Mục lục
[Dịch] Trùng Sinh Chi Nha Nội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Chào Liễu tỉnh trưởng! Trước tiên tôi đại biểu cho toàn thể ĐTH TW hoan nghênh Liễu tỉnh trưởng tới phòng thời sự của chúng tôi...

Giang Mân Lâm mặc một bộ váy cáo màu xanh lơ, mặt thoa phấn nhạt, ngồi đối diện với Liễu Tuấn, nét trí thức cùng vẻ ngoài thành xuân rực rỡ kết hợp, càng làm người ta xao xuyến.

Liễu Tuấn thì mặc trang phục thường nhật theo tiêu chuẩn phong cách Nghiêm Phi. Cũng may là Nghiêm Phi chỉ nhận hàng đặt trước, nếu không chỉ riêng bằng bộ trang phục mấy trăm nghìn này, Liễu tỉnh trưởng sẽ bị người không rõ nội tình lên án rồi.

Vị Liễu nha nội này đúng là cực kỳ hoàn khố, thân là tỉnh trưởng tới ĐTH TW truyền hình trực tiếp lại mặc hàng hiệu đắt giá như thế.

Vì chuyến truyền hình trực tiếp này, Giang Mân Lâm đã phải tận tâm tận lực, hẹn riêng Liễu Tuấn hai lần, tiền hành tập dượt.

Dù sao sau khi Liễu Tuấn lên làm tỉnh trưởng lần đầu tiên lộ diện ở ĐTH TW, lại trong thời gian diễn ra đại hội nhân dân toàn quốc, ảnh hưởng rất lớn. Nếu như cuộc phỏng vấn này có chút sơ xuất gì thì uổng một phen khổ công.

Kỳ thực Giang Mân Lâm uyển chuyển đề xuất với Liễu Tuấn cho quay phim trước, rồi cũng có thể cho phát tin với mác "truyền hình trực tiếp", chuyện này chẳng làm khó gì được ban kỹ thuật, lại đảm bảo cuộc phỏng vấn 100% thành công, mấy vị tỉnh trưởng trước tiếp nhận phỏng vấn cơ bản đều dùng phương thức này.

Liễu Tuấn mỉm cười từ chối.

Lý do của y rất đơn giản, chính trị đôi khi phải thành thật.

Một vị tỉnh trưởng không có cả dũng khí đối diện với truyền hình trực tiếp thì nói gì tới lãnh đạo toàn tỉnh cùng giàu có?

Thấy Liễu Tuấn kiên trì, Giang Mân Lâm không tiện nói gì thêm, chỉ thầm cảm thán trong lòng Liễu Tuấn quả nhiên "khác người".

- Chào tiểu thư Mân Lâm, cám ơn lời mời của ĐTH TW, cùng thịnh tình của tiểu thư Mân Lâm, tôi đại biểu cho 65 triệu người dân Giang Hoài, biểu thị cám ơn ĐTH TW và tiểu thư Mân Lâm.

Liễu Tuấn mỉm cười đáp, khí độ hết sức ung dung trấn tĩnh.

- Liễu tỉnh trưởng, mời ngài cho chúng tôi biết hiện giờ tình hình phát triển kinh tế tỉnh A hiện nay như thế nào?

Giang Mân Lâm mang nụ cười nghề nghiệp đề xuất vấn đề đầu tiên, đây là cách thức tiêu chuẩn, trước tiên trình bày các vấn đề cơ bản, sau đó rồi mới có thể nói tới điểm đặc sắc riêng.

- Với cá nhân tôi thấy thì hiện nay phát triển kinh tế tỉnh A thu được thành quả không tệ, năm ngoài toàn tỉnh tăng trưởng với tốc độ 17%, vượt mục tiêu chúng tôi định ra là 9%...

Liễu Tuấn đem một phần nội dung của báo cáo công tác chính phủ trình bày lại một lượt ...

- Đương nhiên, tỉnh A là một tỉnh nội địa, so với các tỉnh duyên hải không có ưu thế địa lý, cũng không có ưu thế giao thông. Từ lịch sử mà nói tỉnh A là tỉnh lớn nông nghiệp, cơ sở công nghiệp tương đối mỏng, so ra mà nói, phát triển kinh tế của chúng tôi còn đang ở giải đoạn đuổi theo tiêu chuẩn của các tỉnh duyên hải, chênh lệch là sự tồn tại khách quan. Chúng tôi không né tránh vấn đề này.

Giang Mân Lâm mỉm cười gật đầu:

- Như vậy Liễu tỉnh trưởng cùng chính phủ tỉnh A dự định xúc tiến phát triển kính tế tỉnh A năm nay ra sao?

Liễu Tuấn trầm ngâm một chút rồi nói:

- Vào đầu năm nay trên cuộc họp thường vụ chính phủ tỉnh, chúng tôi đã thảo luận tập thể, xác định sáu phương hướng kiến thiết kinh tế tỉnh A năm nay. Thứ nhất là kiên định chấp hành chính sách ổn định vĩ mô của TW, nghiên cấm đầu tư trùng lặp lãng phí, tiếp tục thanh tra cơ sở kiến thiết toàn tình....

Giang Mân Lâm khẽ mỉm cười gật đầu.

Thân là con trai Liễu Tấn Tài, phải bày tỏ như vậy trước là đương nhiên.

- Điều thứ hai là kiên quyết thực hiện tinh thần văn kiện giám bớt gánh nặng cho nông dân, như trong Báo cáo công tác chính phủ của Thủ tướng năm nay đã chỉ ra, trong hai năm thủ tiêu toàn bộ thuế nông nghiệp toàn tỉnh, tăng cường đều tư phát triển nông nghiệp nông thông toàn tỉnh, tăng thu nhập giảm gánh nặng nông dân. ....

Liễu Tuấn trầm ổn trình bày điều thứ hai.

Đây vẫn tuân theo "kế hoạch" của cha y, có điều vẻ mặt tự tin và nới nói chắc chắn của Liễu Tuấn làm người xem truyền hình tin tưởng, vị tỉnh trưởng trẻ tuổi này nói được làm được.

Giang Mân Lâm mỉm cười hỏi:

- Liễu tỉnh trưởng nghe nói khi ngài làm thị trưởng thành phố Tiềm Châu, năm 2000 - 2001 đã trừ bỏ thuế nông nghiệp? Là thành phố đầu tiên trừ bỏ toàn bộ thuế nông nghiệp trong tỉnh A phải không?

- Đúng thế, những năm đó Tiềm Châu phát triển tương đối nhanh chóng, thu nhập tài chính tăng lên hàng năm, đã đủ điều kiện trừ bỏ thuế nông nghiệp. Chỉ cần chúng tôi tiếp tục tăng cường tốc độ phát triển kinh tế, như thế trừ bỏ thế nông nghiệp trong toàn tỉnh là hoàn toàn khả thi.

Giang Mân Lâm gật đầu:

- Mời Liễu tỉnh trưởng tiếp tục.

- Điều thư ba là chính đốn các khu kinh tế, khu khai phát, khu cao tân toàn tỉnh. Tỉnh A chúng tôi có rất nhiều khu kinh tế được thành lập vào năm đầu thập niên 90 vào thế kỷ trước, khi ấy các hạng mục lập tương đối gấp, không có luận chứng tốt lắm, mang theo ý hướng hoàn thành chỉ tiêu bên trong, qua nhiều năm thao tác thực chất chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa, không còn tác dụng tốt nào nữa. Đối với các khu kinh tế này, tỉnh quyết tâm triệt tiêu hoặc sát nhập, mỗi một khu kinh tế được thành lập đều phải có tác dụng thiết thực, nếu không chỉ lãng phí vô ích thu nhập tài chính.

Nói tới đây Liễu Tuấn phất mạnh tay để biểu thị quyết tâm của mình.

Trong đoàn đại biểu tỉnh A đang xem tiết mục này, Lưu Phi Bằng lạnh lùng hừ một tiếng, mày nhíu chặt lại.

Trên cuộc họp thường vụ chính phủ mở đầu năm đúng là đã thảo luận thông qua quyết định này, đây cũng là một trong số nguyên nhân chủ yếu Lưu Phi Bằng một dạo quyết tâm "gây động tĩnh lớn" trên đại hội nhân dân toàn tỉnh.

Liễu Tuấn đã dần dần khống chế chặt chẽ chính phủ tỉnh A, cố chấp kiến thiết kinh tế theo con đường phát triển lành mạnh chắc chắn. Điều này đi ngược lại với yêu cầu của bên kia, Lưu Phi Bằng chịu áp lực lớn.

Không ngờ Liễu Tuấn ra tay hạ Hồng Thiên Kính, kiểm toán quỹ từ thiện Hoàng Sơn, Lưu Phi Bằng không còn đường chống đỡ, phải thua chiêng thu trống, Liễu Tuấn trúng tuyển với tỉ lệ cao.

Trong lòng Lưu Phi Bằng hiểu rõ, mình không ngăn được Liễu Tuấn nữa.

Một đối thủ chính trị hùng mạnh làm người ta ngạt thở đang phi tốc bay lên ngay trước mắt, đã vượt qua tầm cao của mình, Lưu Phi Bằng hiện giờ đang khẩn thiết suy tính làm sao duy trì cục diện cân bằng với Liễu Tuấn.

Điều thứ tư Liễu Tuấn nói tới là ra sức phát triển sản nghiệp đặc sắc.

Đây là biện pháp hữu hiệu Liễu Tuấn thực thi tại Tiềm Châu và Ngọc Lan, nhập gia tùy tục, không câu nệ theo kinh nghiệm, phải nỗ lực bồi dưỡng sản phẩm mang thương hiệu bản địa.

Nói tới điều này Liễu Tuấn thêm vào chút ý kiến phát huy, khéo léo chỉ ra trong nước có một loại tư tưởng, chính là thỏa mãn trở thành đất nước chế tạo, hay nói cách khác thỏa mãn làm công xưởng toàn cầu. Nghề chế tạo có phát triển tới đâu mà không có thương hiệu của bản thân thủy chung chỉ là người gia công, chỉ kiếm được phí gia công và phí lao động, giá trị thực sự đều bị người nắm thương hiệu lấy hết. Hơn nữa bản thân lại còn bị tiêu hao tài nguyên lớn, dùng tài nguyên, nhân lực và kỹ thuật trong nược phục vụ không hoàn lại rất nhiều công ty đầu tư nước ngoài.

Liễu Tuấn cho rằng, tỉnh A muốn phát triển cao tốc thì cẩn phải ra sức bồi dưỡng nên thương hiệu của bản thân, phát huy đặc sắc của chình mình, hình thành sản nghiệp trụ cột. Chính phủ tỉnh quyết định thành lập quỹ và cơ cấu nghiên cứu hỗ trợ phát triển thương hiệu, phục vụ miễn phí cho xí nghiệp, đồng thời hỗ trợ tài chính cho thương hiệu bản địa sáng tạo ra.

Chính sách thứ năm là chấn hưng cơ sở công nghiệp cũ, thực hiện chuyển hình kinh tế, làm sống lại tài sản quốc hữu lão hóa, chẳng những có cống hiến lớn với kiến thiết kinh tế, còn có tác dụng không thể đong đếm với việc ổn định xã hội.

Liễu Tuấn lấy Tống Đô làm vị dụ chuyển hình kinh tế.

- Điều thứ sáu giúp dân giàu tỉnh mạnh, kỳ thực không phải là hạng mục kính tế, mà là chuyển biến tư tưởng. Một số cán bộ của chúng ta trong quá trình kiến thiết cung tế tồn tại nhận thức sai lầm, cho rằng hạng mục kinh tế tốt xấu hoàn toàn theo tiêu chuẩn hiệu quả kinh tế. Điều này là không đúng, ít nhất là không toàn diện.

Liễu Tuấn trầm giọng nói.

Giang Mân Lâm hứng thú hỏi:

- Liểu tỉnh trưởng, không lấy hiệu quả kinh tế làm tiêu chuẩn thì phải lấy gì làm tiêu chuẩn.

- Phải lấy nhu cầu của quần chúng làm tiêu chuẩn đánh giá cuối cùng. Ví dụ xây dựng một nhà máy giấy, sản xuất và tiêu thụ không có vấn đề gì, có thể sinh ra hiệu quả kinh tế tốt. Nhưng, làm giấy gây ô nhiễm sông ngòi, tiêu hao vô số tài nguyên gỗ. Tới đây chúng ta phải tính toán rồi, rốt cuộc hiệu quả kinh tế quan trọng, hay là bảo vệ môi trưởng quan trọng, không nghi ngờ gì, cái sau quan trọng hơn, chúng ta không thể lấy sức khỏe quần chúng đi đổi lấy hiệu quả kinh tế ngắn hạn. Ví dụ như đưa vào một hạng mục, chúng ta chẳng những suy tính tới hiệu ích kính tế trực tiếp của nó, còn phải xem nó có thể đưa quần chúng xung quanh cùng phát triển không. Chấp chính vì dân, cùng nhau giàu có luôn là mục tiêu đảng ta theo đuổi. Tôi nghĩ điểu này luông phải thể hiện trong quá trình chấp chính của chúng ta, không chỉ là một câu khẩu hiệu.

- Liễu tỉnh trưởng nói rất hay.

Giang Mân Lâm đưa tay lên vỗ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK