực cực âm trợ giúp cho anh ấy, dẫu sao lực cực âm là tinh hoa âm khí ngưng tụ mà thành, hơn nữa Tô Mộc hấp thu thêm được chừng nào tốt chừng ấy.
Sau khi quyết định xong tôi rất nhanh liền ngủ, chờ ngài mai tỉnh lại tìm một nghĩa địa hấp thu chút âm khí.
Nhưng đang ngủ dở giấc, tôi bỗng nhiên cảm giác thân thể có một trận khô nóng, thật giống như bị thiêu đốt ở trên đống lửa, cảm giác này khó chịu dị thường lại hết sức quen thuộc, tôi liền từ trên giường nhảy dựng lên, kinh hoảng kiểm tra trong phòng có gì bất thường.
Nhìn một vòng, gian phòng cũng không có gì lạ, Thuồng luồng tiên cũng không chui ra, nhưng đầu tôi đầy mồ hôi, trên thân, áo ngủ đều ướt đẫm, dinh dính ở trên người cực kì khó chịu.
Tôi không thể làm gì khác hơn là đứng dậy đi tắm, sau khi xả hết mồ hôi trên thân thể, làn da mới dễ chịu một chút.
Từ khi Thuồng luồng tiên sống nhờ trên người của tôi, mỗi lần tắm rửa, tôi đều muốn dùng băng gạc quấn lên cổ tay, tránh cho tôi đang tắm Thuồng luồng tiên đột nhiên lao ra.
Phương pháp này cũng có tác dụng, Thuồng luồng tiên ấn ký là đường Thuồng luồng tiên ra vào thân thể tôi, bị ngăn trở, nó cũng liền tạm thời vây ở trong thân thể tôi, không ra được, mới đầu nó còn có chút khủng hoảng, phản đối, hiện tại quen rồi, nó cũng liền không lên tiếng.
Sau khi tắm xong, tất cả khó chịu đều đã tan biến, tôi liền đứng trước gương trong phòng tắm lau người.
Tấm gương bởi vì dính hơi nước, trên mặt đọng một lớp sương, mơ mơ hồ hồ, chỉ có thể nhìn hình ảnh mờ ảo.
Nhưng cái đó không sao, vậy mà trong gương tôi lại nhìn thấy hai thân ảnh mơ hồ!
Một cái tự nhiên là của tôi, một cái khác là ai?!
Trong nháy mắt tôi quay người trở lại, cảnh giác nhìn phòng tắm một vòng.
Ngoại trừ tôi ra, trong phòng tắm làm gì còn ai.
Tôi lại nhìn về tấm gương, bên trong lại chỉ còn mỗi tôi.
Tôi liền cho là mình vừa rồi hoa mắt, nhưng tôi hiện tại tinh thần rất tỉnh táo, coi như hoa mắt, cũng không thể trùng hợp như vậy chứ, tôi rõ ràng nhìn thấy vừa rồi trong gương có hai người, mà bóng người kia cũng là nữ nhân!
Không phải là gặp quỷ chứ...
Trong lòng tôi đột nhiên rùng rợn, vô thức vừa muốn đem ngọc bội cùng thiên địa kích móc ra, nhưng tôi vừa tắm rửa xong, đừng nói ngọc bội cùng thiên địa kích, trên thân ngay cả bộ y phục cũng không có.
Ngay lúc tôi cuống quít tìm quần áo, một bàn tay lạnh buốt tay đã đánh lên sau vai tôi, lưng tôi cũng trở nên lạnh lẽo, khiến tôi rùng mình từ xương cụt đến tận đỉnh đầu!
"Ngươi là ai!"
Tôi trong nháy mắt ngẩng đầu, vừa hỏi vừa nhìn lại trong gương.
"Ta? Ngươi chiếm nhà ta, chiếm phòng ta ở, còn hỏi ta là ai? Ngươi nói xem ta là ai?" Trong gương cũng xuất hiện một nữ nhân lõa thể, dáng người cô ta so với tôi cũng gần tương đương, đứng cùng một chỗ với tôi, tóc tai bù xù, trông khá giống tôi.
Chỉ là lúc này trong gương tôi mang bộ mặt kinh hoảng, mà khóe mắt nàng ta đỏ bừng, mang trên mặt một tia khát máu nhe răng cười, con mắt băng lãnh nhìn tôi, móng tay nàng đen nhánh thon dài như dao, kề trên cổ tôi, chỉ cần tôi hơi nhúc nhích, liền lập tức đâm vào trong thân thể tôi!
"Ngươi là... con gái của Phùng lão gia?" Tôi toàn thân run lên, đầu óc nhanh chóng vận chuyển, lúc này mới nhớ tới biệt thự này đã từng là một ngôi nhà ma.
Lúc đó Tô Mộc nói giải quyết sự tình xong xuôi sẽ trở về đuổi quỷ, kết quả về sau phát sinh nhiều chuyện như vậy, anh cũng lại không có trở lại nữa.
Tôi cũng không nghĩ tới nữ quỷ này vẫn còn trong biệt thự. Tôi giật mình hoảng sợ, cô ta còn ở lại chỗ này, mà cha mẹ tôi đã ở lâu trong biệt thự như vậy, nếu như cô ta hạ thủ cha mẹ tôi...
Tôi đơn giản không dám tưởng tượng!
Thấy tôi ngơ ngác không có phản kháng, khóe miệng nữ quỷ nhe răng cười càng tươi, tay trực tiếp vây quanh phía trước, nắm lấy hai cánh tay của tôi kéo tôi tới đối mặt với cô ta, nói: "Ngươi có thể trông thấy ta, trên thân âm khí còn rất nặng, nhất định có cách mang ta ra ngoài, ta cho ngươi hai lựa chọn, hoặc là mang ta ra ngoài, rời khỏi căn biệt thự này, hoặc là ta thôn phệ ngươi, để hồn phách của ngươi trở thành một bộ phận của ta, như vậy thực lực của ta càng tăng nhiều, cũng có thể phá kết giới ra ngoài."
Cô ta nói, con ngươi mắt đỏ rực nhìn thẳng vào tôi, cùng ánh mắt của tôi giao hội một chỗ.
Trong phòng tắm hơi nước bốc lên, rất nóng, nhưng bị ánh mắt cô ta lạnh lẽo xem xét, tôi bị dọa sợ đến toàn thân rét run, nỗi sợ hãi như từ bên trong tôi trào cả ra ngoài.
Thời gian cô ta chết cũng không dài, nhưng bây giờ thân thể cô ta ngưng thực trình độ trên cả cảnh giới của quỷ mới, hẳn là một lão quỷ.
Cái này hiển nhiên không bình thường, Diệu Diệu còn nhỏ chết thảm, lại được Đường Dũng tỉ mỉ nuôi lâu như vậy, cũng mới chỉ là lão quỷ mà thôi. Trước mắt nữ quỷ này mới chết không đến hai năm, liền đã trở thành lão quỷ, đại thù của cô ta lớn tới cỡ nào?
Trong lòng tôi nghi ngờ, nhưng ánh mắt cô ta độc ác nhìn tôi chằm chằm. Tôi thấy khó chịu, đành phải gật gật đầu, trước ổn định cô ta: "Có thể mang cô ra ngoài, nhưng cô trước tiên cần phải nói làm cách nào mang cô ra, ở đây có kết giới gì?"
"Còn giả ngu! Ngươi cùng lệ quỷ kia đến đây ngày đầu tiên ta đã nhìn thấy ngươi! Cái kết giới đáng chết này cũng là lệ quỷ kia bố trí, ngươi cùng hắn là đồng bọn, hùn sức đem lão nương vây ở chỗ này!" Bị tôi hỏi một chút, nữ quỷ mới vừa rồi còn tỉnh táo dị thường vậy mà trong nháy mắt bị tôi chọc giận, có chút phát cuồng, giọng thê lương gào thét ngay bên tai tôi. Đầu tôi ong ong, sắp điếc đến nơi.
"Được được, tôi sai rồi, cô đừng rống lên được không?" Tôi vội vàng nhận lầm, sợ cô ta kích động, lại làm tôi bị thương.
Hiện tại tôi cần cấp bách tìm bộ quần áo mặc lên, chỉ cần mặc xong quần áo, tôi liền có thể đem băng gạc giật ra, phóng thích Thuồng luồng tiên, đến lúc đó nên khóc liền là nữ quỷ này.
Nhưng nữ quỷ này cũng không biết trong lòng đang nghĩ gì, hai tay một mực nắm chắc tôi, giữa ngón tay còn có Quỷ Trảo đen nhánh sắc bén, chỉ cần tôi giãy dụa liền nhất định sẽ bị Quỷ Trảo đả thương, đến lúc đó quỷ khí thấm vào thân thể cũng chẳng có gì, nhưng da thịt sẽ nát rữa, hiện tại Đường Dũng không ở đây, chúng tôi lại không có cách nào ra ngoài tìm thuốc, hậu quả sẽ rất phiền phức.
Mà một khi tôi bị thương, nữ quỷ này liền có chỗ trống có thể chui vào, cô muốn đi ra ngoài cũng chẳng có gì, nếu như lợi dụng tôi làm hại đến cha mẹ thì tôi phải làm sao?
Cha mẹ đang ở trong nhà, hiện tại tôi nhất định phải vạn phần cẩn thận mới được, không thể có chút nào lầm lỗi.
Nghĩ đi nghĩ lại, tôi không thể làm gì khác hơn là đáp ứng yêu cầu của nữ quỷ trước, nói: "Tôi có thể thử phá vỡ kết giới, nhưng kết giới này dù sao không phải tôi bố trí, tôi cũng chỉ có thể thử, nếu như không thành công..."
"Nếu như không thành công, ngươi liền sẽ bị ta thôn phệ." Nữ quỷ ha ha cười lạnh một tiếng, phảng phất hiểu thấu tâm tư của tôi, trực tiếp phá hỏng đường lui của tôi.
Sắc mặt tôi cứng đờ, tôi trên người bây giờ không có bất kỳ thứ gì để phòng thân, trên người chỉ có cực âm chi lực có thể công kích nữ quỷ cũng, nhưng cực âm chi lực muốn đả thương quỷ vật, nhất định phải xen lẫn lệ khí mới được, không có lệ khí cực âm chi lực đối với nữ quỷ mà nói, không chỉ không có bất kỳ lực công kích nào, ngược lại còn là thuốc bổ, nếu như cô hấp thu thuần chính cực âm chi lực, thực lực tăng nhiều, cha mẹ liền sẽ nguy hiểm hơn.
Trong nháy mắt, trán tôi chảy ra một tia mồ hôi lạnh, chỉ có thể cắn răng đáp ứng yêu cầu của cô ta.
Sau đó cô ta bắt tôi vẽ một trương đồ trước gương phòng tắm, những hình ve giống như một loại bùa chú nào đó, hẳn là để phá giải phong ấn trước kia Tô Mộc đã hạ.
Mà tấm gương trong phòng tắm liền là trận nhãn.
Trách không được lúc trước tôi để Trịnh Lâm cảm thụ biệt thự này có quỷ hồn hay không, nó không có cảm ứng được, nguyên nhân Tô Mộc đã sớm cho tòa nhà này hạ phong ấn, đem nữ quỷ này nhốt trong phòng tắm, cô ta ra không được, cho nên cha mẹ tôi ở lại đây lâu như vậy đều không có xảy ra việc gì, mà tôi hẳn là gần hai năm ở đây, lần đầu tiên sử dụng phòng tắm này, cho nên cô ta mới có thể hiện hình ở trước mặt tôi, cũng không phải là cô ta cố ý tìm tới tôi, mà là tôi vô ý xông vào lãnh địa của cô ta.
Cô ta mấy năm trước hẳn là bị giết trong phòng tắm này?
Nghĩ đến đây, trong lòng tôi bỗng nhiên run lên, trùng hợp như vậy ư, tôi đang ngủ ngon, đột nhiên cảm giác nóng không chịu nổi, còn ra mồ hôi đầy người, mới có thể vào đây tắm rửa.
Đó hết thảy đều là trùng hợp ư, vẫn là cô ta đã sớm sắp xếp xong xuôi, chỉ còn chờ tôi đi vào sau khi tắm, liền bắt tôi?
Nếu như hết thảy đều nằm trong tính toán của cô ta, vậy nữ quỷ này tâm kế cũng thật thâm hiểm!