Mục lục
[Dịch] Trùng Sinh Chi Nha Nội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thành thực mà nói, Đinh Ngọc Chu hơi sợ mở cuộc họp thường ủy, trước kia Đinh bí thư ngồi trên ghế chủ tịch, oai phong lồng lộng, dù không nói một câu, không cau mày một cái, thành viên khác đều câm như hến, không làm rõ ý đồ của Đinh bí thư, tuyệt không dám tùy tiện lên tiếng.

Hiện giờ cuộc họp thường ủy lại rất náo nhiệt.

Mọi người thoải mái ý kiến, thường xuyên có đề nghị bất ngờ được đưa ra thảo luận, trình tự rối loạn hết cả, còn về phần thành ủy hoặc chính phù có kiến nghị gì là nói luôn, chẳng hề có kiểu thận trọng cố kỵ như trước nữa.

Đối diện với trạng thái mất kiểm soát này, Đinh Ngọc Chu chỉ biết tự trảo lộng an ủi bản thân: Ừ thì phát uy tác phong tự do của đảng mà.

Không còn được cảm giác nắm giữ tất cả như trước kia, Đinh bí thư cũng chẳng còn hứng thú mở cuộc họp thường ủy nữa, có điều, dù Đinh bí thư có thích hay không thì vẫn phải mở, công việc vẫn phải tiếp diễn mà.

Trừ náo nhiệt ra thì cuộc họp thường ủy còn có một thay đổi so với trước kia, trước kia Đinh bí thư không đích thân chủ trì cuộc họp, đa phần giao cho phó bí thư Thái Tiên Phong, điều này kỳ thực vì nhu cầu làm "thần hóa" vị trí người đứng đầu, lúc nào cũng muốn thể hiện sự khác biệt của lãnh đạo đối với thành viên khác, còn hiện giờ Đinh Ngọc Chu phải nắm chặt quyền khống chế cuộc họp trong tay.

Chẳng còn cách nào khác.

Đinh Ngọc Chu không còn nhiều đường lui nữa.

Nhiệm kỳ mới sắp tới, tiến thêm một bước là rất khó, nguyện vọng lớn nhất của Đinh Ngọc Chu là được tại chức làm thêm một nhiệm kỳ, nếu như có thể thì được làm phó bí thư tỉnh ủy làm công tác đảng ủy, nhân vật số ba của tỉnh thì không thể tốt hơn. Nhưng ông ta lo là bị điều khỏi tỉnh A.

Đinh Ngọc Chu tuổi không ít nữa, nếu như sĩ đồ định sẵn kết thúc ở cấp phó bộ, Đinh Ngọc Chu đương nhiên hi vọng có thể ở tỉnh A tới cuối đời, nếu không thì trở về tỉnh A cũng được, giả sử điều sang tỉnh khác thì nguy mất, trạm cuối cùng phải sang địa phương khác, phải bắt đầu đấu tranh mới, thực sự là quá hao tâm tổn trí.

Đương nhiên, nếu như năm sau lui về tuyến hai, tới đại hội nhân dân hoặc chính hiệp dưỡng lão thì đó là kết cục tồi tệ nhất, hơn nữa kết quả này không phải hoàn toàn không có khả năng.

Đinh Ngọc Chu đột nhiên bi ai phát hiện ra, kỳ thực ông ta không nắm được vận mệnh của mình nữa.

Nội dung cuộc họp lần này, là nhấn mạnh phương diện xây dựng tinh thần văn minh, Thái Tiên Phong sẽ làm tỉểu tổ trưởng lãnh đạo.

Căn cứ và yêu cầu của ủy ban văn minh TW, yêu cầu toàn quốc tăng cường công tác xây dựng tinh thần văn minh, Thái Tiên Phong đọc văn kiện liên quan của TW và tỉnh xong, các thường ủy tiền hành ký kiến, lĩnh hội và học tập theo.

Tiếp đó Thôi Phúc Thành đưa ra mấy đề nghị ở phương diện kiến thiết kinh tế, mọi người không có ý kiến, Đinh Ngọc Chu hiện giờ cơ bản không can thiệp vào vấn đề kiến thiết kinh tế cụ thể, Đỗ Văn Nhược cũng không tùy tiện lên tiếng.

- Các đồng chí còn có ý kiến gì muốn phát biểu không?

Giọng nói của Đinh Ngọc Chu vẫn trầm ổn như cũ.

- Tôi có một kiến nghị, cần xin thường ủy thảo luận.

Người lên tiếng là Điền Hoằng Chính.

Ánh mắt mọi người đổ dồn vào vị nữ bí thư kỳ ủy "dị loại" này, có điều hiện giờ sự dị loại của cô không còn rõ ràng nữa, trước kia chỉ có một mình cô thi thoảng nhảy ra chống đối Đinh Ngọc Chu, nên hết sức nổi bật, hiện giờ thường ủy "trăm hoa đua nở", Điền bí thư không còn chướng mắt lắm nữa.

Đương nhiên ý kiến do Điền Hoằng Chính đưa ra các thường ủy không ai dám xem nhẹ.

Điền Hoằng Chính theo đúng quy củ gật đầu xin phép Đinh Ngọc Chu và Thôi Phúc Thành rồi mới tiếp tục lên tiếng:

- Đề nghị này liên quan tới khu Trường Hà, Cty Trường Giang thải hóa chất độc hại khiến cho công nhân viên và quần chúng xung quanh trúng độc phạm vi lớn, hiện giờ tòa án trung cấp Ngọc Lan đã đưa ra phán quyết, nhưng chỉ là phán quyết bồi thương về phương diện tài chính, chưa đưa ra quyết định xử phạt với cá nhân liên quan. Kỷ ủy cho rằng đây là sự kiện thất trách nghiêm trọng, cán bộ liên quan phải xử phạt nhất định.

Vẻ mặt các thường ủy thoáng có chút cổ quái, như vô ý liếc qua mặt Liễu Tuấn.

Sao thế, Điền Hoằng Chính không phải "cùng một bọn" với Liễu Tuấn sao? Thế nào lại đưa ra đề nghị này, hơn nữa quyết định xử phạt Sài Thiệu Cơ đã được báo cáo lên, chẳng lẽ Điền Hoằng Chính không đồng ý với quyết định xử lý đó.

Khu Trường Hà hiện giờ cơ bản là "vương quốc độc lập", nếu như Liễu Tuấn không chủ động đề xuất thảo luận vấn đề của khu Trường Hà, các thường ủy tự giác né tránh, chỉ có Thôi Phúc Thành thỉnh thoảng còn đưa ra để nghị liên quan khu Trường Hà, nhưng đều là hạng mục kiến thiết kinh tế, nhưng nữa đa phần còn là để ủng hộ khu Trường Hà.

Hành động này của Điền Hoằng Chính thực sự làm người ta tốn công suy nghĩ.

Có điều đối với một số kẻ mà nói thì đúng vào mong mỏi trong lòng, nếu các thường ủy khác đưa ra kiến nghị, khó tránh khỏi có hiềm nghi nhắm vào Liễu Tuấn, giờ tất cả mọi người, bao gồm Đinh Ngọc Chu đều không muốn chủ động "trêu chọc " y.

Nhưng Điền Hoằng chính chủ động đề xuất ra lại là cơ hội hiếm có, phải lợi dụng cho tốt.

- Vụ án Cty Trường Giang, tôi nghị mọi người đều hiểu rõ rồi...

Tuy nó như vậy nhưng Điền Hoằng Chính vẫn giới thiệu sơ lược qua tình hình:

- ... Vì thế khu Trường Hà mở cuộc họp liên tình quyết định xử phạt cảnh cáo nghiêm trọng đồng chí Sài Thiệu Cơ trong đảng, đem bản kiểm kiểm của đồng chí Sài Thiệu Cơ gửi tới các đơn vị trực thuộc... Thái độ dũng cảm thừa nhận trách nhiệm, tích cực triển khai phê bình và tự phê bình này đương nhiên rất đáng được tán dương. Nhưng đối với việc xử lý cán bộ gánh trách nhiệm liên quan, tôi cho rằng chưa đủ nghiêm khắc, chỉ xử phạt Sài Thiệu Cơ là chưa đủ, các nhân viên khác cũng phải xử phạt, để thể hiện sự nghiêm túc của kỷ luật đảng.

Điền Hoằng Chính nói không nhanh, âm điệu vang vọng, không có chút mềm yếu nào của nữ giới.

Đinh Ngọc Chu lên tiếng:

- Tôi đồng ý với đồng chí Điền Hoằng Chính, khu Trường Hà dũng cảm thừa nhận trách nhiệm, tích cực triển khai phê bình và tự phê bình là đáng được tán dương. Còn về phần xử phạt cán bộ cụ thể, tôi cho rằng nên tôn trọng ý kiến khu ủy và đồng chí Liễu Tuấn.

Mọi người sắc mặt nghiêm nghị, trong lòng thầm gật đầu.

Đinh bí thư không ngờ lại nói ra những lời này, thực sự là lần đầu tiên, xem ra Đinh bí thư hoàn toàn thay đổi sách lược rồi.

Ừm, hẳn là bị ép tới hết cách rồi.

- Đương nhiên, nếu như đồng chí Điền Hoằng Chính xin thường ủy thảo luận, vậy các đồng chí cho ý kiến đi.

Đấy là cách làm bình thường, nếu thành viên trong ban đưa ra ý kiến, thì thế nào cũng phải thảo luận mới đúng, bỏ qua là không thể được, dù trước kia Đinh Ngọc Chu uy thế vô cùng cũng chưa bao giờ quên trình tự tổ chức cơ bản này, hiện giờ càng không làm thế, nếu không vô duyên vô cớ làm sâu thêm chia rẽ với Điền Hoằng Chính.

- Nếu như muốn truy cứu trách nhiệm, tôi cho rằng phải phân tích kỹ càng tình hình đương thời, khi đó đồng chí Trương Khiếu Hoa làm bí thư khu Trường Hà, chẳng lẽ không có trách nhiệm nào hay sao?

Bất ngờ lần nữa người lên tiếng đầu tiên sau khi Đinh Ngọc Chu dứt lời lại là đồng chí nữ, Yêu Hải Anh.

Ha ha, hôm nay đúng là kỳ quái rồi.

Yêu Hải Anh trước kia ở cuộc họp thường ủy hết sức kín tiếng, không phải tình huống đặc thù rất ít khi phát biểu ý kiến cá nhân ngoài công tác của mình, càng chẳng nói tới là người đầu tiên lên tiếng.

Huống chi Trương Khiếu Hoa hiện giờ là phó chủ tịch công đoàn, là cấp dưới trực tiếp của Yêu Hải Anh, chẳng lẽ Yêu Hải Anh ở trong công đoàn gây mâu thuẫn với cô ta?

Về lý mà nói là không thể.

Chủ tịch công đoàn do Yêu Hải Anh kiêm chức, cơ bản cô không quản lý công tác thường ngày ở đó, mà do phó chủ tịch thường vụ phụ trách, mà một cán bộ phạm sai lầm như Trương Khíếu Hoa, lại là phó chủ tịch xếp cuối cùng là một vị trí có hay không cũng được, não hắn có nhọt thì mới đối đầu với Yêu Hải Anh.

Kết luận đã có, Điền Hoặc Chính và Yêu Hải Anh mở rộng phạm vi của việc này, làm mọi người chẳng hiểu ra sao.

Nếu như chưa hiểu thì không lên tiếng vội, xem rõ ràng tình thế rồi hẵng hay.

- Vương Kim Căn và Cty Trường Giang là do Trương Khiếu Hoa tiến cử, đương nhiên Sài Thiệu Cơ có trách nhiệm, nhưng hiện giờ xảy ra vấn đề lớn, chỉ xử phạt một người có hợp lý không? Tôi cho rằng Trương Khiếu Hoa phải chịu trách nhiệm, tồi để nghị kỳ ủy tiến hành điều tra sâu hơn về trách nhiệm của Trương Khiếu Hoa trong việc này.

Yêu Hải Anh nói tiếp, vẻ mặt có chút kích động.

Các thường ủy một lần nữa giật mình.

Kiến nghị này của Yêu Hải Anh quá ác độc rồi.

Nếu chỉ kiến nghị xử phạt Trương Khiếu Hoa trong tổ chức đã đành, dù sao hắn đã bị xử phạt nghiêm trọng, hiện giờ chức vụ bị giáng xuống, xử phạt thêm cũng thế cả, nhiều nhất là tới chỗ khác hóng mát thôi. Hơn nữa một cán bộ cấp phó sở nếu không bị giáng cấp hành chính, thì thật khó tìm ra chỗ nào "mát" hơn cho phó chủ tịch công đoàn nữa.

Nhưng đề nghị kỷ ủy tham gia thì hoàn toàn khác.

Yêu Hải Anh muốn hoàn toàn lật nhào quyết định của khu Trường Hà phán xét lại, một khi tra ra bên trong có giao dịch quyền tiền, đừng nói Trương Khiếu Hoa không thoát được, mà xử phạt Sài Thiệu Cơ cũng phải xem xét lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK