Mục lục
Thiên cơ điện - Tân Tiểu Điệp (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ừm.” Thiên Cơ thành thật nằm lại, nhưng vẫn không nhịn được nói: “Thật chán ngắt.”

“Lúc trước ngươi bị truy đuổi thành chó rơi xuống nước, lúc đóng giả thành tượng đá không dám cử động, sao không kêu chán?”

Thiên Cơ đáp cợt nhả: “Chẳng phải bây giờ có chủ nhân rồi à?”

Không ngờ ngươi lại vô sỉ như vậy.

Ninh Dạ suy nghĩ một chút rồi nói: “Không phải không có cách nào giúp ngươi hành động tự do.”

Thiên Cơ vui mừng: “Nói mau nói mau.”


Ninh Dạ nói: “Tìm một con rối, bỏ ngươi vào, cứ nói là truyền linh tính cho con rối là được!”

Thiên Cơ vui mừng: “Đúng thế đúng thế, đúng là ý hay!”

Ninh Dạ đã nói: “Nhưng điều kiện là, một, ta phải có loại con rối này, hai, ta phải có linh tính thích hợp, ba, ta phải có lý do thích hợp để nắm giữ con rối.”

Thiên Cơ bèn nói: “Có thể mua con rối, linh tính thì có thể săn, lý do thì chọn bừa cũng được, cùng lắm thì chọn tu luyện một pháp thuật con rối.”


Ninh Dạ cười lạnh: “Nói nghe hay nhỉ, ngươi có biết một con rối ra dáng cần bao nhiêu linh thạch không? Ngươi có biết loại lắm mồm như ngươi cần linh tính cao cỡ nào không? Ngươi có biết khi còn ở cảnh giới Tàng Tượng bị giới hạn lựa chọn tu luyện không? Ngươi cos biết sư phụ ta không thích ta chọn thứ gì khác đao đạo không? Quan trọng nhất là, rốt cuộc ngươi là thủ hạ của ta hay ta là thủ hạ của ngươi? Sao ta nghe như mình thành nô bộc của ngươi, phải làm việc cho ngươi vậy?”

Thiên Cơ im lặng, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói ra sao.



Thấy nó như vậy, Ninh Dạ bèn nói thêm: “Thôi được rồi, ngươi ngoan ngoãn cho ta, đợi tới thời cơ thích hợp ta sẽ tìm một thân thể cho ngươi.”

“Vâng vâng vâng, đại ca cứ nói ngài muốn gì đi?” Thiên Cơ vội vàng đáp ứng.

Ta muốn gì ư? Ta muốn toàn bộ Hắc Bạch thần cung này long trời lở đất!

Chỉ có điều, bây giờ Ninh Dạ sẽ không nói chuyện này cho nó, y chỉ lạnh nhạt đáp: “Đương nhiên là muốn mình trở nên mạnh mẽ hơn. Thời gian tới ta sẽ tĩnh tâm khổ tu, xung kích tầng thứ tư, không có chuyện gì thì đừng tới làm phiền ta.”

Còn hai tháng nữa là thời hạn nhập môn một năm, Ninh Dạ muốn thăng cấp lên tầng thứ tư trước khi kỳ khảo sát kết thúc, ngoài ra là tiếp tục tìm kiếm cơ hội đoạt lấy mảnh vỡ Thiên Cơ điện.

Hôm nay, Ninh Dạ đang tu luyện, Hứa Ngạn Văn lại tới.

Tháy Ninh Dạ, Hứa Ngạn Văn nói: “Lần trước nhờ có ngươi nên Vãn Ngưng đã thân mật với ta hơn, không thì vì sao ba ngày sau lại cố tình gọi ta tới Ngưng Tâm Tiểu Trúc của nàng ấy tụ tập?”

Ninh Dạ cười nói: “Cơ hội tốt thế cơ mà, vừa vặn ở cùng giai nhân, ta có đi cũng là dư thừa thôi?”

Hứa Ngạn Văn lắc đầu: “Ta cũng không muốn nhưng khổ cái Vãn Ngưng chỉ đích danh muốn ngươi đi. Xem ra lần trước ngươi thể hiện như vậy đã lọt mắt Vãn Ngưng.”

Giọng nói lại không mấy ghen tị, chắc là vì chắc cú Trì Vãn Ngưng sẽ không thích y.

Với Hứa Ngạn Văn, bây giờ hắn như đang tranh sủng trong hậu cung, khi mình không tự tranh giành được thì muốn kéo đồng bọn, điều kiện là đồng bọn không bằng mình.



Ninh Dạ vừa vặn puhf hợp với tiêu chuẩn này, tướng mạo xấu xí nhưng tâm cơ thâm sâu, dẫn ra ngoài không khiến mình rớt giá mà còn tôn lên sự vĩ đại anh tuấn tiêu sát bất phàm của bản thân, có thể nói là lựa chọn phù hợp nhất.

Ninh Dạ cũng chờ cơ hội này đã lâu, nghe vậy y cười nói: “Đã vậy cung kính không bằng tuân lệnh.”

Trong căn phòng nhỏ, Ninh Dạ chắp tay đi qua đi lại, lông mày đã nhăn tít.

Nghiên mực trên bàn đột nhiên đứng dậy hóa thành một người đá nho nhỏ, hai chân lắc lư bên cạnh bàn: “Ngươi đang phiền muộn?”

Ninh Dạ thuận miệng đáp: “Chỉ đang nghĩ một số chuyện thôi.”

Thiên Cơ bèn thở dài: “Ngươi vẫn chưa tin ta.”

Nghe nói vậy, Ninh Dạ lại thấy vui.

Nửa tháng trước, vấn đề còn là Thiên Cơ có tin Ninh Dạ hay không, bây giờ vấn đề đã đảo ngược rồi.

Ninh Dạ bèn cười nói: “Ngươi biết ta đang nghĩ gì không?”

Thiên Cơ đáp: “Chắc chuyện Ngưng Tâm Tiểu Trúc rất quan trọng với ngươi phải không? Thế nhưng ngươi có chuyện phải dè chừng, vì vậy ngươi thấy do dự. Ngươi muốn làm một chuyện nhưng còn lo lắng gì đó. Chuyện đó có liên quan tới thân phận thực sự của ngươi à?”

Ninh Dạ ngạc nhiên: “Thân phận thực sự?”

Thiên Cơ chu mỏ: “Tuy ngươi không nói gì với ta, tất cả mọi hành động của ngươi chỉ như hành vi của một đệ tử môn phái bình thường, lựa chọn vậy chỉ vì ham mốn của bản thân. Thế nhưng ngươi quên mất một chuyện, ta đã đi theo ngươi nửa tháng, cũng biết được một số chuyện của Hắc Bạch thần cung. Ví dụ như đệ tử Hắc Bạch thần cung trước khi chính thức bước vào trung kỳ chỉ có thể học tập một loại pháp thuật cơ bản, mà sư phụ ngươi, Trương Liệt Cuồng cũng chỉ truyền cho ngươi một môn đao pháp. Nói cách khác đáng lẽ ra bây giờ ngươi chỉ biết Dương Phù kinh và Sát Tâm đao. Thế nhưng thủ đoạn ngươi thể hiện ở Cổ Tuyền trấn lúc trước với pháp thuật Thổ Độn ngươi truyền cho ta đều không phải thứ ngươi của bây giờ nên biết.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK