Khâu Tình Xuyên nhỏ giọng nói:
- Tư Đồ Lăng Ba phải không nhỉ.
Liễu Tuấn nhìn kỹ một lúc rồi gật đầu:
- Ừ, hình như là cô ấy. Quán quân Á vận hội.
Nói rồi Liễu Tuấn liếc hắn một cách kỳ quái, Liễu tỉnh trưởng đúng là tò mò, sao Khâu chủ tịch nhìn một cái lại nhận ra nữ vận động viên này. Khâu chủ tịch đâu có thích thể thao.
Khâu Tình Xuyên lạnh nhạt nói:
- Tôi thích xem bơi nghệ thuật.
Liễu Tuấn vỡ lẽ, y thích các môn bóng, còn Khâu Tình Xuyên thích môn nghệ thuật, đó là điều đương nhiên.
- Đừng làm vịt cạn nữa, xuống nước đi, nếu không để Tư Đồ Lăng Ba huấn luyện cho anh.
Liễu tỉnh trưởng lại bắt đầu cổ động Khâu chủ tịch, vốn muốn làm khó hắn, xem hắn từ chối ra sao. Thậm chí Liễu Tuấn đã nghĩ tới hắn không thèm để ý.
Ai ngờ lần này Liễu tỉnh trưởng sai rồi.
Khâu Tình Xuyên mỉm cười gật đàu:
- Được, hoạt động gân cốt một chút.
Liễu Tuấn choáng, nhìn Khâu Tình Xuyên lắc đầu.
Khâu Tình Xuyên lại cười:
- Định nói trọng sắc khinh bạn chứ gì? Tôi thừa biết cậu nghĩ gì.
Nói xong Khâu chủ tịch vứt Liễu tỉnh trưởng qua một bên, đứng dậy xuống hồ, đừng coi thường hắn không thích vận động, bơi cũng ra dáng phết, tất nhiên tư thế chẳng đẹp gì, nhưng chẳng tới mức chìm nghỉm.
Thấy Khâu Tình Xuyên xuống nước, Liễu Tuấn lại ngồi đó châm thuốc ung dung hút.
Nhìn qua Khâu Tình Xuyên tựa hồ có duyên hơn Liễu Tuấn , vừa mới xuống nước đã có mấy cô gái vây tới, mỉm cười làm "vệ sĩ" cho Khâu chủ tịch. Vừa rồi Liễu tỉnh trưởng bơi qua bơi lại mấy vòng, mấy cô em xinh đẹp này chỉ ở bên nhìn, không bơi cùng.
Liễu Tuấn chỉ đành an ủi: Có lẽ mình bơi giỏi, các cô nương thấy không cần phải theo bảo vệ?
Người như Khâu chủ tịch mời làm người ta lo lắng.
Người này chẳng rắn chắc gì.
- Chào cô Tư Đồ Lăng Ba.
Khâu Tình Xuyên chủ động chào hỏi.
Tư Đồ Lăng Ba mặt hơi tròn, trông ngọt nào, chỉ nhìn bề ngoài chừng trên 20, có điều cô thành danh rất lâu. Khâu Tình Xuyên còn nhớ nhiều năm trước xem cô thi đấu, đã trên 20 rồi, nói không chừng giờ đã ba mấy. Nhưng cô gái mặt tròn vốn trẻ lâu.
- Ồ tiên sinh nhận ra tôi sao?
Tư Đô Lăng Ba không khỏi bất ngờ, cũng mang chút vui sướng.
Tuy cô không nhanạ ra Khâu Tình Xuyên, nhưng có thể tới CLB Trường Thành hơn nữa có nơi chuyên dụng, ắt phải là nhân vật lớn.
Khâu Tình Xuyên mỉm cười:
- Tôi là fan hâm mộ của cô.
- Tiên sinh thật hóm hỉnh, còn chưa thỉnh giáo tên của anh.
Tư Đồ Lăng Ba nghe thế vô cùng vui vẻ, cười khúc khích, tiếng cười cũng rất ngọt, ánh mắt nhìn Khâu Tình Xuyên có chút tò mò, có lẽ đang đoán thân phận của hắn.
Khâu Tình Xuyên nói:
- Tôi họ Khâu, Khâu của Khâu Thiếu Vân.
*** Khâu Thiếu Vân là liệt sĩ cách mạng, trong thời đánh Mỹ cứu Triều, ông bị đạn cháy của địch trúng người, nhưng vì không để bại lộ mục tiêu ảnh hưởng kế hoạch, nên ông không dập, im nằm trong đống lửa , hi sinh để đổi lấy thắng lợi.
- Oa, là đại anh hùng...
Tư Đồ Lăng Ba thốt lên, hơi chút khoa trương, đem Khâu Tình Xuyên đặt ngang với Khâu Thiếu Vân. Nhưng phải nói cô dùng chiêu này vừa khéo, phối hợp với vẻ ngoài "ngây thơ" , làm người ta nghe mà dễ chịu.
Khâu Tình Xuyên cười, hắn lâu lắm rồi không tiếp cận với một cô gái trẻ đơn thuần như thế, thi thoảng gặp một chút, cảm giác không tệ.
- Khâu tiên sinh, chúng ta cùng tới khu nước sâu nhé, tôi bơi cùng anh.
Thấy Khâu Tình Xuyên không phản cảm với mình, Tư Đồ Lăng Ba nhân cơ hội đề nghị, cô gái nhìn nhìn thì đơn thuần, nhưng thực tế rất biết nắm bắt cơ hội. Khâu Tình Xuyên bơi không tốt, nhưng Tư Đồ Lăng Ba mà nói "tôi dạy anh" thì hỏng rồi, nam nhân thành công đều rất sĩ diện.
Ai ngờ Khâu Tình Xuyên chẳng hiền lành, nói:
- Ha ha, tôi bơi tệ lắm.
Tư Đồ Lăng Ba nhoẻn miệng cười:
- Không sao, có tôi bơi cùng anh mà.
Nghề nghiệp của cô sống trong nước, có mỹ nhân ngư làm bạn, an toàn của Khâu chủ tịch được đảm bảo tuyệt đối.
Chẳng biết vì bị cô gái xinh đẹp mê hoặc, hay vì Tư Đồ Lăng Ba là thần tượng, Khâu chủ tịch hôm nay rất dễ tính, không ngờ đồng ý, cùng Tư Đồ Lăng Ba tới khu nước sâu.
Tới khu nước sâu, Khâu Tình Xuyên vẫn bơi rất quy củ, còn Tư Đồ Lăng Ba thì lướt qua lượt lại bên cạnh, thi thoảng còn luồn qua dưới bụng y, lưng và cặp mông mẩy thi thoảng "tiếp xúc thân mật" với bụng Khâu chủ tịch.
Khu nước sâu, thi thoảng vang lên tiếng cười như chuông bạc của Tư Đồ Lăng Ba, cả hồ bơi đều bừng lên sức sống.
Liễu tỉnh trưởng ngồi trên bờ không ngừng lắc đầu bĩu môi.
Nhưng Khâu Tình Xuyên trước khi xuống nước đã nói "trọng sắc khinh bạn", Liễu tỉnh trưởng có bất mãn đến đâu, cũng chỉ đành nhịn. May mà Liễu Tuấn tối nay hẹn Khâu Tình Xuyên là để hắn giải khuây, Tư Đồ Lăng Ba xuất hiện đúng là bất ngờ, có thể làm Khâu Tình Xuyên vui vẻ như thế, mục đích của Liễu Tuấn coi như đạt được rồi.
Mấy cô gái vốn cùng Tư Đồ Lăng Ba bơi tới, thấy tình hình này tự giác tránh đi.
Nghề này cũng có cạnh tranh, nhưng ở CLB Trường Thành mọi người đều quy củ, trừ nguyên nhân Hà Thắng Lợi quản lý nghiêm, còn có nguyên nhân khác là sợ khách không vui. Ở nơi vui chơi khác, khách phật ý tối đa xin lỗi, phạt tiền là xong. Nhưng ở CLB đỉnh cấp thế này, làm phật lòng khách không phải nhẹ nhàng như vậy được.
Khách của CLB Trường Thành không ít quan lớn trong thể chế, đôi khi một câu nói có thể quyết định mạng sống một người.
Thậm chí người làm việc lâu năm ở CLB còn nói, Hà chủ tịch từng đến CLB.
Hà chủ tịch không phải chỉ xem như là cha của Hà cố vấn.
Hai vị khách tối nay, dù tuổi không nhiều, nhưng khí độ đường đường, bằng trực giác có thể nhận ra không phải là doanh nhân mà là quan lớn.
Khâu chủ tịch có mỹ nữ làm bạn, Liễu Tuấn không xuống nướng nữa, để không gian cho Khâu Tình Xuyên và Tư Đồ Lăng Ba.
Một lúc sau Hà Thắng Lợi mang rượu vang đến, ngồi bên cạnh Liễu Tuấn, liếc nhìn bề bơi nói:
- Xem ra Khâu chủ tịch rất thích bơi lội.
Liễu Tuấn cười không nói.
Y và Khâu Tình Xuyên có thể trêu nhau, nhưng ở sau lưng không thể nói bừa, dù Hà Thắng Lợi có là anh em trong nhà cũng phải chú ý.
Hà Thắng Lợi vốn muốn hỏi vì sao Liễu Tuấn không bơi, nhưng thoáng cái hiểu ra ngay, đổi đề tài:
- Liễu Tuấn, đây là Lafite năm 82, vị rất thuần, không tệ.
Hà Thắng Lợi vừa nói vừa khẽ lắc chiếc lý cao cổ trong tay, mắt lộ vẻ ngây ngất.
Lafite năm 82, hiện giờ chỉ có Hà Mộng Doanh còn, đó là do năm xưa ở Hồng Kông, Liễu Tuấn bảo Tiểu Thanh dự trữ. Tuấn thiếu gia nói một câu, khiến một nửa số Lafite năm 64 và năm 82 chui vào hầm rượu của Tiểu Thanh, khi ấy loại rượu này có không ít, còn bây giờ tất nhiên cực kỳ quý giá rồi.
Hà Mộng Doanh thích uống rượu vang, Liễu Tuấn liền lấy một ít ở chỗ Tiểu Thanh đem tặng cô.
Hiện giờ Hà cố vấn đi phòng chống động đất, Hả Thẳng Lợi không khách khí, đem đồ cất giữ của chị cả ra hưởng thụ.
Liễu Tuấn nói:
- Thứ này tôi uống không vào, nếu anh thích, tôi tặng anh hai chai. Đáng tiếc nếu là trước kia thì tặng anh một hòm cũng không thành vấn đề.
Hà Thắng Lợi than:
- Quả nhiên là người giàu nhất thế giới có khác.
Liễu Tuấn lắc đầu, cái này chẳng liên quan gì tới nhau, chủ yếu là nhờ khả năng tiên tri thôi.
- Nghe nói Khâu chủ tịch sắp hạ độc thủ.
Hà Thắng Lợi uống một ngụm rượu, nhìn Khâu Tình Xuyên hỏi.
Sau khi lên chức này, những việc làm của Khâu Tình Xuyên là đề tài nóng ở thủ đô thời gian gần đây, Hà Thắng Lợi tuy không quan tâm tới chính trị lắm nhưng cũng nghe nói tới. Đây có thể nói là mở đầu cuộc phản kích của Nghiêm Liễu hệ hay là Liễu Tấn Tài, Hà Thắng Lợi chẳng có tấm lòng vì nước vì dân nhưng là tri giao của Liễu Tuấn, tất nhiên đừng bên y, hi vọng y có thể đạt được thắng lợi cuối cùng.