Mục lục
[Dịch] Trùng Sinh Chi Nha Nội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chiếc ao có một cái chòi nghĩ mát ở chính giữa, bốn phía gió mát thấm tận tim phổi, câu cá ở đây đúng là sự hưởng thụ tuyệt vời.

Trong chòi bày hai hai chiếc ghế dài, Liễu Tuấn và Khâu Tình Xuyên mắc mồi cầu thả xuống nước, Lý Quyên mang một túi thức ăn lớn tới, hỏi:

- Hai người có cần rải chút thức ăn xuống để dụ cá không?

Liễu Tuấn cười:

- Chủ ý này không tệ đâu, chỉ không biết có làm tổn hại tới anh danh của giám đốc Khâu hay không? Đi câu cá còn cần nhờ mồi câu đề lừa những con cá nhỏ ngây thơ thuần khiết.

Khi Khâu Tình Xuyên trừng mắt nhìn y thì Lý Quyên cũng nhìn chồng nói:

- Nghe thấy chưa? Người ta là cao thủ, không thèm dùng thủ đoạn vặt vãnh.

Lý Quyên lại cười nói thêm:

- Giờ thì em biết vì sao anh đi tới tỉnh A lại biến thành xấu như vậy rồi, ngưu tầm ngưu mã tầm mã mà.

Liễu thị trưởng xấu hổ lắm.

Có điều Lỹ Quyên chỉ trích là sự thực, Liễu thị trưởng không cãi đi đâu được.

- Được rồi, hai người ở đây câu cá nhé, em đi tán gẫu với Manh Manh và Phi Phi không làm phiền nữa.

Lý Quyên rất phong độ mỉm cười cáo từ, cách đó không xa trong một cái chòi khác sau hòn giả sơn, Nghiêm Phi và Manh Manh đang nói chuyện. Nghiêm Phi ít nói, may mà Manh Manh rất giỏi xã giao, tính cách lại phóng khoáng, nhiều năm làm việc ở ca vũ đoàn về sau lại "xông pha giang hồ", có thể nói biết nhiều hiểu rộng, không lo không có đề tài chung.

Thêm vào Lý Quyên là ba cô gái, thế là có đề tài để nói mãi không hết rồi.

Vương Manh Manh vừa nói chuyện vừa thi thoảng liếc nhìn ra giữa hồ, có thể thấy điều cô ta quan tâm thực sự là cuộc trò chuyện giữa hai nam nhân kia.

Còn Diệp Truyền Hùng thì cùng giúp việc đeo tạp dề vào bếp làm việc rồi.

Vương Manh Manh khen hắn trước mặt Liễu Tuấn, Diệp chủ nhiệm lộ lộ chút tài năng thì không được.

Khâu Tình Xuyên đưa cho Liễu Tuấn một điếu thuốc, nói:

- Họ Lữ khai rồi.

Liễu Tuấn châm thuốc, nói:

- Chuyện sớm muộn thôi mà.

Người họ Lữ trước khi bị song quy chính là trưởng cục hải quan của thành phố Minh Mỹ, là người liên quan sâu nhất tới vụ án này. Tề Kim Sơn đi buôn lậu, nếu không khai thông cánh cửa họ Lữ thì hết trò, ngược lại Tề Kim Sơn đã "kinh doanh" lớn đến thế thì họ Lữ can dự sâu ra sao khỏi nói cũng biết.

Họ Lữ vừa khai báo là rất nhiều nội tình không che đậy được nữa, một số kẻ còn mang tâm lý may mắn thoát nạn cũng không chống cự nổi, bị đột phá từng phần là kết quả tất nhiên.

Tuy nói vụ án như thế thì kỷ luật bảo mật rất nghiêm, nhưng dưới tình huống nhiều con mắt nhìn chằm chằm vào như thế, thực sự làm được bảo mật là khó càng thêm khó. Khâu Tình Xuyên hiểu rất rõ tiến độ vụ án, Liễu Tuấn cũng chỉ mới biết tin tức vào hai tiếng trước.

Đoán chừng vì vụ án này rất nhiều đại lão đã phải trao đổi ý kiến với nhau.

Vụ án này Tề Kim Sơn là vai nam chính số một, Lữ chính là nam chính số hai.

Nói ra thì Lữ cũng từng là viên quan trẻ tiền đồ vô hạn, không tới 40 là trưởng cục hải quan Minh Mỹ, là cán bộ cấp chính sở trẻ nhất trong hệ thống hải quan, dù ở các ban ngành thực quyền khác chính sở 40 tuổi là rất ghê gớm rồi. Nhưng gặp phải Tề Kim Sơn coi như sao tai họa định sẵn trong số kiếp của hắn.

Vì Lữ hoàn toàn ngả vào lòng Tề Kim Sơn cho nên toàn bộ cục hải quân Minh Mỹ trở thành khu tai nạn của vụ án này, hơn 160 liên quan tới vụ án, rất ít "cá lọt lưới", gần như toàn quân bị diệt.

Kiếp trước Liễu Tuấn theo dõi kỹ vụ án này cũng chỉ là người ngoài xem náo nhiệt mà thôi, sau khi trùng sinh, thân phận thay đổi hoàn toàn, tầm nhìn cũng khác, Liễu Tuấn nhớ cuối cùng Lữ mất mạng, nhưng vụ án này liên quan tới vô số quan cao, nhưng người bị "chặt đầu" lại không nhiều, không tương xứng với "danh hiệu" vụ án buôn lậu lớn đầu tiên.

Hiện giờ tình hình vụ án so với kiếp trước đã thay đổi, ít nhất trong số quan viên phá án có thêm Nghiêm Ngọc Thành, rốt cuộc sẽ dẫn tới kết cục thế nào?

Khó mà nắm được.

Với tính cách của Nghiêm Ngọc Thành cùng với nội tâm "anh hùng chủ nghĩa" chắc chắc sẽ nghiêm trừng phần tử phạm tội, nhưng loại vụ án như thế này, liên quan quá rộng không phải là một người nói mà quyết được. Ví dụ như Vương Manh Manh ở trong bất kỳ vụ án bào khác cũng là sự tồn tại "tối cao" nhưng ở trong vụ án đông nam này lại rơi xuống thành một nhân vật phụ, có thế thấy mức độ phức tạp thế nào.

- Nghe nói Văn lão có ý kiến khác về cách xử lý vụ án này?

Văn lão cũng là một nhân vật thuộc cấp nguyên lão tư cách rất cao, dù không so được với Hà lão, Cao lão, Hoàng lão, nhưng cũng là nhân vật lớn lắm rồi, có ánh hưởng khá lớn trong các cơ quan nắm thực quyền. Khi vụ án này vừa mới tiến vào giai đoạn bắt đầu, Văn lão tỏ lập trường kiên định nhiều lần lên tiếng phải điều tra tới cùng dù liên quan tới quan chức lớn đến đâu, công lao trước kia to thế nào cũng phải tra tới cùng.

Không ngờ Lữ vừa khai ra, một vị quan cấp phó bộ được Văn lão coi trọng nhất liên quan vào, Văn lão biết được tin trong lòng uất ức thể nào khỏi nói cũng biết, khi nhắc tới vụ án này giọng điệu thay đổi rất nhiều, không còn đằng đằng sát khí như trước nữa.

- Đổi giọng nhanh như thế có thể gọi không kém trên sân khấu rồi.

Khâu Tình Xuyên thêm vào một câu có ý châm chọc.

Liễu Tuấn cười ha hả, đang muốn nói thì phao câu có động tĩnh, vội bình tâm nắm chắc cần câu, đợi cho phao đột nhiên chìm xuông mới giật mạnh tay, một con cá nhỏ màu bạc theo mũi câu rời khỏi mặt nước.

Khâu Tình Xuyên khen:

- Trình độ không tệ đâu.

Liễu Tuấn chẳng nể mặt:

- Ngồi ở nơi này mà còn không câu nổi cá hay sao?

- Khen một cái là vênh mặt ngay lên được.

Khâu Tình Xuyên bực bội nói, mặc dù cái ao này là nhà hắn, nhưng mỗi lần đi câu hắn không thu hoạch được nhiều lắm.

Liễu Tuấn không đả kích tự tin của Khâu Tình Xuyên nữa, mắc mồi ném phao câu xuống ao, cầm lý nước quả lên uống một ngụm rồi khoan khoái nằm xuống.

Liễu thị trương ung dung nói:

- Lữ khai là tốt, khiến rất nhiều người được giải thoát.

Khâu Tình Xuyên không lên tiếng, đợi y nói tiếp.

- Mức độ liên quan của Manh Manh trong vụ án này không nặng như anh nói ban đầu.

Vụ án này khi mới điều tra có rất nhiều chứng cứ chỉ trực tiếp vào Vương Manh Manh và mấy vị nha nội lớn khác, thành viên tổ chuyên án vừa tiếp xúc với đám hiềm nghi, là bọn chúng mở miểng đẩy hết sang đám nha nội kia. Mà Vương Manh Manh chính là trọng điểm được "tố cáo", cùng với việc điều tra đi sâu, dần dần nhiều nhân vật lớn lộ dấu vết, mà những chứng cứ vốn nhắm vào những nha nội cũng thay đổi.

Khâu Tình Xuyên cười:

- Đó là sách lược nhất quán mà bọn chúng dùng thôi.

Vừa bị phát hiện liền lập tức đẩy đám nha nội cỡ bự ra quả nhiên là một loại sách lược phòng phòng thân hiệu quả, căn cứ vào kinh nghiêm các vụ án trước kia mà nói thì tỉ lệ thành công tương đối cao, nhân viên pha án vừa tiến lên lập tức húc ngay phải đám hoàn khố bối cảnh cực lớn trong lòng sao chẳng có cố kỵ, nói không chừng đồng chí phụ trách phá án sợ ném chuột làm hỏng đồ quý nên cuối cùng phải buông tay.

Chuyện thế này gặp quá nhiều rồi.

Nhưng hiện giờ tuyệt chiêu ấy đã không còn hiệu quả nữa.

Kỳ thực điều này phải trách Tề Kim Sơn quá ngông cuồng, làm chuyện lớn ầm ĩ lên, các đại lão cao tầng ai ai cũng bị kinh động, hạ quyết tâm điều tra thì rõ ràng dựa vào mấy nha nội làm sao mà kháng cự được.

Liễu Tuấn thêm vào một câu:

- Thương nhân dù sao cũng không hiểu chính trị.

Khâu Tình Xuyên gật đầu hết sức tán đồng.

Tề Kim Sơn cho rằng dựa vào mạng lưới quan hệ của hắn là có thể kê cao gối mà ngủ đó là vì không hiểu nội tình trong đấu tranh chính trị, các vụ án nhỏ tra hay không cũng chẳng ảnh hưởng mấy nên đẩy một hai nha nội ra là đủ. Nhân vật lớn không hứng thú với nói là vì dù lợi dụng nó đả kích địch thủ chăng nữa cũng chẳng đả kích được mấy. Còn vụ án đông nam đủ lớn, các nhân vật lớn hoàn toàn có thể lợi dụng, lúc này ném mấy nha nội ra còn đem lại tác dụng trái ngược, một số kẻ có mưu đồ khác sẽ lợi dụng nó để đạt được mục đích nào đó.

Thời gian trước đó đám người Văn lão nhiều lần tỏ thái độ mạnh mẽ về vụ án này là vì lý do đó.

Hư trương thanh thế.

Đợi cho thanh thế lớn rồi làm việc mới danh chính ngôn thuận.

- Chuyện Manh Manh hẳn là không có vấn đề lớn đâu.

Liễu Tuấn chậm rãi nói, với tính cách của y cơ bản nói ra lời này là đảm bảo rồi, nhưng Khâu Tình Xuyên lại chẳng thoải mái mà càng nhíu chặt mày khiến Liễu Tuấn ngạc nhiên nhìn hắn.

Trầm ngâm một lúc Khâu Tình Xuyên nói ra một câu khiến sắc mặt Liễu Tuấn ngay lập tức trở nên nghiêm trọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK