Mục lục
[Dịch] Trùng Sinh Chi Nha Nội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liễu Tuấn hẹn Lục Duyệt bí thư kỷ ủy thành phố và Phó Tây Lộc cục trưởng cục giám sát tới nói chuyện.

Khách quan mà nói, cuộc nói chuyện này là do Lục Duyệt chủ động đề xuất, Lục Duyệt nói muốn báo cáo việc chỉnh đốn đội ngũ cán bộ, điều này chính hợp với tâm ý của Liễu Tuấn.

Vụ án Tống Đô khiến Liễu Tuấn cảnh giác, Liễu Tuấn không muốn trong Ngọc Lan cũng xảy ra vụ án tương tự, Lục Duyệt muốn chỉnh đốn cán bộ dúng là không hẹn mà hơp ý, nên mời luôn Phó Tây Lộc tới nói chuyện.

Trên danh nghĩa, cục giám sát là ban nghành chức năng của chinh phủ, thực tế rất nhiều công tác tương thông với kỷ ủy, đa phần báo cáo với lãnh đạo thành ủy.

Lục Duyệt vẫn thế, dưới bề ngoài nho nhã ẩn chưa uy thế, khí thế này là hết sức tự nhiên không phải với mỗi người mỗi khác, dù trước mặt Liễu Tuấn cũng không che dấu gì.

Lục Duyệt là cán bộ hiếm có, không vì phe phái mà ảnh hưởng tới lý tưởng chính trị của mình, thậm chí hắn có chọn phe thực sự hay không cũng khó nỏi, chẳng qua vì trước kia hắn công tác ở trung kỷ ủy, nên mọi người đóng dấu lên hắn, chứ Lục Duyệt tựa hồ coi tất cả cán bộ đều như nhau.

Đương nhiên trong kỷ ủy Lục Duyệt cũng có thân tín của mình, nhưng loại thân tín này khác với thân tín bình thường. Cán bộ được Lục Duyệt coi trọng, không ai là không có trách nhiệm, cương trực không xu nịnh, chính vì thế mấy năm qua tác phong quan trường Ngọc Lan luôn được cải thiện, chỉ cần anh phạm sai lầm, bất kể anh có là ai cũng tra tới cùng, ai ra mặt cũng vô dụng, trừ khi cách chức hắn, nếu không thì không thương lượng gì hết.

Đinh Ngọc Chu và Uông Quốc chiêu vừa cao hứng vừa bực bội với Lục Duyệt.

Cao hứng là có ông "Diêm Vương mặt đen" cán bộ Ngọc Lan ai cũng cẩn thận, kiến thiết đội ngũ cán bộ rất có hiệu quả. Còn bực bội khỏi nỏi, tự nhiên có "vương quốc độc lập" cả bí thư lẫn thị trưởng đều có cảm giác không xen vào được.

Hiện giờ Liễu Tuấn chấp chính Ngọc Lan, không biết cục diện ra sao?

Một số cán bộ rảnh việc thậm chí lén phỏng đoán nếu Liễu bí thư và Lục bí thư xung đột thì ai thắng?

Hình như Liễu Tuấn chưa bao giờ chịu thua.

Phó Tây Lộc có vẻ ngoài hoàn toàn khác Lục Duyệt, rất phổ thông, vóc dáng, tướng mạo tâmt trung, nhìn tuổi có vẻ nhiều hơn Phó Tây Lộc, nhưng thực tế vừa mới qua tứ tuần thôi, trẻ hơn Lục Duyệt mấy tuổi.

Mà tác phong làm việc của Phó Tây Lộc cũng khác hẳn, cơ bản có thể nói là theo đạo Trung Dung, công tác không nổi bật, lấy ổn định làm đầu.

*** Trung Dung là một trong số Tứ Thư của Tứ Thư Ngũ Kinh ( Trung Dung, Đại Học , Luận Ngữ, Mạnh Tử), tư tưởng của nó làm gì cũng ở mức trung hòa, ngủ với vợ cùng làm nửa chừng là đủ

Nhưng kỳ lạ là Lục Duyệt và Phó Tây Lộc lại rất hợp với nhau, công tác rất ăn ý, thường thường Lục Duyệt xung phong tuyến đầu, Phó Tây Lộc trốn ở đằng sau.

Đối với loại hiện tượng "kỳ quái" này, cán bộ cơ quan phân tích vô số lần, đủ loại tin đồn nhưng không cái nào chắc chắn.

Kỳ thực điều này thể hiện trí tuệ quan trường của Lục Duyệt, dù hắn có cương trực, nhưng không phải là kẻ cổ hủ không hiểu đối nhân xử thế, nếu như hắn đúng là như thế, thì hoàn toàn không thể giải thích được vì sao lên tới được cấp phó sở. Trong thể chế muốn dựa vào nỗ lực bản thân mà lên tới vị trí cao, không phải là quá khó, mà là không thể. Nếu bị tất cả bài xích, dù cấp trên có tán thưởng anh cũng không thể bỏ qua suy nghĩ của mọi người.

Lục Duyệt ăn ý với Phó Tây Lộc là một loại sách lược, Phó Tây Lộc là cán bộ cấp chính xử do thành ủy an bài, không phải Lục Duyệt có thể nói một câu "không thích" là có thể đẩy người ta đi. Phó bí thư kỷ ủy kiếm cục trưởng cục giám sát, địa vị vô cùng quan trọng, cùng chiến tuyến với kỷ ủy, nếu Lục Duyệt không phối hợp tốt với Phó Tây Lộc sẽ ảnh hưởng tới việc triển khai công tác, Lục Duyệt cũng mang tội danh không biết đoàn kết đồng chí.

Đồng thời Lục Duyệt hết sức rõ ràng, kỷ ủy không thể thành "vương quốc độc lập" thực sự, sự uy thế của hắn vốn khiến cho Uông Quốc Chiêu và Đinh Ngọc Chu bất mãn, nếu không dung được Phó Tây Lộc, sẽ làm tất cả nhắm vào hắn, nếu như thế dù có được trung kỷ ủy ủng hộ, cũng khó đứng chân được ở Ngọc Lan.

Nhưng tâm tư của Lục Duyệt, cán bộ phổ thông không nhìn thấu mà thôi.

Còn Liễu Tuấn tất nhiên hiểu rõ, đó là một trong số nguyên nhân y luôn ủng hộ công tác của kỷ ủy.

Liễu Tuấn khách khí từ sau bàn làm việc đi ra bắt tay với họ, mời ngồi xuống ghế sô pha.

- Nghe nói cục giám sát và kỷ ủy đưa ra một phương án chình đốn tác phong đội ngũ cán bộ?

Liễu Tuấn dựa vào ghế sô pha, vẻ mặt khá thoải mái, mỉm cười hỏi.

Lục Duyệt nhìn Phó Tây Lộc một cái, gật đầu nói:

- Vâng thưa Liễu bí thư, gần đây chúng tôi và cục giám sát thu nhận được một số phản ánh của quần chúng, nói trong quá trình cán bộ động viên di dời, thái độ quá thô bạo, quần chúng không hài lòng. Cho nên tôi và đồng chí Tây Lộc, cùng các đồng chí phụ trách khác, thương lượng quyết định triển khai chỉnh đốn tác phong làm việc của cán bộ toàn thành phố... Đây là phương án sơ bộ của chúng tôi, mời bí thư thẩm duyệt.

Lục Duyệt lấy một tập văn kiện từ trong cặp ra, dùng hai tay đưa cho Liễu Tuấn, chớ chỉ thấy Lục Duyệt rất độc lập uy thế, quy tắc và lễ tiết quan trường vẫn rất chú ý.

Liễu Tuấn không vội xem ngay, đặt văn kiện lên bàn, hơi cau mày lại:

- Trong quá trình di dời phát sinh ra vấn đề như thế sao?

Lục Duyệt gật đầu.

Phó Tây Lộc vội nói:

- Liễu bí thư cũng không phải là hiện tượng quá nghiêm trọng, càng không phải hiện tượng phố biết, chỉ là một số cán bộ rất cá biệt, vội hoàn thành chỉ thị của chính phủ, tính cách hơi nóng nảy một chút.

