Tôi cách quá xa không thấy rõ, ban đầu còn tưởng rằng do da thịt Vương Lâm Lâm bị cháy đang bốc khói, định thần nhìn lại liền cảm thấy lạnh sống lưng, chỉ thấy cổ khói đen kia giống như có ý thức, lập tức bay vọt tới đầu đội trưởng Vương. Khi khói đen tiếp xúc với màng bọc thực phẩm liền ‘ọc’ một tiếng, sau đó là một mùi hôi thối…
Tô Mộc chờ chính là lúc này. Người anh ấy chợt lóe, nhanh chóng xuất hiện bên cạnh đội trưởng Vương, một tay nắm lấy đội trường Vương ném ra sau bảo Tô Đoàn cởi màng bọc trên mặt đội trưởng Vương, còn mình thì hướng thi thể đi tới.
Nhìn cảnh vừa rồi tôi lập tức biết khói đen kia rất lợi hại, không dám đi về phía trước, không thể làm gì khác hơn là giúp Tô Đoàn tháo màng bọc quanh mặt đội trưởng Vương.
Sau khi tháo toàn bộ màng bọc ra, tôi thấy mặt đội trưởng Vương liền không khỏi hít vào một hơi lạnh. Chẳng trách vừa rồi Tô Mộc cố ý giữ đội trưởng Vương lại, không để cho tôi cùng Tô Đoàn lật thi thể Vương Lâm Lâm. Mặc dù có một lớp dày màng bọc thực phẩm nhưng mặt đội trưởng Vương vẫn bị cháy xém phồng rộp, ông ta đau nghiến răng lại, nhưng Tô Mộc không lên tiếng nên ông ta cũng không dám rời đi, chỉ nhờ tôi vào phòng bếp xem có thể tìm được dầu mè hay thứ gì đó bôi lên giúp ông ta giảm đau.