Ngay khi tôi đang dùng hết sức bình sinh chạy về phía Đường Dũng thì Lâm Yến Nhi đột nhiên gào lên, dường như cô ta tránh né không kịp đã bị kim yêu khí đâm tới khiến cả người run rẩy đau đớn.
Tôi không khỏi ngừng một lát, trong lòng vui mừng. Vừa rồi tình thế cấp bách tôi ném ra kim yêu khí căn bản cũng không nghĩ đến có thể đâm vào người Lâm Yến Nhi, cũng chỉ muốn hù dọa cô ta một chút, không nghĩ tới thật đúng là có thể gây tổn thương cho cô ta.
“Còn đứng ngây ở đó làm gì, nếu hôm nay cô ta chạy ta sẽ lấy hai người kia chôn theo ta!” Lâm Yến Nhi ngửa đầu gào tô một tiếng, tức giận nói.
Tôi liền căng thẳng trong lòng, cô ta có đồng bọn?
Ý niệm này vừa hiện ra tôi đã cảm giác được một cổ uy áp lạnh như băng quen thuộc đè xuống chúng tôi.
Là anh ấy!
Cơ thể tôi run lên, cảm giác này tôi không thể quen thuộc hơn nữa, tuyệt sẽ không nhận sai!
Đồng bọn của Lâm Yến Nhi lại là anh ấy!
Cuối cùng vẫn là anh ấy...
Mặc dù đã biết anh ấy ở cùng Lâm Yến Nhi nhưng thật sự giờ phút này trái tim tôi vẫn không tránh được đau đớn.
Vậy mà anh ấy vẫn còn giả mù sa mưa chạy đi tìm tôi, ra vẻ tốt bụng khuyên tôi không nên tới.
Thật ra thì đối với anh ấy quan trọng nhất vẫn là Lâm Yến Nhi!
Nếu không vì sao anh ấy lại vì Lâm Yến Nhi mà hiện thân bắt tôi.
Tôi cũng dứt khoát không chạy, liền đứng tại chỗ chờ Tô Mộc hiện thân, nếu đã đi đến bước này tôi dứt khoát cùng Tô Mộc nói rõ ngay trước mặt, để cho tôi biết anh ấy rốt cuộc vì cái gì mà kết hôn với tôi.
Anh ấy cùng Lâm Yên Nhi là có quan hệ như thế nào.
Có những lúc khiến người thương đau không phải là thực tế quá mức tàn nhẫn mà là ngươi vẫn còn ôm ảo tưởng đáng xấu hổ với hiện thực đẫm máu ngay trước mắt.
Áp lực từ đỉnh đầu truyền xuống càng ngày càng mãnh liệt, một thân ảnh mơ hồ dần dần xuất hiện ngay trước mặt tôi.
Nhìn thân hình chính là Tô Mộc, nhưng Tô Mộc ở trước mặt tôi chỉ hiện thành hình người, sau đó cũng không nhúc nhích, ngay cả mặt anh ấy chẳng qua cũng chỉ là một đoàn chất khí đen thùi lùi chứ không ngưng tụ thành gương mặt vốn khiến tôi tương tư.