Ừm đồng chí Vân Lộ, công trình hi vọng đúng là có cống hiến độc đáo cho xã hội, công trình hi vọng khiến cho mọi người hiểu được trừ dựa vào chính phủ và tự thân phấn đấu ra, còn có xã hội là con đường giải quyết vấn đề thứ ba là xã hội. Trong quá trình thực hiện công trình hi vọng phải thành lập nên tình thần hỗ trợ của quần chúng và phát huy nó, phải đúc rút được một phương thức quản lý hoàn chỉnh để cung cấp cơ sở chế độ cho hành vi hỗ trợ này.
Liễu Tuấn thong thả nói.
Trên mặt Trần Vân Lộ thoáng lộ vẻ ngạc nhiên:
- Liễu bí thư tổng kết rất đúng, công trình hi vọng đã khơi lên lương tri và trái tim của rất nhiều người.
Liễu Tuấn uống một ngụm trà cười nói:
- Đồng chí Vân Lộ, công tác của quỹ thanh thiếu niên rất tốt.
Trần Vân Lộ vội nói:
- Cám ơn Liễu bí thư biểu dương, chúng tôi làm việc còn chưa đủ...
Liễu Tuấn khoát tay:
- Đồng chí Vân Lộ, không phải tôi đang nói lời khách khí với đồng chí, quỹ thanh thiếu niên ở mặt thao tác công trình Hi Vọng, vô cùng thành công, thực tế, công trình hi vọng đã không chỉ là một sự nghiệp công ích nữa, nó đã củng cố địa vị của quốc gia. Đem một công trình công ích làm tới mức độ này là không đơn giản.
Trần Vân Lộ rất kích động, nhưng đồng thời thầm kinh hãi, ai cũng nói Liễu nha nội quả nhiên lợi hại, nhậm chức có vài ngày đã hiểu rõ rất nhiều "thủ pháp" của bọn họ.
Căn cứ cách tính hệ thống hành chính và chính trị trong nước, thì quỹ phát triển thanh thiếu niên là một cơ cấu rất đặc biệt, nó có cấp bậc hành chính, có đơn vị chủ quản, lại là một quỹ công ích mở cửa với xã hội, vì thế rất nhiều mối quan hệ bên ngoài phải phối hợp xử lý, chủ yếu ở bốn phương diện. Quan hệ quỹ cấp tỉnh, quan hệ với chính phủ, quan hệ với truyền thông và các quỹ nhân đạo khác. Trong đó quan trọng nhất là liên hệ với quỹ thanh thiếu niên ở cấp tỉnh.
Nghiêm khắc mà nói, quỹ cấp quốc gia và cấp tỉnh là quan hệ "bạn bè", chứ không phải là quan hệ lãnh đạo và bị lãnh đạo, bởi vì từ chính sách, không cho phép quỹ này phân chia cơ cấu địa phương, vì thế quỹ cấp tỉnh do tỉnh đoàn lập nên thuộc quản lý của tỉnh , cơ cấu cấp quốc gia và cấp tỉnh ở phương thức động viên tiền tài, tư tưởng quản lý tồn tại rất nhiều khác biết, quy cấp tính càng dựa vào thể chế hành chính hơn.
Tình huống thực tế là, trong đơn vị thuộc quản lý tỉnh đoàn, quỹ thanh thiếu niên mang sắc thái cơ quan đậm nhất, quyền tự chủ thấp nhất, khái niệm tập thể chỉ là trên giấy, quỹ địa phương và quỹ quốc gia vốn theo khuynh hướng tự trị hóa, hình thành trái ngược, ảnh hưởng tới sự phát triển lâu dài.
Quỹ quốc gia lợi dụng sức ảnh hưởng cực lớn của công trình hi vọng, tăng cường khống chế quỹ địa phuơng.
Ví dụ tỉnh nào đó hi vọng thành lập công trình xã hội, quỹ thanh thiếu niên không muốn nạp vào quỹ quốc gia, trải qua sự hòa giải TW đoàn nhưng vô hiệu, quỹ quốc gia sẽ không thông qua thủ đoạn cưỡng chế để giải quyết, mà là cho đăng danh sách cơ cấu quyên góp trên Nhật báo nhân dân, trong dịch sách không có tỉnh đoàn kia, sau khi công bố danh sách, tỉnh đoàn lập tức rơi vào dư luận bất lợi, cuối cùng nguyện ở dưới sự quản lý quỹ quốc gia.
Liễu Tuấn cười nói:
- Đem công trình Hi Vọng tiến hành đăng ký mang tính thương hiệu, đúng là tuyệt tác.
Nghe Liễu Tuấn nhắc tới cái này, Trần Vân Lộ cũng cười thận trọng, đúng như Liễu Tuấn nói đây đúng là động tác mang tính đột phá cách mạng.
Giữa năm 95, Trần Vân Lộ hướng cục hành chính công thương quốc gia đề xuất thỉnh cầu đăng ký thương hiệu cho công trình Hi Vọng. Trải qua nhiều lần hiệp thương, vào cuối năm 96, cục công thương quốc gia công bố bảo hộ quyền sở hữu công trình Hi Vọng của quỹ thanh thiếu niên. Năm 97 cục quản lý hành chính quốc gia lại lại phát quyền bảo hộ pháp luật cho công trình Hi Vọng của quỹ thanh thiếu niên. Hành động này quan trọng ở chỗ, khiến cho quỹ thanh thiếu niên thông qua thủ đoạn luật pháp khống chế các quỹ cấp tỉnh. Nhưng quan hệ lãnh đạo và bị lãnh đạo là mềm dẻo. Mà sau đó cơ cấu cấp tỉnh, có quan hệ pháp luật với cơ quan quốc gia.
Từ sáu năm trước Trần Vân Lộ có tầm nhìn xa như thế, là nhân tài hiếm có, tư duy rất sáng tạo.
- Đồng chí Vân Lộ, quỹ phát triển thanh thiếu niên và công trình Hi Vọng, vì sự nghiệp công ích của quốc gia có cống hiến kiệt xuất, tôi tất muốn biết, kế hoạch an bài tiếp theo của các đồng chí.
Liễu Tuấn đánh giá rất cao công tác của quỹ thanh thiếu niên.
Trần Vân Lộ vội nói:
- Vì quốc gia thực hiện chế độ phổ cập hóa trung học cơ sở, học sinh trung tiểu học các nơi trong cả nước có đảm bảo lớn, cho nên công trình hi vọng cũng tiền hành chuyển hình, từ hỗ trợ nhi đồng thất học ở khu nghèo khó, chuyển sang bồi dưỡng những trường tiểu học ưu tú phát triển. Hi vọng các trường tiểu học hiện đại hóa trang thiết bị giáo dục làm chính. Những năm 90 thế kỷ trước, chính phủ nước ta thực hiện chinh sách hỗ trợ nghèo khó, thông qua cấp phát tà chính cho nhi đồng thất học và khu nghèo khó hơn xa tài chính mà chúng tôi quyên góp được. Tác dụng hỗ trợ của quỹ thanh niên bị suy giảm, tiếp tục cứu trợ cùng mục đích với quốc gia là không thích hợp lắm. Hơn nữa công trình Hi Vọng qua thời đỉnh cao, mất đi tính mới mới mẻ thời cuộc, hiệu ứng sụt giảm. Nghiêm trọng hơn do đội ngũ mệt mỏi mà xuất hiện lơ là buông lỏng, quản lý không tốt, thêm vào một số tạp chí Hồng Kông ác ý bôi nhọ, làm trên đầu chúng tôi luôn treo lơ lửng thanh đao trên đầu. Cho tới tận ngày hôm nay, công trình Hi Vọng trong lòng mọi người vẫn là điều thánh thiện hoàn mỹ, xã hội yêu cầu chất lượng công trình Hi Vọng gần như tới mức khắc khe, trong hoàn cảnh đó bất kỳ hành vi xấu cục bộ nào cũng có thể khiến địa vị cao với của công trình Hi Vọng bị hủy trong chớp mắt, vạn kiếp bất phục. Nếu như công trình Hi vọng trở thành công trình "rút ruột" như báo chí nói, thì chúng tôi không còn là công thần của sự nghiệp huy hoàng, mà thành tội nhân thiên cổ.
Trần Vân Lộ nói rồi vẻ mặt trở nên nghiêm túc, cũng có chút cảm khái.
Liễu Tuấn gật đầu, nụ cười trên mặt cũng dần tắt đi, nói:
- Đồng chí Vân Lộ, các đồng chí suy nghĩ cho công trình Hi Vọng rất toàn diện, tôi biểu thị tán đồng với phương thức chuyển hình của các đồng chí. Có điều tôi cũng có chút kiến nghị.
Trần Vân Lộ ưỡn thẳng người, trịnh trọng nói:
- Xin Liễu bí thư chỉ thị.
- Không dám nói chỉ thị, chỉ cùng nhau tham khảo thôi.
Liễu Tuấn khoát tay, trải qua cuộc nói chuyện này, y đã có nhận thức khá toàn diện với Trần Vân Lộ, đây là một người chính trực, tu dưỡng đạo đức cao, mặc dù thân ở trong quan trường khó trách khỏi dính chút "quan khí", nhưng tổng thế mà nói là chính nhân quân tử. Liễu Tuấn luôn hết sức kính trọng những người như thế.
- Tôi cho rằng vẫn tiếp tục gom góp tài chính, mặc dù nhà nước thi hạch phổ cấp giáo dục nhưng chúng ta cũng nên nhìn thấy, ở một số nơi đặc biệt nghèo khó, còn có rất nhiều trẻ em không thể đi học, không phải vì học phí, mà vì chi phí sinh hoạt đi học, một số nơi, học sinh trung học phải đi tới chục dặm. Làm sao có thể đảm bảo những học sinh này có thể đi học, có đủ dinh dưỡng hoàn thành việc học hành, là vấn đề của chúng ta. Vì thế tôi kiến nghị chúng ta phải gom góp thêm nhiều tài chính, để cứu trợ, chính sách thi hành trước kia không được dừng lại.
Liễu Tuấn chậm rãi nói.
- Ngoài ra TW đoàn đề xuất bảo hộ môi trường, cũng triển khai rất tốt, tạo thành ảnh hưởng xã hội sâu rộng, hạng mục này phải tiếp tục kiên trì.
Thực tế hạng mục này do Chương Thần Văn đích thân đề ra.
Trần Vân Lộ hưng phấn gật đầu:
- Tôi hoàn toàn tán đồng với đường lối của Liễu bí thư, bản thân tôi cũng có suy nghĩ như thế.
- Ha ha , thế thì tốt rồi, mọi người cùng nhau nỗ lực