“Không nói thì không nói.” Đường Dũng vội vàng đáp. Anh ta hiểu nhất là biết dừng đúng lúc, thấy tôi không vui liền ngoan ngoãn chui vào trong túi ngủ của anh ta, cũng nhắm mắt lại.
Chỉ là rõ ràng anh ta đang trong trạng thái đặc biệt vui vẻ, cho dùng hai mắt nhắm lại nhưng con ngươi bên trong vẫn vòng tới vòng lui, chuyển động rất nhanh.
Hơn nữa dường như cứ mỗi mấy giây anh ta sẽ len lén khẽ mở khe mắt ra một chút, len lén nhìn tôi, miệng còn cong lên cười giống như đứa trẻ con len lén làm chuyện xấu vậy.
Tôi bị hành động của anh ta khiến cho không được tự nhiên liền xoay người quay lưng về phía anh ta, bên tai không còn bị phiền bởi Đường Dũng cơn buồn ngủ liền nhanh chóng ập đến cuốn tôi đi. Ngay khi tôi đang mơ mơ màng màng thì nghe Đường Dũng khẽ nói: “Dương Dương, em thật đẹp, có thể ngủ chung với em thật tốt.”
…
Tôi giả vờ không nghe thấy, cứ như vậy ngủ.
Đến khi tôi tỉnh lại là bị tiếng chuông chói tai đánh thức, cũng không biết chuông ở chỗ nào trong lều, trong đêm tối yên tĩnh đột nhiên vang lên khiến tôi sợ dựng cả tóc gáy, đầu óc liền căng thẳng.
Đường Dũng cũng bị chuông đánh thức, có điều trên mặt anh ta không có chút khó chịu nào, ngược lại còn rất vui vẻ, lập tức từ trong túi ngủ bò ra ngoài, mò lấy đến pin nói: “Thật tốt! Bắt được nhân sâm rồi!”
Vừa nói anh ta đã tìm ra chuông ở gần chân, ấn một nút, tiếng chuông liền tắt, giống như đồng hồ báo thức vậy.
Tôi nghe thấy bắt được nhân sâm liền nhanh chóng lấy lại tinh thần, bước nhanh ra khỏi túi ngủ, đi theo Đường Dũng ra ngoài.
Chuông trong tay Đường Dũng hiển nhiên có liên quan tới các bẫy nhân sâm kia, Đường Dũng chìa chuông ra huơ huơ về đủ bốn hướng đông tây nam bắc, thần kỳ là ở ba hướng đông tây bắc thì chuông đều không có phản ứng, duy chỉ khi quay về hướng nam thì chuông phát ra tiếng vang ‘ting’ nhỏ.
“Nơi này.” Đường Dũng chỉ về hướng nam, trong lòng tôi không nhịn được kích động, muốn nhìn xem nhân sâm cần trận pháp để bắt có hình dáng thế nào.
Chúng tôi đi theo chỉ dẫn của chuông về phía nam, ước chừng đi khoảng nửa giờ thì đột nhiên tôi nghe được tiếng trẻ con khóc trong rừng ở không xa.
Âm thanh kia đứt quãng, khóc tê tâm liệt phế, nghe qua thì giống trẻ con nhưng cẩn thận nghe lại có chút giống như tiếng mèo nghẹn ngào, ở nơi rừng núi đen nhanh này còn có chút rờn rợn.