Phó Tây Lộc vừa nói vừa khẩn trương theo dõi sắc mặt của Liễu Tuấn.

Chuyện di dời này chủ yếu là vì quy hoạch thành phố xanh, theo quy hoạch này, Ngọc Lan có rất nhiều công trình kiến trúc phải rời đi để xanh hóa. Cho dù trong phương đã cố gắng hạn chế di dời, nhưng muốn hoàn thành chỉ tiêu 300 mét phải có vườn hoa, 1 kilomet phải công viên mà hoàn toàn không di dời công trình hiện có là hoàn toàn không thể.

Liễu Tuấn sau khi làm thị trưởng Ngọc Lan, yêu cầu rất cao với hiệu suất làm việc, bất kỳ một ban nghành nào, nếu như không có lý do không hoàn thành nhiệm vụ chính phủ giao cho, thủ trưởng ban ngành đó đối diện với kết cục ngồi chơi xơi nước.

Dưới chính sách áp lực như thế, cán bộ "cá biệt" khi di dời, có chút nóng nảy thô bạo cũng là trong tình lý.

Kỷ ủy thành phố và cục giảm sát làm phương án chỉnh đốn tác phong cán bộ, có hiềm nghi nhắm vào quy hoạch thành phố xanh của Liễu Tuấn.

Không hoàn thành nhiệm vụ di dời, Liễu bí thư lấy mũ ô sa của người ta, thái độ không tốt, kỷ ủy lại chỉnh đốn, "tả hữu giáp kích" như thế có làm người ta sống nữa hay không?

Kỳ thực là do một mình Lục Duyệt làm ra, Phó Tây Lộc ngay từ đầu đã không tán đồng rồi, chuyện rõ ràng đối lập với Liễu Tuấn như thế, Phó Tây Lộc sao có thể vui vẻ đồng ý? Lục Duyệt là bí thư kỷ ủy cấp chính sở, thậm chí ngay cả trên tỉnh cũng không thể dễ dàng điều chỉnh chức vụ của hắn, phải được trung kỷ ủy gật đầu. Liễu Tuấn cho dù có ý kiến với Lục Duyệt, trong thời gian ngắn không làm gì nổi. Nhưng Phó Tây Lộc chẳng qua lại cán bộ phó xử , lại hoàn toàn nằm trong quản lý của Ngọc Lan, Liễu bí thư muốn đá hắn đi chỉ nói một câu là xong.

Hiện giờ Liễu Tuấn thân kiêm hai chức, có quyền uy nhất ngôn cửu đỉnh, Phó Tây Lộc há có thể đối kháng được?

Vì thế hắn vội đựng ra giải thích vài câu, bất chấp cả quy củ cấp trên có mặt, không tùy tiện xen lời.

Phó Tây Lộc muốn dùng phương thức này tỏ rõ với Liễu Tuấn: Chuyện này không liên quan tới tôi, hoàn toàn do Lục Duyệt làm ra, tôi là cấp phó của hắn, bị ép buộc mà thôi, xin Liễu bí thư minh xét.

- Hiện tượng cá biệt?

Liễu Tuấn không tỏ thái độ, chỉ khẽ nhắc lại.

- Không phải là hiện tượng cá biệt, mà là phổ biển.

Lục Duyệt thản nhiên nói.

Phó Tây Lộc cả kinh, nhin Lục Duyệt mặt trấn tĩnh như thường, không còn gì để nói.

Người này này không biết đối nhân sử thế, làm sao làm tới được bí thư kỷ ủy thành phố?

Lục Duyệt chẳng bận tâm tới ánh mắt oán trách của Phó Tây Lộc, hắn phối hợp ăn ý với Phó Tây Lộc vốn mang ý nghĩa "trấn an", gặp vấn đề mang tính nguyên tắc, hắn kệ xác Phó Tây Lộc có vui hay không.

- Có lẽ ban đầu chỉ là hiện trượng cá biệt, nhưng cùng thời gian trôi đi không có ai quản lý, loại hiện tượng này ngày càng phổ biến, đã tạo thành ảnh hưởng rất xấu, cần phải lập tức tăng cường chỉnh đốn.

Lục Duyệt kiên định nói

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK