“Không tốt lắm.” Tôi thầm than xui xẻo trong lòng, chỉ thấy cái giường kia được làm hoàn toàn bằng gồ thật, thợ làm vô cùng tinh xảo, hình dáng tương tự với những chiếc giường của hoàng đế cổ đại, phía trên còn chạm trổ hai con rồng vàng đang bay lên.
Nhìn qua thì giường không có vấn đề gì, có lẽ mẹ tôi cũng thấy hai con rồng vàng kia nên mới chọn chiếc giường này, chỉ là trên giường này còn quẩn một tang khí màu xám xanh đậm đặc hơn không khí trong tiệm, hiền nhiên chiếc giường này chính là nguồn âm khí.
Mẹ tôi chọn giường là cho Giao tiên, giường ngủ cho nó mang âm khí dĩ nhiên sẽ không có gì là không ổn. Nhưng trước kia Tô Mộc đã từng nói, căn biệt thự Phùng Đông vốn đã ở nơi có nhiều âm khí, bởi anh ấy lúc nào cũng hấp thu mới có thể đảm bảo âm dương căn bằng cho căn biệt thự, điểm cân bằng đó rất tinh tế, chỉ có ở điều kiện như vậy ba mẹ tôi mới có thể thoải mái, âm khí hay dương khí cái nào nhiều hơn một chút cũng sẽ phá hỏng sự cân bằng của căn biệt thự, chiếc giường này mang âm khí hiển nhiên là không thể mua về.
“Mẹ thấy giường này rất tốt, nhất là hai con rồng vàng kia rất hào khí, Long Vương đại nhân nhất định sẽ thích. Con đừng tiếc tiền, mẹ có tiền đây.” Mẹ tôi nói.
Nói xong bà đã chào hỏi nhân viên bán hàng đứng bên cạnh, đưa thẻ ra bảo nhân viên bán hàng đi cà thẻ, còn hởi bà mua bây giờ thì bao lâu có thể đưa tới nhà.
Phải, mẹ tôi rất hiếm khi tiêu tiền hào phóng ngay cả chớp mắt cũng không như vậy, tôi cũng không tiện ngăn cản nữa, huống chi chiếc giường này nhìn trông rất bá đạo, có lẽ Giao tiên nhìn thấy sẽ mừng như điện. Tôi liền thừa dịp mẹ tôi đi cà thẻ không cản trở được liền nói với những nhân viên bán hàng khác lấy cho chúng tôi một giường mới, chúng tôi không lấy hàng trưng bày.
Ai ngờ nhân viên bán hàng tỏ ra lúng túng, nói chiếc giường này là do một nhà nghệ nhân mộc Đài Loan tự tay điêu khắc, bản hạn chế chỉ có một cái.,