Lạc Cầu Chân không ngốc nhưng hắn không ngờ câu nói đó lại khiến mình lộ bài, vì nếu phản đồ kia không ở Hắc Bạch thần cung, cho dù Ninh Dạ khôi phục lại dung mạo cũng không ai nhận ra y.
Nếu Lạc Cầu Chân đã dùng chuyên khôi phục dung mạo để thăm dò, như vậy không cần hỏi cũng biết, chắc chắn phản đồ của Thiên Cơ môn đang ở đây.
Mà giải quyết phản đồ chính là bước thứ hai trong kế hoạch của Ninh Dạ, là một trong hai chuyện lớn mà y thề phải giải quyết trong cảnh giới Tàng Tượng - chỉ cần phản đồ kia thật sự đang ở Hắc Bạch thần cung.
Sau khi hiểu đạo lý này, Thiên Cơ cũng ngạc nhiên, sau đó nó giơ chân lên: “Ngươi còn định giết phản đồ à? Bản thân còn khó giữ mình nữa là.”
“Có gì mà khó giữ mình?” Lông mày của Ninh Dạ nhếch lên: “Vụ án này đã được phá, ta hiểu rất rõ loại người như Phó Đông Lưu, Nhạc Tâm Thiện, đối với bọn chúng thì tuyệt đối không được phép lật lại vụ án đã được phá. Lạc Cầu Chân không được Hắc Bạch thần cung ủng hộ, bề ngoài thì hắn không thể làm bất cứ chuyện gì đối với ta, huống chi chưa chắc Lạc Cầu Chân đã muốn được Hắc Bạch thần cung ủng hộ...”
Câu cuối rất kỳ lạ, Thiên Cơ không hiểu, nó quan tâm tới vấn đề trực tiếp hơn: “Nhưng bên ngoài hắn không thể tra xét nhưng có thể ngấm ngầm điều tra.”
“Vậy cứ để hắn điều tra!” Ninh Dạ trả lời như chém đinh chặt sắt.
Binh tới tướng đỡ, nước lên đất ngăn, Ninh Dạ đã chuẩn bị sẵn, muốn giao đấu với Lạc Cầu Chân một phen.
Trong lòng y đột nhiên dâng lên cảm giác hào hùng, chỉ đối thủ như vậy mới có thể khơi dậy toàn bộ đấu chí của y.
Chuyện Vương Sâm là gián điệp của Mộc Khôi tông đã khiến toàn bộ Hắc Bạch thần cung kinh hãi.
Hiên Mộc Lang tức giận cầm cái chén lưu ly kia đích thân lao tới Đoạn Hồn động, tranh cãi ầm ĩ với Đoạn Hồn Nhân Ma -- Hắn không đánh nổi Đoạn Hồn Nhân Ma, chỉ dựa vào địa vị của sư phụ chửi bới một phen.
Đoạn Hồn Nhân Ma nghe tin đệ tử mình tin cậy nhất hóa ra là gián điệp của Mộc Khôi tông, kinh ngạc tới mức toàn thân khó chịu, cố nhịn Hiên Mộc Lang nửa phút sau đó không nhịn nổi nữa, tát một phát khiến Hiên Mộc Lang bay thẳng ra ngoài, bản thân cũng phun ra một ngụm máu tươi, đích thân tới chỗ Nhạc Tâm Thiện thỉnh tội, tiện đó còn vu cáo ngược lại Hiên Mộc Lang, nói hắn động thủ trước.
Giới cao tầng còn rối loạn, nói chi các đệ tử hạ tầng.
Những người từng kết bạn với Vương Sâm ai nấy run như cầy sấy, nguy nan trong sớm tối.
Phó Đông Lưu lại càng phấn chấn, bắt hết những kẻ từng tiếp xúc với Vương Sâm, lần lượt thực tâm vấn hồn, cực kỳ uy phong, cứ như toàn bộ vụ án này là do hắn phá được, không liên quan gì tới Lạc Cầu Chân.
Lạc Cầu Chân lại chẳng có ý muốn tranh công.
Lạc Cầu Chân không phải loại người làm việc vì thiên hạ, chỉ mong biết chân tướng. Có lẽ ban đầu hắn từng có tâm trạng như vậy, nhưng năm tháng khui rèn con người, tâm cảnh đã từ từ lão luyện, mà cái giá của sự trưởng thành chính là khiến ảo tưởng tiêu biến.
Vì vậy hắn cũng biết cúi đầu trước sự thật, khi cần thiết cũng biết chọn cách giá họa cho người vô tội.
Nhưng mặt khác, Lạc Cầu Chân cũng cực kỳ kiêu ngạo.
Căn cốt của hắn bình thường, tư chất bình thường, tiềm lực tu hành có hạn, dựa vào thiên phú thì khó mà có thành tựu lớn. Nhưng may là hắn có đầu tóc tốt, có thể dùng trí tuệ bù vào khuyết điểm, lập một số công lớn mà tiên pháp không thể làm được cho tiên môn, trở thành nhân tài đặc biệt, cũng được trọng dụng.
Chính vì vậy Lạc Cầu Chân luôn tìm kiếm cơ hội thể hiện bản thân.
Lật lại bản ấn cho Vương Sâm? Hắn không nghĩ tới chuyện này.
Nhưng không nghĩa là hắn sẽ bỏ qua cho Ninh Dạ, không điều tra vụ án này nữa.
Ninh Dạ có phải thủ phạm của vụ án Hiên Vũ các hay không không quan trọng, quan trọng là thân phận của y. Chỉ cần tóm được bộ mặt thật của kẻ này thì đây sẽ là công lớn, hơn nữa còn là công lớn liên quan tới Thiên Cơ điện của Thiên Cơ môn.
Vậy mới nói không thể lật lại bản án nhưng vẫn có thể lập công mới.
Chính vì vậy Lạc Cầu Chân chắc chắn sẽ điều tra, chẳn qua sẽ là âm thầm điều tra.
Vì hắn không muốn có kẻ khác cướp mất công lao này.
Ninh Dạ đã nghĩ tới chuyện này, thậm chí Lạc Cầu Chân cũng đã nghĩ Ninh Dạ sẽ nghĩ ra. - Hai bên tuy không quen biết lại như bằng hữu tâm đầu ý hợp nhiều năm, rất hiểu lẫn nhau.
Cho nên khi giới cao tầng còn đang ồn ào vì mâu thuẫn giữa Đoạn Hồn Nhân Ma và Hiên Mộc Lang, hạ tầng còn đang bàn tán xôn xao vì những chuyện xảy ra trong hai ngày liên tục, Lạc Cầu Chân đã đi tới Thiên Nguyên phong.
Thiên Nguyên phong là đỉnh núi chính của Cửu Cung sơn, chủ điện trung tâm của Hắc Bạch thần cung đặt tại đây, vị trí chính giữa nên đặt tên là Thiên Nguyên, đệ tử bình thường không có tư cách lên núi.
Lạc Cầu Chân đi tới sau núi của Thiên Nguyên phong.
Nếu Lạc Cầu Chân đã dùng chuyên khôi phục dung mạo để thăm dò, như vậy không cần hỏi cũng biết, chắc chắn phản đồ của Thiên Cơ môn đang ở đây.
Mà giải quyết phản đồ chính là bước thứ hai trong kế hoạch của Ninh Dạ, là một trong hai chuyện lớn mà y thề phải giải quyết trong cảnh giới Tàng Tượng - chỉ cần phản đồ kia thật sự đang ở Hắc Bạch thần cung.
Sau khi hiểu đạo lý này, Thiên Cơ cũng ngạc nhiên, sau đó nó giơ chân lên: “Ngươi còn định giết phản đồ à? Bản thân còn khó giữ mình nữa là.”
“Có gì mà khó giữ mình?” Lông mày của Ninh Dạ nhếch lên: “Vụ án này đã được phá, ta hiểu rất rõ loại người như Phó Đông Lưu, Nhạc Tâm Thiện, đối với bọn chúng thì tuyệt đối không được phép lật lại vụ án đã được phá. Lạc Cầu Chân không được Hắc Bạch thần cung ủng hộ, bề ngoài thì hắn không thể làm bất cứ chuyện gì đối với ta, huống chi chưa chắc Lạc Cầu Chân đã muốn được Hắc Bạch thần cung ủng hộ...”
Câu cuối rất kỳ lạ, Thiên Cơ không hiểu, nó quan tâm tới vấn đề trực tiếp hơn: “Nhưng bên ngoài hắn không thể tra xét nhưng có thể ngấm ngầm điều tra.”
“Vậy cứ để hắn điều tra!” Ninh Dạ trả lời như chém đinh chặt sắt.
Binh tới tướng đỡ, nước lên đất ngăn, Ninh Dạ đã chuẩn bị sẵn, muốn giao đấu với Lạc Cầu Chân một phen.
Trong lòng y đột nhiên dâng lên cảm giác hào hùng, chỉ đối thủ như vậy mới có thể khơi dậy toàn bộ đấu chí của y.
Chuyện Vương Sâm là gián điệp của Mộc Khôi tông đã khiến toàn bộ Hắc Bạch thần cung kinh hãi.
Hiên Mộc Lang tức giận cầm cái chén lưu ly kia đích thân lao tới Đoạn Hồn động, tranh cãi ầm ĩ với Đoạn Hồn Nhân Ma -- Hắn không đánh nổi Đoạn Hồn Nhân Ma, chỉ dựa vào địa vị của sư phụ chửi bới một phen.
Đoạn Hồn Nhân Ma nghe tin đệ tử mình tin cậy nhất hóa ra là gián điệp của Mộc Khôi tông, kinh ngạc tới mức toàn thân khó chịu, cố nhịn Hiên Mộc Lang nửa phút sau đó không nhịn nổi nữa, tát một phát khiến Hiên Mộc Lang bay thẳng ra ngoài, bản thân cũng phun ra một ngụm máu tươi, đích thân tới chỗ Nhạc Tâm Thiện thỉnh tội, tiện đó còn vu cáo ngược lại Hiên Mộc Lang, nói hắn động thủ trước.
Giới cao tầng còn rối loạn, nói chi các đệ tử hạ tầng.
Những người từng kết bạn với Vương Sâm ai nấy run như cầy sấy, nguy nan trong sớm tối.
Phó Đông Lưu lại càng phấn chấn, bắt hết những kẻ từng tiếp xúc với Vương Sâm, lần lượt thực tâm vấn hồn, cực kỳ uy phong, cứ như toàn bộ vụ án này là do hắn phá được, không liên quan gì tới Lạc Cầu Chân.
Lạc Cầu Chân lại chẳng có ý muốn tranh công.
Lạc Cầu Chân không phải loại người làm việc vì thiên hạ, chỉ mong biết chân tướng. Có lẽ ban đầu hắn từng có tâm trạng như vậy, nhưng năm tháng khui rèn con người, tâm cảnh đã từ từ lão luyện, mà cái giá của sự trưởng thành chính là khiến ảo tưởng tiêu biến.
Vì vậy hắn cũng biết cúi đầu trước sự thật, khi cần thiết cũng biết chọn cách giá họa cho người vô tội.
Nhưng mặt khác, Lạc Cầu Chân cũng cực kỳ kiêu ngạo.
Căn cốt của hắn bình thường, tư chất bình thường, tiềm lực tu hành có hạn, dựa vào thiên phú thì khó mà có thành tựu lớn. Nhưng may là hắn có đầu tóc tốt, có thể dùng trí tuệ bù vào khuyết điểm, lập một số công lớn mà tiên pháp không thể làm được cho tiên môn, trở thành nhân tài đặc biệt, cũng được trọng dụng.
Chính vì vậy Lạc Cầu Chân luôn tìm kiếm cơ hội thể hiện bản thân.
Lật lại bản ấn cho Vương Sâm? Hắn không nghĩ tới chuyện này.
Nhưng không nghĩa là hắn sẽ bỏ qua cho Ninh Dạ, không điều tra vụ án này nữa.
Ninh Dạ có phải thủ phạm của vụ án Hiên Vũ các hay không không quan trọng, quan trọng là thân phận của y. Chỉ cần tóm được bộ mặt thật của kẻ này thì đây sẽ là công lớn, hơn nữa còn là công lớn liên quan tới Thiên Cơ điện của Thiên Cơ môn.
Vậy mới nói không thể lật lại bản án nhưng vẫn có thể lập công mới.
Chính vì vậy Lạc Cầu Chân chắc chắn sẽ điều tra, chẳn qua sẽ là âm thầm điều tra.
Vì hắn không muốn có kẻ khác cướp mất công lao này.
Ninh Dạ đã nghĩ tới chuyện này, thậm chí Lạc Cầu Chân cũng đã nghĩ Ninh Dạ sẽ nghĩ ra. - Hai bên tuy không quen biết lại như bằng hữu tâm đầu ý hợp nhiều năm, rất hiểu lẫn nhau.
Cho nên khi giới cao tầng còn đang ồn ào vì mâu thuẫn giữa Đoạn Hồn Nhân Ma và Hiên Mộc Lang, hạ tầng còn đang bàn tán xôn xao vì những chuyện xảy ra trong hai ngày liên tục, Lạc Cầu Chân đã đi tới Thiên Nguyên phong.
Thiên Nguyên phong là đỉnh núi chính của Cửu Cung sơn, chủ điện trung tâm của Hắc Bạch thần cung đặt tại đây, vị trí chính giữa nên đặt tên là Thiên Nguyên, đệ tử bình thường không có tư cách lên núi.
Lạc Cầu Chân đi tới sau núi của Thiên Nguyên phong.