Mục lục
Thiên cơ điện - Tân Tiểu Điệp (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Long Quang có thể có được thể chất Bạch Toan, xét theo góc độ của Thái Âm môn là một kỳ ngộ, nếu thu phục được hắn, không chừng tương lai sẽ trở thành Thiên Yêu thứ bốn mươi sáu.

“Vậy thì... giúp ta một chuyện được không? Ta muốn một chút máu của ngươi.” Nói xong Ninh Dạ ném cho Triệu Long Quang một cái lọ, lại tiện tay ném cả con dê cho hắn: “Lấy cái này đổi.”

Bối Thư Lương, Dương Tiến kinh hãi: “Tuần tra viên, không thể làm vậy được!”

Ninh Dạ nhìn hai người bọn họ: “Sao nào? Thần cung quy định không được xin hắn tí máu à?”

Hai người cùng đờ người ra.

Đương nhiên không có quy định gì trong chuyện này.

Triệu Long Quang đặt ở đây vốn là mồi nhử để câu người của Thiên Cơ môn.

Chính vì vậy, mọi người chỉ quan tâm có ai tới cứu hắn không, ai lại để tâm tới chuyện khác.

Ai mà ngờ Ninh Dạ lại chạy tới xin tí máu.

Bối Thư Lương phiền muộn: “Ngài muốn cái đó làm gì?”

Ninh Dạ nhìn hắn như nhìn thằng ngốc: “Máu của dị thú đó, đây là tài nguyên tu hành cực tốt. Hơn nữa hắn là Bạch Toan Yêu Thể, Bạch Toan là gì? Là đứa con của ánh sáng! Dùng nó làm mực, khi vẽ quang phù uy lực sẽ tăng cường, dùng nó làm dược có thể luyện dược Ngũ Hoa đan phụ trợ xung kích Hoa Luân, dùng nó làm vũ khí có thể chế tạo pháp khí pháp bảo hệ quang. Rất nhiều công dụng, thế mà các ngươi lại hỏi ta muốn cái đó làm gì?”

Còn có thể làm vậy à? Hai người cùng trợn mắt.

Sao chúng ta không nghĩ ra nhỉ.

Bối Thư Lương cười ngốc nghếch: “Hắn... có cho ngài không?”

“Sao lại không cho?” Ninh Dạ hỏi ngược lại: “Bây giờ hắn là bản yêu nhưng không phải do bản thân hắn muốn. Ta hỏi xin hắn chút yêu huyết tinh hoa, có thể suy yếu yêu lực trong cơ thể hắn, hắn thích còn chẳng kịp nữa là. Hơn nữa ta còn cho hắn thịt tươi để ăn, đây là đôi bên trao đổi.”

Ninh Dạ nói năng chính xác, có chứng cứ có lý lẽ, trong lúc nhất thời hai người cũng không biết nói gì.

Triệu Long Quang nhìn Ninh Dạ, phát ra tiếng nói khàn khàn: “Ngươi... nói... đúng...”

Nói đoạn, vung tay, cắt mạch máu của mình, không ngờ lại nhỏ yêu huyết vào trong bình, sau khi đầy bình thì vứt lại cho Ninh Dạ.

Ninh Dạ nhận bình máu, cười ha hả: “Cám ơn! Mai ta lại tới đưa ngươi một con dê.”

“Ta... muốn... hươu!” Triệu Long Quang gầm gừ.

“Được, không thành vấn đề.” Ninh Dạ cầm bình máu nghênh ngang bỏ đi.

Để lại Bối Thư Lương và Dương Tiến hai mắt nhìn nhau.

Đột nhiên cả hai cùng kêu gào với Triệu Long Quang: “Này, cho chúng ta chút yêu huyết đi.”

Đáp lại bọn họ là tiếng gầm điên cuồng của Triệu Long Quang: “Cút!!!”

Được rồi, hai người cùng thở dài, không lấy làm lạ.

Đổi thành ai khác, mỗi ngày bị quất ba lần, đương nhiên không cho họ lợi lộc gì rồi.

——————————————————

Giám Sát đường.

Lạc Cầu Chân nhìn Ninh Dạ đi khỏi, sắc mặt âm trầm.

“Tên này... lại đang giở trò quỷ gì đây?” Hắn lẩm bẩm.

Phó Đông Lưu ngồi trên ghế chính, mỉm cười chế nhạo nhìn Lạc Cầu Chân: “Sao nào? Ngươi vẫn không định bỏ qua cho hắn à?”

Lạc Cầu Chân trả lời: “Tên Ninh Dạ này vô cùng gian xảo. Thuộc hạ tin tưởng phán đoán của mình, cho dù hắn đổi mặt thế nào đi nữa cũng không thể che giấu sự thật hắn có liên quan tới Thiên Cơ môn.”

“Đáng tiếc đây chỉ là cái nhìn một phía của ngươi.” Phó Đông Lưu khinh thường nói.

Lạc Cầu Chân nhăn nhó một chút: “Hắn xuất hiện ở Vấn Thiên sơn chính là chứng cứ tốt nhất! Không phải tự dưng hắn lại xuất hiện ở đó.”

“Đương nhiên không phải vô duyên rồi... Hắn muốn yêu huyết.” Phó Đông Lưu cười nói: “Đúng là tên này rất thông minh, biết cách lợi dụng mọi cơ hội kiếm lợi lộc cho bản thân. Ít ra trước lúc này, không ai trong chúng ta nghĩ tới còn có thể dùng cách này để kiếm yêu huyết, đúng không?”

Lạc Cầu Chân lắc đầu: “Đó chỉ là danh nghĩa thôi.”

“Đúng vậy.” Không ngờ Phó Đông Lưu lại đồng ý với Lạc Cầu Chân: “Ta cũng nghĩ đòi yêu huyết không phải toàn bộ mục đích của hắn, mục đích thật sự của hắn vẫn là ngươi... Hắn biết ngươi đang âm thầm quan sáthắn, hắn đang cố ý kích thích ngươi, làm ngươi tức giận, đang khiêu khích ngươi. Ngươi nghĩ hắn là người của thiên cơ môn, thậm chí đặt Triệu Long Quang trên Vấn Thiên sơn định dụ hắn mắc câu. Hắn bèn tới gặp Triệu Long Quang, yêu cầu yêu huyết. Mỗi chuyện mà ngươi làm đều là giúp hắn được lợi. Ngươi không thể chứng minh tội trạng của hắn nhưng lại giúp hắn nhận được tài nguyên, còn chuyện gì làm người ta vui vẻ hơn đây? Nếu đổi lại là ta, ta cũng làm như vậy.”

. . .

Lạc Cầu Chân không ngờ Phó Đông Lưu lại hiểu theo cách này.

Nhưng nghĩ cẩn thận lại, hắn nói cũng có lý.

Có điều Lạc Cầu Chân vẫn tin tưởng đây chỉ là biểu hiện bề ngoài của Ninh Dạ, chắc chắn hắn đang âm thầm tính toán phương án cứu viện Triệu Long Quang.

Hắn tin mình đã hiểu rõ người này, không có chuyện gì mà tên Ninh Dạ này không dám làm!

Hắn nhận định không sai, nhưng ít ra về mặt biểu hiện, Ninh Dạ lại khiến hắn thất vọng lần nữa - đúng là y dốc hết sức kiếm lợi. Hơn nữa lợi ích lần này cũng rất lớn, khiến cho không bao lâu sau y lại đột phá.

Bảy ngày sau, Ninh Dạ chính thức thăng cấp lên tầng thứ chín, đạt tới Tàng Tượng đỉnh phong, chỉ thiếu một chút là viên mãn.

Lúc này, y vừa mới gia nhập Hắc Bạch thần cung được hai năm.

Với tư chất phổ thông như chỉ hai năm đã đạt tới Tàng Tượng đỉnh phong, trong số đồng môn, tốc độ này đã là cực nhanh.

Chưa nắm được nhược điểm, nhưng Lạc Cầu Chân lại thật sự đẩy Ninh Dạ đi một quãng xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK