Mục lục
Thiên cơ điện - Tân Tiểu Điệp (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyện Ninh Dạ trở thành tuần tra viên của Huyền Sách phủ nhanh chóng lan truyền trong Hắc Bạch thần cung.

Ninh Dạ từ xưa tới nay luôn kín tiếng, lại đột nhiên trở thành tiêu điểm bàn luận của toàn bộ Hắc Bạch thần cung, khiến cho cả thanh danh và dung mạo của y cùng trở thành đề tài bàn luận trong lúc trà dư tửu hậu.

Thậm chí ngay cả Trương Liệt Cuồng cũng kinh ngạc trước chuyện này.

Gần đây đúng là tên đệ tử của mình gây dựng được không ít thành tựu nhỉ?

Nhưng xưa nay hắn vẫn coi đại đạo là mục tiêu theo đuổi, không để ý tới chức vị, trong mắt hắn thì chỉ cần thực lực của Ninh Dạ không sa sút, không làm mất thể diện của hắn là được.

Cũng may Ninh Dạ không khiến hắn thất vọng, sau khi trở thành tuần tra viên không kiêu căng khoe khoang khắp bốn phía, ngược lại càng cố gắng tu hành.

Sau khi địa vị tăng tiến, lòng nghi ngờ của Lạc Cầu Chân đối với y càng lớn, nguy cơ trên người Ninh Dạ cũng từ từ phóng đại. Ngoại trừ kế sách, thân phận, thứ quan trọng nhất bảo vệ được cho y vẫn là thực lực.

Đã có một vạn linh thạch của Lao Huyền Minh, Ninh Dạ công khai mua sắm tài nguyên, có gắng tu luyện, rốt cuộc hai tháng sau đã tăng lên tầng thứ tám.

Lúc này mới cách thời điểm y gia nhập Hắc Bạch thần cung chưa tới hai năm, với tư chất của y đã là thần tốc rồi.

Dựa theo quy định của thần cung, lúc này Ninh Dạ có thể học thêm một môn pháp thuật.

Xế chiều ngày hôm đó, Ninh Dạ đi tới Thiên Tàng phong, chọn một môn công pháp tăng cường thân thể.

Có lẽ đây cũng là lần lựa chọn vừa ý Trương Liệt Cuồng nhất từ trước tới nay - Rốt cuộc Ninh Dạ cũng có chút dáng dấp tu luyện Thất Sát đao đạo.

Khoảng thời gian này Ninh Dạ yên tĩnh lạ thường, không có bất cứ hành động gì, một phần là cần tu luyện, một phần khác là không có cơ hội gì tốt.

Cũng may Trì Vãn Ngưng đã hoàn thành phần lớn những việc y giao phó, phạm vi giám sát của Ninh Dạ càng ngày càng rộng, một số tin tức quý giá mà trước đây khó mà thu thấp được, bây giờ đã có cơ hội tra xét bí mật.

Ngày hôm nay Ninh Dạ giám sát Thiên Nguyên phong theo thông lệ.

Trên một hành lang uốn khúc trong Thiên Nguyên điện, có hai người đang đi, chỉ có điều do thực lực quá mạnh nên Côn Lôn kính không thấy rõ dung mạo, thậm chí âm thanh cũng khá mơ hồ, không nghe được lời nói hoàn chỉnh.

Nhưng Ninh Dạ vẫn nghe ra giọng một người trong đó, chính là Nhạc Tâm Thiện.

Nhạc Tâm Thiện: “Chuyện đằng đó cứ giao cho Đông Lâm đi xử lý... Trước mắt việc cấp bách... Vô Thường tự...”

Một giọng nói khác trả lời: “Đã đang... ta đã sắp xếp...”

Là Tây Phong Tử.

Chỉ có điều bọn họ đang bàn luận cái gì? Vì sao lại dính tới Vô Thường tự?

Ninh Dạ không hiểu gì cả.

Vô Thường tự là một trong những tiên môn nổi tiếng trước đây, nghe nói lúc cường thịnh không kém hơn Cửu Đại Tiên Môn nhưng sau này bị hủy diệt trong chiến tranh thời thượng cổ, nghe nói là vì bọn họ đứng sai phe - Bọn họ ủng hộ Thiên Cơ môn.

Không như Thiên Cơ môn còn kéo dài được hơi tàn, Vô Thường tự bị diệt môn từ lúc đó, bây giờ đã hóa thành một bãi phế tích.

Bây giờ bọn họ đột nhiên thảo luận về phế tích của Vô Thường tự khiến cho Ninh Dạ rất khó hiểu.

Lúc này Nhạc Tâm Thiện vẫn đang bàn bạc với Tây Phong Tử.

Tây Phong Tử nói: “Nhưng ta... như vậy khổ cho... đặc biệt còn phải để Bạch... để vào...”

Nhạc Tâm Thiện: “Không thể đặt mồi lớn, sao...”

Giọng nói đứt quãng lại mơ hồ, khiến cho Ninh Dạ cũng rất bực bội và bất đắc dĩ.

Cho dù bây giờ y đã có thể sử dụng Vấn Thiên thuật, lại bố trí sẵn ngoài hành lang, nhưng vẫn khó lòng tra xét rõ ràng.

Đúng lúc này Tây Phong Tử lại nói một câu rất rõ ràng: “Hy vọng tên Vương Sâm kia sẽ đến.”

Nghe hắn nói câu này, trong lòng Ninh Dạ thầm kinh hãi, rốt cuộc cũng ý thức được có chuyện gì.

Nghe ý câu này, chắc Hắc Bạch thần cung đặt bẫy trong phế tích của Vô Thường tự, định đối phó với Mộc Khôi tông?

Đúng rồi, Hắc Bạch thần cung đã hai lần chịu thiệt bởi Mộc Khôi tông, chắc chắn sẽ nghĩ cách trả thù.

Mình có nên nhắc nhở Mộc Khôi tông không?

Nhưng đáng tiếc, sau khi Vương Sâm đi khỏi, tạm thời y cũng không có cách nào liên hệ với Mộc Khôi tông -- Mộc Khôi tông cách quá xa, y không thể bói toán gián điệp của Mộc Khôi tông ở Hắc Bạch thần cung.

Lúc này còn đang suy nghĩ, Nhạc Tâm Thiện đã nói: “Bố trí thêm một số nhân thủ đi, lần này Hà... cũng sẽ...”

Giọng nói của Tây Phong Tử đột nhiên cao vút lên: “Cái tên ngu ngốc ấy hả? Hắn đi làm gì?”

Nhạc Tâm Thiện thở dài một tiếng: “Theo lời của chưởng giáo... là đại cục không... Vì vậy cho dù là ruột thịt... cũng phải...”

Tây Phong Tử nổi giận: “Vớ vẩn, rõ ràng là...”

Nhạc Tâm Thiện bèn liếc mắt nhìn hắn: “Chú ý lời nói của ngươi.”

Tây Phong Tử giận tới không nhịn nổi: “Chuyện này quá nguy hiểm!”

“Thế nên mới bảo ngươi phái thêm chút...”

Tây Phong Tử hít một hơi dài: “Ta biết rồi.”

Đúng lúc này Nhạc Tâm Thiện đột nhiên phát hiện ra điều gì, ‘ồ’ lên một tiếng, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời lẩm bẩm: “Sao lại có cảm giác như đang bị quan sát?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK