Mục lục
[Dịch] Trùng Sinh Chi Nha Nội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tào Sinh Dũng sớm đã không có đủ dũng khí để đánh Lương Tiểu Lan, cúi thấp đầu xuống,không dám cầu xin Lương Xảo .

" Em gái, anh xin lỗi. Anh không nên đánh Tiểu Lan, em để cho anh gặp cô ấy đi..."

"Đánh cũng đánh rồi, bây giờ nói cũng không giải quyết được gì?"

Lương Xảo mặt đỏ .

" Em gái, em đồng ý đi, anh...anh muốn gặp con trai ...."

Người này rất gian sảo, thủ đoạn thứ nhất không thành, nghĩ luôn đến thủ đoạn tiếp theo, mang con ra để nói.

Lương Tú Cúc nói chen vào :" Đi nhanh, đi nhanh, đừng làm ảnh hưởng đến việc kinh doanh của chúng tôi."

Tào Sinh Dũng ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Lương Tú Cúc , cơ trên mặt co lại, vẻ mặt**vội vàng run run.

"Việc của nhà tôi, cô là người ngoài biết gì mà nói?"

Lương Tú Cúc sợ liền lùi lại hai bước.

Tôi nhìn thấy hắn nói giọng rất đáng thương, trong lòng trắc ẩn, cảm thấy không nhất thiết phải so đo với người tàn tật. Ai biết hắn lại như vậy, kiểu ăn nói khép nép cầu khẩn Lương Xảo ,nhưng đây chchỉ là kế thích nghi tạm thời, Lương Tiểu Lan giỗ dành rồi đi về, chỉ sợ không được mấy ngày bệnh cũ lại tái phát trở lại.

Tôi đi đến, chỉ tay vào khuôn mặt đang tê của hắn, sau đó đứng bên cạnh nói vài câu.

"Tào Sinh Dũng. bác không muốn bị đánh giống em trai bác chứ, lập tức cút đi."

Tào Sinh Dũng ngẩn đầu lên nhìn một lúc, thấy tôi, lập tức lộ rõ vẻ sợ hãi và thù hận. Khi Tào Sinh Minh bị đánh, Tào Sinh Dũng không có ở đó, nhưng khi về nhà Tào Sinh Dũng cũng nghe kể tình hình đại khái, đứa bé trong cửa tiệm Lương Xảo, không giống như bình thường, đông đúc của đường phố làm cho đứa bé sợ mềm cả chân.

Ở đây không giống thôn Phù Dung. Hơn nữa, bây giờ nhà của Tào gia ,trong thôn Phù Dung cũng không còn cái gì nũa rồi.

Sau khi nhìn rõ tôi là Liễu Tuấn, đầu không cử động, Lương Quốc Cường quả thực rắn như đồng với thép, Tào Sinh Dũng nuốt nước bọt, hậm hực đi về, chờ Tào Sinh Dũng đi , khoảng 20 phút sau, Lương Tiểu Lan mới dám bế con trai ra cửa tiệm, sắc mặt vẫn tái nhợt.

Cũng đoán được Tào Sinh Dũng không chịu thua như vậy, đây cũng là một chuyện bình thường. Nếu hôm nay nhà Tào Gia mất thế, vẫn khuôn mặt tê dại đó của hắn, lấy được một người vợ như hoa như ngọc, hắn sao có thể buông tay được?

Cuối cùng Lương Tiểu Lan cũng là vợ của hăn, hai người sinh được một đứa con trai, nghĩ cũng không thể lẩn trốn cả đời được.

Việc này thực sự rất đau đầu, cũng không thể để ép hắn đến đường cùng, tránh lại làm hại người khác, xem tình hình rồi hãy nói.

Nghiêm Ngọc Thành nhận lời phó thác của cha, tận tâm tận lực phụ trách, mang lên xe "rượi ngũ phong ", vui vẻ chạy đến phòng làm việc của bí thư Long.

Nghiêm Ngọc Thành xách theo hai chai rượu được đóng gói rất đẹp đi vào, khuôn mặt nghiêm túc của Long Thiết Quân như một ông lão.

"Đồng chí Ngọc Thành, anh định làm cái gì vậy ? Sao lại đích thân đến đây thế này?"

"Hì hì, bí thư Long, vì chuyện xây dựng kinh tế của huyện Hướng Dương, lần này mạo muội đến đây không làm phiền anh chứ."

Nghiêm Ngọc Thành cười.

Long Thiết Quân quyền cao chức trọng, lại là bậc tiền bối, Nghiêm Ngọc Thành có ơn, có nghĩa vụ mang cái đức đến báo đáp, trước mặt Nghiêm Ngọc Thành, Long Thiết Quân có vẻ bất lực, nhưng cũng không để cho Nghiêm Ngọc Thành phải mất mặt.

"Anh đừng nói đùa với tôi nhiều như vậy, chuyện xây dựng kinh tế huyện Hướng Dương và những đồ trên tay anh đang cầm có quan hệ gì với nhau?"

Long Thiết Quân là nhân vật như thế nào? Vừa nghe đã biết là hiểu lầm ý của Nghiêm Ngọc Thành, khẩu ngữ liền ôn hòa trở lại. Bất luận như thế nào, Nghiêm Ngọc Thành cũng là một người có năng lực và quan trọng đối với Long Thiết Quân.

Nghiêm Ngọc Thành cười rồi để hai chai rượu lên bàn , mở chiếc hộp giấy ra, bên trong lấy ra một vât hình vuông, để chai rượu xuống.

"Bí thư Long, đây là sản phẩm mới của huyện chúng tôi " rượu ngũ phong" , tôi đặc biệt mang đến cho ngài uống thử.

" Rượu của huyện anh sản xuất?"

Long Thiết Quân rất có hứng thú, cầm chai rượu lên nhìn rất kĩ, vừa nhìn vừa cười.

" Ừ, chai rượu này nhìn bên ngoài rất đẹp, rất cao cấp...Ừ, cái tên " rượu ngũ phong " rất hay...."

Với thân phận là lãnh đạo, Long Thiết Quân, đối với việc gì cũng không thể tỏ thái độ coi thương. Đó chỉ là vấn đề nguyên tắc,quan trọng la nhà máy sản xuất rượu sản xuất ra sản phẩm mới, nhưng cũng không khen lấy một câu.

"Ngọc Thành à, đóng gói thay đổi, nhưng hương vị của rượu vẫn không có gì thay đổi sao?"

Nghiêm Ngọc Thành lắc đầu : "Cái này thì không."

Long Thiết Quân cười , nói : " À,à, nói như vậy, hương vị cũ nhưng chai rượu là mới hả?"

Nghiêm Ngọc Thành có vẻ hơi ngại, cười nói, : "Công nghệ của nhà máy sản xuất rượu thay mới hết rồi, không còn lạc hậu như trước nữa..."

Long Thiết Quân vẫy tay : " Tôi chỉ nói đùa với anh thôi, rượu ngô của huyện ngài, tôi uống rồi, rất ngon. Chỉ là khâu đóng gói ngày trước cổ quá, giống đồ giả..."

" Bí thư Long nói rất đúng. Cho nên lần này, nhà máy rượu huyện chúng tôi thay đổi thiết kế, chịu trách nhiệm bây giờ là đồng chí Tấn tài..."

Nghiêm Ngọc Thành làm một bài báo cáo đơn giản về việc của "Rượu ngũ phong " , nói rõ công lao của Tấn Tài.

Long Thiết Quân cười hai mắt híp lại, chăm chú nghe, từ từ gật đầu : "Lần này làm rất tốt, hi vọng sản phẩm mới lần này thu được nhiều lợi nhuận."

Trong lòng Nghiêm Ngọc Thành có chút không yên tâm. Theo lời của Long Thiết Quân, chắc chắn là khen thành tích của rượu rồi, nhưng lại không công nhận thành tích của Tấn Tài, bản thân cũng nói rất rõ ràng, việc này toàn bộ là do Liễu Tấn Tài đảm nhiệm. Nhưng Long Thiết Quân lại nói đến nhà máy sản xuất rượu, không nói đến công lao của Liễu Tấn Tài, nhất định có huyền cơ ?

Đương nhiên, những lời này không thể trực tiếp hỏi được.

Nghiêm Ngọc Thành nghi ngờ, thở dài, tiếp tục hành động của mình.

"Bí thư Long à, ý của huyện chúng tôi, vì muốn phát triển quy mô nhà máy” rượu ngũ phong”, nhanh chóng thu lợi nhuận, nhưng chỉ dựa vào lực lượng của huyện chúng tôi thì không đủ..."

"Thế nào, muốn huy động nguồn tài chính của khu vực khác? Việc này anh phải đi tìm đồng chí Bồi Minh báo cáo."

Long Thiết Quân nghĩ đến việc Nghiêm Ngọc Thành đích thân đến , vội vàng.

Tài chính ở huyện khác cũng không dư dật, nhiều nơi cần dùng đến tiền, muốn cắt xén? Anh bỏ ý nghĩ đó đi!

Nghiêm Ngọc Thành cười :" Bí thư Long, hôm nay tôi đến, không phải là đáng gió thu."

Nghe nói đến không phải vì tiền, sắc mặt Long Thiết Quân thay đổi ngay lập tức.

"Tôi chỉ muốn mời anh phát biểu vài câu, để " rượu ngũ phong " trở thành rượu chiêu đãi của nhiều khách sạn."

"A, a, Ngọc Thành à, anh cũng ranh ma quá nhỉ? Muốn tôi tuyên truyền quảng cáo rượu cho huyện anh?"

Long Thiết Quân cười.

Nghiêm Ngọc Thành thấy tâm trạng của Long Thiết Quân rất tốt, muốn lợi dụng cơ hội này nói thêm một câu "Đây cũng là chủ ý của Liễu Tấn Tài", nghĩ lại không nói vẫn tốt hơn. Bí thư Long có ý tránh né không muốn nhắc đến Liễu Tấn Tài, Nghiêm Ngọc Thành tốt nhất không nên nhiều lời, tránh làm hỏng chuyện. Chỉ là hoài nghi trong lòng càng ngày càng nhiều.

" Ừ, Việc này tôi sẽ nói chuyện với các đồng chí trong phòng, nhưng mọi người đồng ý hay không đồng ý, tôi không chịu trách nhiệm."

Phụ trách tiếp đãi phòng quản lí, dựa vào thân phận Long Thiết Quân, không nhất thiết phải đích thân đi. Nhưng lời nói có vẻ khách sáo, uy nghiêm của Long Thiết Quân chủ yếu nhằm vào cán bộ lãnh đạo, đối với cán bộ phổ thông và mọi người, không coi trọng.

Nghiêm Ngọc Thành cười lớn. Đích thân Long Thiết Quân đến chào hỏi, buổi chiêu đãi sở, ai dám không nể mặt Long Thiết Quân? Có câu nói :" Diêm Vương dễ thấy, quỷ nhỏ khó cầu". Long Thiết Quân nói , hôm chiêu đãi mọi người trong sở nhất định phải dùng " rượu Ngũ Phong " , nhưng những việc tiếp theo, tôi lên giới thiệu, sợ mọi người không muốn uống ? Phải thật lòng tiến cử, những động tác nhỏ về sau nhất định phải tiếp diễn. Những động tác nhỏ này đương nhiên không thể do Nghiêm Ngọc Thành bí thư huyện làm, những người trong nhà máy rượu không phải ăn cơm trắng.

" Bí thư Long, anh xem, đồng chí cùng chức vụ đến thăm hỏi anh, đến bữa cơm anh cũng phải so đo tính toán sao? Trưa nay mời tôi uống hai chén?"

Nghiêm Ngọc Thành tươi cười.

Đây gọi là vuốt mặt nể mũi, đánh đúng gió thu của Long Thiết Quân.

"Được, thì mời anh uống hai chén..."

Long Thiết Quân biết rõ Nghiêm Ngọc Thành muốn thừa nước đục thả câu, ha ha cười, lập tức cầm điện thoại.

" Đồng chí Bồi Minh hả? Là tôi...ừ ừ, như thế này, đồng chí Nghiêm Ngọc Thành huyện Hướng Dương mang đến hai chai rượu, ở đây đánh trúng gió thu của tôi ...ha ha, đúng, đúng, tôi thấy trưa nay chúng ta mời Ngọc Thành ăn bữa cơm, cũng gọi là tiếp đãi đồng nghiệp....uh, uh, cũng được, anh xem tình hình rồi tính nhé..."

Nghiêm Ngọc Thành không do dự nói to Long Thiết Quân đúng là một người thành thật, vì chuyện này mà lôi cả chủ nhiệm Châu Bồi Minh huyện Cách Tú đến, xem ra tình hình ngày càng có lợi, Long Thiết Quân ủng hộ thật lòng. Chỉ không biết nói thế nào với Tấn Tài?

Nghiêm Ngọc Thành ngần ngại, tính ở phòng làm việc của Long Thiết Quân khoảng nửa tiếng , giờ ăn cơm đến rồi. Nếu đến sớm quá, chẳng lẽ phải ở trong phòng làm việc nói chuyện với bí thư Long và mọi người hai tiếng đồng hồ sao?

Chuyện mời cơm đã quyết đinh xong, Long Thiết Quân lại hỏi tình hình khác trong huyện , Nghiêm Ngọc Thành làm bài báo cáo đơn giản, bao gồm quy mô trồng rau trong nhà kính, nuôi ong lấy mật và xây dựng nhà máy sản xuất gạch.

" Nghe nói đại đội Liễu Gia Sơn chế tạo ra động cơ , chế tạo ra máy sản xuất gạch, chuyện này là như thế nào?"

Long Thiết Quân thuận miệng hỏi.

Nghiêm Ngọc Thành ngẩn ra, trả lời rất cẩn thận :" Doanh nghiêp cá thể này là do đại đội Liễu Gai Sơn tự đầu tư vốn mở, không dùng đến tài chính của huyện, nghe nói doanh thu rất tốt...."

"Thật không? Nghe nói ngân hàng nông nghiệp cho bọn họ vay 30 vạn nhân dân tệ, việc này có không?"

Long Thiết Quân giả bộ không biết.

Trong phòng làm việc bí thư đảng ủy nói chuyện, nếu như có ai dám nói chuyện phiếm ở đây, chỉ có thể nói nước chảy vào trong não. Nghiêm Ngọc Thành càng cẩn thận nói : " Đúng, có chuyện này, nhưng thời hạn là một năm, nhất thiết phải trả lại hết vốn và lãi."

"Chuyện này, nghe nói đồng chí Liễu Tấn Tài tìm Trịnh Hành Trường bộ phận ngân hàng nông nghiệp nói chuyện rồi.

Long Thiết Quân nói, ánh mắt phát điện nhìn Nghiêm Ngọc Thành.

Nghiêm Ngọc Thành " bịch " sợ hãi, nói đến việc vay tiền này có rất nhiều vấn đề, nhưng lại không biết vấn đề chính suất phát từ đâu. Thời gian này, Ngọc Thành cũng không có nhiều thời gian để nghĩ, Long Thiết Quân đợi câu trả lời.

"Tình hình cụ thể của việc vay tiền, tôi cũng không được rõ cho lắm..."

Nghiêm Ngọc Thành cẩn thận trả lời.

Long Thiết Quân cười gật đầu, nói :" Đồng chí Ngọc Thành, phòng bí thư đảng ủy quản lí công việc toàn bộ địa bàn, đây không sai. Nhưng trên nguyên tắc,cũng phải thực tế một chút, không thể theo chủ nghĩa quan liêu được, hiểu không?

" Đúng vậy, bí thư Long phê bình rất đúng, việc này, khi quay về tôi nhất định tìm hiểu kĩ lưỡng...."

Sau lưng Nghiêm Ngọc Thanh toát mồ hôi.

"Vầng ."

Long Thiết Quân gật đầu, nhìn đồng hồ đeo tay, không nhắc đến chuyện này nữa.

" Đi thôi, đồng chí Ngọc Thành, chúng ta đi uống thôi, a..."

Trong căn phòng nhỏ chiêu đãi lãnh đạo sở, Châu Bồi Minh đáp ứng lời mời, phó chủ nhiệm Liễu Giang Nam quản lí công việc công nghiệp hội cách tú cũng đến. Không ngờ là Châu Bồi Minh mời.

Châu Bồi Minh là phó chủ nhiệm khu vực, chủ nhiệm hội Cách Tú, công việc phát triển kiến trúc khu vực đều do Bồi Minh quản lí. Cụ thể tường tận công việc luôn hiểu rõ ràng hơn Long Thiết Quân. Long Thiết Quân vừa nhắc đến Nghiêm Ngọc Thành mang hai chai rượu đến, lập tức nghĩ đến sản phẩm mới của huyện Hướng Dương "rượu Ngũ Phong".

Sau khi Từ Quốc Vĩ quản lí công việc tiêu thụ của nhà máy rượu, rất nhiệt tình, biết thế nào làm thế đó, in một số người mẫu lên lịch làm tuyên truyền quảng cáo, Châu Bồi Minh cũng nhận được quyển lịch như vậy. Cũng treo vị trí nổi bật nhất trong phòng.

Cái đó, thương nhân cơ bản không có kiến thức gì để làm quảng cáo, một quyển lịch thô, trong mắt chủ nhiệm Cách Tú đây chính là hi sinh đồ vật.

"Rượu Ngũ Phong" để trên mặt bàn, Châu Bồi Minh và Lưu Giang Nam đều nhìn thấy. Trên khuôn mặt lạnh tanh của Châu Bối Minh, bỗng nở nụ cười.

" Không tồi mà, đồng chí Ngọc Thành, lần này đóng hộp rất đẹp"

Châu Bồi Minh khích lệ nói.

Lưu Giang Nam cũng nói theo.

Long Thiết Quân rất hăng hái khi nói đến chuyện nhà máy rượu huyện Hướng Dương, Nghiêm Ngọc Thành lại nhắc đến " đây đều là do đồng chí Tấn Tài nghĩ ra" thái độ trong phòng làm việc lại thay đổi, không biết Long Thiết Quân mua phải thuốc gì trong hồ lô?

Người có quyền lực cao nhất hăng hái như vậy, hai người họ Châu, Liễu không thể đổ nước lạnh vào, cũng gật đầu. Nghe Long Thiết Quân nói, Nghiêm Ngọc Thành đich thân lên đây lần này là muốn tuyên truyền " rượu Ngũ Phong", Châu Bồi Minh cười, nói còn kèm theo tiếng lóng nhà nghề : " Đồng chí Ngọc Thành, các anh thật biết làm ăn, kinh nghiệm kinh doanh không tồi mà."

Nghiêm Ngọc Thành đáp khiêm tốn.

Châu Bồi Minh chưa bao giờ tỏ ra nghiêm khắc, nhưng Nghiêm Ngọc Thành vẫn toát mồ hôi,có cảm giác không được tự do. Hay cũng có thể là vì nguyên nhân trạm đội, trên dưới khu vực Bảo Châu đều biết, Nghiêm Ngọc Thành là người của Long Thiết Quân.

Quan hệ giữa hai vị lãnh đạo cấp cao trong lòng không thể cùng mục đích được, rất bình thường, đất nước hòa bình. Vì chuyện nhỏ này, Nghiêm Ngọc Thành bỏ qua chuyện Châu Bồi Minh quản lí xây dựng sản xuất, trực tiếp đến tìm Long Thiết Quân, cũng không có gì là kì lạ. Mọi người đều biết nhưng không nói. Châu Bồi Minh không phải vì Ngọc Thành có cách gì, mà nói hết mọi chuyện.

Trong khi uống rượu , Châu Bồi Minh nhắc đến vấn đề phụ trách liên kết giá thành sản phẩm của huyện Hướng Dương, Nghiêm Ngọc Thành trả lời cơ cấu tầng lớp đại đội tự phát hành, trong huyện không có gì cản trở.

" Xem phản ứng, nếu thật sự có vấn đề, sẽ thu hồi."

Nghiêm Ngọc Thành nhìn sắc mặt Long Thiết Quân, nghiêm túc nói.

Long Thiết Quân nhăn mặt, rồi lập tức khôi phục như bình thường. Châu Bồi Minh gật đầu, không nhắc đến chuyện như thế này nữa.

Lần uống rượu này kết thúc rất vui vẻ, trước mặt mấy vụ lãnh đạo sở biểu hiện thái độ mạnh mẽ, nhất định thi hành chỉ thị của lãnh đạo, xây dựng tầng lớp kinh tế.

Nghiêm Ngọc Thành về đến huyện Hướng Dương, cha nhận được thông tin, liền chạy đến phòng làm việc của Nghiêm Ngọc Thành, bộ thanh muốn mời tôi " đi uống trà".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK