“Nói láo!” Phó Đông Lưu tức giận gầm lên: “Ninh Dạ là tuần tra viên của Huyền Sách phủ ta, lại từng cứu Hà Nguyên Thánh, Trì Vãn Ngưng, lập nhiều công lớn, dựa vào đâu để nói hắn là người của Thiên Cơ môn?”
Đúng như Ninh Dạ đã dự liệu, từ khi y trở thành tuần tra viên Huyền Sách, y đã được Phó Đông Lưu che chở.
Chỉ cần không có chứng cứ đầy đủ, Phó Đông Lưu sẽ tuyệt đối không cho phép người khác tùy tiện động tới y.
Tây Phong Tử quát lớn: “Chỉ bằng chuyện hắn nhập môn không lâu sau khi Thiên Cơ môn bị hủy diệt, lại hủy dung, đi tới đâu là ở đó có chuyện, rất đáng nghi ngờ. Đủ loại dấu hiệu chứng minh, rất có thể hắn chính là môn hạ Bạch Vũ của Thiên Cơ môn.”
Phó Đông Lưu cười lên quái dị: “Đừng tưởng ông đây không biết, Lạc Cầu Chân đã nhờ Doãn Thiên Chiếu quan sát từu lâu rồi, bất luận âm thanh hình thể đều không phải Bạch Vũ hay Thanh Lâm, càng không thể là Tân Tiểu Diệp.”
“Thân hình âm điệu đều có thể thay đổi.”
Phó Đông Lưu khinh thường: “Thế là Bạch điện không tìm được hung thủ nên lại định chơi trò đổi trắng thay đen à? Theo ta thấy hung thủ rất rõ ràng, chẳng qua Tây Phong Tử nhà ngươi không chịu thừa nhận mà thôi.”
“Ngươi nói cái gì?” Tây Phong Tử sửng sốt, bỗng có cảm giác không ổn.
Quả nhiên Phó Đông Lưu đã nói: “Thật ra vẫn còn một người cũng biết Tinh Vẫn Thiên Diễn trận đúng không?”
Tây Phong Tử vỗ bàn đứng dậy: “Ngươi định nói là Thiên Chiếu? Tuyệt đối không thể, đừng quên hắn đã giúp chúng ta hủy diệt Thiên Cơ môn, hắn không thể đối phó chúng ta vì Thiên Cơ môn được!”
“Ta đâu có nói hắn làm vậy là vì Thiên Cơ môn! Nhưng hắn có thể giúp Mộc Khôi tông cơ mà?” Phó Đông Lưu hỏi ngược lại: “Có lẽ ngay từ đầu hắn đã nương nhờ vào Mộc Khôi tông, nhưng lại mượn danh nghĩa bán đứng Thiên Cơ môn để lập đại công, lẻn vào Hắc Bạch thần cung chúng ta. Cũng có khả năng sau khi hắn gia nhập Hắc Bạch thần cung lại bị Mộc Khôi tông thu mua... Đằng nào người này cũng có cốt cách làm phản trời sinh, hắn có thể bán đứng Thiên Cơ môn sao lại không thể bán đứng thần cung? Có một số việc làm rồi lại thành quen đấy.”
Tây Phong Tử tức điên lên: “Ngươi đang nói linh tinh!”
Phó Đông Lưu lắc đầu: “Dù sao cũng đáng tin hơn chuyện Ninh Dạ là người của Thiên Cơ môn. Đừng quên trong hai năm qua có rất nhiều tin tức bí mật bị tiết lộ, Ninh Dạ không thể biết những tin tức này. Thế nhưng Doãn Thiên Chiếu... lại biết!”
Ba ngày sau.
Công Tôn Điệp đã đến.
Cô gái này vừa nghe được chuyện Ninh Dạ có thể giúp mình phá giải pháp tắc đại đạo, lập tức hưng phấn tới mức bỏ qua mọi chuyện.
Vừa thấy Ninh Dạ, câu đầu tiên đã là: “Ngươi không lừa ta đấy chứ?”
Ninh Dạ giơ tay ra: “Đưa ma điển cho ta.”
Công Tôn Điệp đã đưa ma điển vào tay Ninh Dạ.
Ninh Dạ bèn giơ tay quơ nhẹ, trong tay xuất hiện ánh sáng huyền ảo của Cấn Tự Bí, hạ xuống ma điển.
Cấn Tự Bí hóa giải khốn cảnh trong thiên hạ, pháp tắc đại đạo được ghi lại trong Hóa Ảnh ma điển là về thuật độn pháp bỏ trốn, điểm quan trọng nhất của độn thuật không phải chạy được bao xa mà là có vượt qua được phong tỏa hay không, vì vậy Ninh Dạ nắm chắc tới tám thành, Cấn Tự Bí sẽ có tác dụng với pháp tắc đại đạo này.
Thời khắc này ánh sáng của Cấn Tự Bí lấp lánh, Ninh Dạ, Công Tôn Điệp, Cừu Bất Quân, thậm chí cả Thiên Cơ cùng sinh ra một cảm giác kỳ diệu.
Cứ như thân thể này đã vượt ngoài tam giới, không trong ngũ hành, đứng ngoài vạn vạt, chỉ thấy trước mắt là huyền ảo vô thượng, chân lý chí cao của thế giới này.
Công Tôn Điệp không kiềm chế được, thân hình run rẩy: “Pháp tắc đại đạo, quả nhiên là pháp tắc đại đạo... ta cảm nhận được rồi!”
Cô hưng phấn tới không biết làm sao cho phải, toàn thân được pháp tắc đại đạo huyền ảo này bao phủ, chìm đắm trong huyền bí của thiên địa này.
Không biết bao lâu sau, Hóa Ảnh ma điển bình tĩnh trở lại, pháp tắc đại đạo biến mất.
Công Tôn Điệp hít một hơi dài: “Ồ! Ảnh độn của ta đột phá rồi... Đáng tiếc, pháp tắc đại đạo quá mức huyền diệu, ta chưa thật sự lý giải được, nhưng chỉ cần nó còn trong lòng là có thể chậm rãi tăng cường.”
Nói xong lại nhìn sang đám người Ninh Dạ: “Chắc các ngươi cũng lĩnh ngộ được không ít nhỉ?”
Ninh Dạ ừ một tiếng: “Ngộ được một chút, nhưng dẫu sao cũng không phải đạo của ta, không sánh được với ngươi.”
Câu này khá khiêm tốn, có lẽ ma công còn phân hệ phái nhưng đại đạo không phân biệt người với ta. Chỉ có điều trước đây Ninh Dạ chưa từng tu luyện độn thuật, vì vậy tuy biết pháp tắc đại đạo nhưng trong thời gian ngắn cũng khó lòng phat shuy tác dụng. Nhưng trong tương lai chỉ cần y tu luyện đạo này, chắc chắn ngày đi ngàn dặm, tiến bộ cực kỳ nhanh chóng.