Đang nói thì có mấy người mặc cảnh phục từ trong phòng ngủ đi va, đứng đầu là đội vưởng Vương. Ông ta thấy Tô Mộc liền gật đầu một cái, chào một tiếng hô tiên sinh, sau đó sắc mặt tầm xuống, xít lại gần Lô Mộc nhỏ giọng nói: “Xin lỗi, đều là do người của tôi vô dụng, nửa bước không vời mà cũng để người chết trước mắt bọn họ. tôi vừa mới cẩn thận hỏi qua rồi, người đúng là bị điện giật lúc tắm chết, trong toàn bộ quá trình không có ai khác tới, bọn họ cũng không thấy có điều gì khác thường, ngài có cần gặp...”
“Được rồi. Lô Mộc xua tay một cái, để hai nhân viên cảnh sát luôn đi theoVương Lâm Lâm ra ngoài trước, chỉ để lại một mình đội Tưởng Vương bên cạnh. Anh ấy giống như đã sớm đoán được là kết quả này, hỏi tô Đoàn có mang theo màng bọc thực phẩm tới không.
Hỏi thứ này khiến tôi cùng đội Tưởng Vương đồng loạt sửng sốt một chút, tìm nguyên nhân cái chết của Vương Lâm Lâm thì lấy hàng bọc thực phẩm làm gì? Có điều đội trưởng Vương rất nhanh trí, thấy Lô Mộc cần màng bọc thực phẩm liền kêu viên cảnh sát đứng ngoài cửa đi xuống mua. Chỉ là đội trưởng Vương vừa dứt lời thì tô Đoàn đã móc từ trong túi xách va một hộp màng bọc thực phẩm đưa cho Tô Mộc, nói: “Có...
tôi lại lần nữa kinh động, balo đeo lưng của Cô Đoàn nhìn qua cũng không lớn nhưng chính là túi thần kỳ ai muốn gì có đó, ngay cả màng bọc thực phẩm cũng có.
Tô Mộc nhận lấy hộp màng bọc thực phẩm, kéo ra một đoạn vẫy tay với đội trưởng Vương bảo ông ta đi tới.
Mặt đội trưởng Vương biến sắc, có loại dự cảm không tốt.
Quả nhiên, cho đội trưởng Vương đi tới, Tô Mộc mộc bảo đội trưởng Vương hít sâu một hơi, sau đó liền đem nàng bọc thực phẩm quấn quanh đầu. Mũi, miệng, tai, mắt, tất cả đều được bọc bên trong màng bọc thực phẩm, sau đó bảo đội trưởng Vương lật thi thể lên, nhìn xem trên cột sống phía sau có phải có bảy cái lỗ máu.
Giao phó cho đội trưởng Vương xong, Lô Mộc bảo tôi cùng Lô Đoàn lui về sau mấy bước. Chỉ thấy đội trưởng vương giống như một cương thi nhỏ, động tác cứng ngắc đi tới lật thi thể Vương Lâm Lâm lên.
Theo sự di chuyển của thi thể, một đám khói đen nhánh liền từ trên người Vương Lâm Lâm bay lên.