Mục lục
[Dịch] Trùng Sinh Chi Nha Nội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Bí thư, xảy ra chuyện gì rồi sao?

Ngụy Ninh Sinh vội vã hỏi, mặt lộ ra vẻ cực kỳ chú ý. Hơn một năm tiếp xúc với Liễu Tuấn, ông ta lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt nghiêm trọng như thế của Liễu Tuấn, thậm chí khi trận động đất lớn xảy ra, Liễu Tuấn mặc dù lo lắng vô cùng, tựa hồ cũng không nghiêm trọng như thế.

Liễu Tuấn chậm rãi đặt điện thoại xuống:

- Một chiếc thuyền cá của công ty Hải Xương - Lĩnh Tây khi bắt cá ở vùng biển Nam Hải bị hải quân nước An Lãng bắt giữ. Trên thuyền có có hai mươi nhân viên tác nghiệp, đại bộ phận là người Lĩnh Tây.

Ngụy Ninh Sinh giận dữ:

- Há có lý này, Nam Hải là lãnh hải của chúng ta , bọn họ dựa vào lý do gì bắt giữ thuyền của chúng ta?

Cú điện thoại này dó Trương Vệ Quốc bí thư thành ủy Lĩnh Tây gọi tới. Theo Trương Vệ Quốc báo cáo, vốn thời gian này nghỉ đánh bắt, Cty Hải Xương hợp tác với đại học Hải Dương - Lĩnh Nam, phái một chiếc thuyền cá tới ngư trường Nam Hải, tìm nguồn cá Ngừ năm nay.

Cà Ngừ hiện giờ là một trong số loại cá quý trên thị trường quốc tế, giá bình quân trên 600/ kg, loại cá Ngừ đắt nhất giá trên 2000/kg. Vì thế đánh bắt cá Ngừ đã trở thành một loại đánh bắt hiệu quả kinh tế cao nhất trong nghề cá.

Cty Hải Xương vì thế chuyên môn mua vô số thiết bị đánh bắt, cải tiến mã lực của thuyền đánh cá, để sử dung cho hạng mục này. Hạng mục này được chính phủ Lĩnh Tây và ban ngành ngư nghiệp ra sức ủng hộ, chuyên môn tổ chức thuyền cá ra khơi tìm cá Ngừ, trong nước đây là lần đầu, thuộc về một sự thử nghiệm. Ban ngành chủ quản ngư nghiệp ở Lĩnh Tây hi vọng thông qua chuyến đi xa này, tìm hiểu khả năng khai thác vùng biển Nam Hải , mở đường cho thương nghiệp đánh bắt quy mô lớn, thức hiện điều chỉnh đánh bắt gần bờ. Nếu như thử nghiệm thành công, sẽ làm nâng cao hiệu ích kinh tế của nghề đánh bắt, đem nghề đánh bắt từ phương thức đánh bắt gần bở chuyện thành đánh bắt xa bờ, thực hiện thăng cấp và tối ưu kết cấu sản nghiệp đánh bắt.

Linh Tây là thành phố ngư nghiệp trọng yếu của tỉnh D, năm ngoái xuất khẩu đột phá 300 triệu USD, tổng giá trị sản lượng nghành cá đạt gầm 100 triệu. Cty Hải Xương là một trong số công ty có lượng thuyền cá nhiều nhất, mỗi năm có mấy trăm chiếc thuyền hành nghề đánh bắt ngoài biển. Kế hoạch thử nghiệm này, thành phố Lĩnh Tây đã báo cáo lên chính phủ tỉnh, Ngụy Ninh Sinh phê chuẩn.

Không ngờ lại bị hải quân An Lãng bắt giữ.

- Bí thư, không thể để bọn chúng làm càn.

Ngụy Ninh Sinh đùng đùng nổi giận nói.

Liễu Tuấn khẽ xua tay, châm một điếu thuốc rơi vào trầm tư.

Tranh chấp lãnh thổ Nam Hải có nguồn gốc từ xưa.

Trong nước là quốc gia có hải đảo lớn nhất thế giới, dưa theo ( công ước luật hải dương Liên Hiệp Quốc), quốc gia duyên hải có thể quản lý dưới sáu khu vực đại hải dương gồm : Cửa cảng, lãnh hải, nội hải, khu kinh tế, thềm lục địa, khu tiếp giáp. Theo quy định này, trong nước có 3 triệu km vuông quốc thổ hải dương.

Do nguyên nhân lịch sử và hiện thực phức tạp, trong 3 triệu kilomet vuông quyền sở hữu trong nước này, có gần một nửa tồn tại tranh chấp, hải vực bị chia cách, đảo nhỏ bị chiếm lĩnh, tài nguyên bị cướp đoạt. Rất nhiều vùng biển trong nước ở trên bản đồ chỉ tồn tại trong lý thuyết. Tám láng giềng hải dương đều đề xuất yêu cầu vô lý ở mức độ khác nhau với quyền sở hữu của vùng biển trong nước, tổng diện tích lên tới hơn 1 triệu kilomet vuông.

Lần này Cty Hải Xương thăm do vùng viển Nam Hải chính là một trong số khu vực tranh chấp với nước An Lãng.

Nhiều năm qua một số quốc gia xung quanh Nam Hải sử dụng các thủ đoạn liên minh quốc tế, lập pháp trong nước, khống chế thực tế, ý đồ hiện thực hóa, hợp pháp hóa, quốc tế hóa hành vi chiếm đoạn chủ yền Nam Hải. Có nước ra sức kéo Mỹ vào, cho rằng nước Mỹ có thể can dự vào vấn đề Nam Hải. Thực tế, nước Mỹ đã chính thức thực hiện chính sách mơ hồ "tham gia nhưng không lún vào", để chiếm lấy lợi ích lớn nhất. Ngoài ra các nước Úc, Nhật, Ấn Độ cũng hoặc công khai hoặc ngấm ngầm dính dáng tới vấn đề Nam Hải, ý đồ đục nước béo cò.

Không chỉ các quốc gia xung quanh Nam Hải, mà trên toàn thế giới các quốc gia đều có những tranh cải về quyền sở hữu tiểu đảo, thềm lục địa, chuyên khu kinh tế. Nói là biểu đạt ý đồ chân thực nào đó chẳng bằng là nói sơ hở của luật pháp quốc tế, ý đồ thông qua "chiếm đóng không tuyên bố" hoặc "không chiếm đóng có tuyên bố", vận động quyền sở hữu chiếm lấy làm của mình trong luật hải dương tương lai. Tranh chấp đảo Dokdo mà bên phía Nhật gọi là đảo Takeshima, Anh Pháp đưa ra yêu cầu lãnh thổ với Nam Cực, Nga Mỹ đòi quyền sở hữu với Bắc Cực, đều là những ví dụ điển hình.

Dưới chế độ luật hải dương mới, tám quốc gia hải dương láng giềng cũng chủ trương mở rộng quyền sở hữu biển, trùng với chủ trương trong nước. Bị ảnh hưởng của điều này, tranh chấp chủ quyền đảo càng trở nên phức tạp.

Vì đại cục ổn đinh đoàn kết, lâu nay trong nước thuận theo trao lưu dùng hòa bình giải quyết tranh chấp quốc tế, kiên trì thông qua đàm phán hòa bình, hiệp thương thân thiện t bước giải quyết vấn đề tranh chấp chủ quyền hải vực và hòn đảo, đề xướng cùng hợp tác và khai thác vùng biển cho tranh chấp. Đồng thời tiến hành giao thiệp và đấu tranh với quốc gia chiếm đoạt đảp và vùng biển trong nước.

Năm 2002, trong nước ký (tuyên ngôn hành vi các bên ở Nam Hải) cùng liên minh 10 nước, nhấn mạnh bảo vệ hài hòa và ổn định ở Nam Hải, dùng phương thức hòa bình để giải quyết chia rẽ, không sử dụng hành động làm phức tạp thêm tình hình.

Trong nước dựa vào nguyên tắc ổn định vào hòa bình thế giới, đề xuất các phương các bỏ qua tranh cải, cùng nhau khai thác. Nhưng hiện giờ lại đối diện với một tình hình khó xử, có quốc gia không phải là bỏ qua, mà bỏ trong nứoc qua một bên, tự khai thác. Nhìn từ các ví dụ liên quan tới luật pháp quốc tế, luật pháp hải dương, thì có thể thấy việc tranh chấp càng coi trọng quản lý thực tế, khống chế thực tế, còn chứng cứ lịch sự lịch sử.

Điều này khiến cho mấy quốc gia láng giềng hải dương xung quanh thi nhau ra tay chiếm đoạt lãnh thổ hải dương , tiến hành khống chế thực tế, để biến thành chuyện đã rồi.

Nhưng năm năm trước trong nước cùng nước An Lãng ký điều ước ranh giới trên biển, mấy năm qua cơ bản là bình an vô sự. Hai bên tiến hành đánh bắt ở khu có tranh chấp, mặc dù thi thoảng cũng xảy ra va chạm nhất định, nhưng chưa bao giờ có hành động quyết liệt như lần này.

Xem ra trong việc này có nguyên nhân khác, đoán chừng nước An Lãng muốn thông qua cách làm này để tỏ thiện chí với nước lớn nào đó, đổi lại lợi ích.

- Tỉnh trưởng hãy lập tức thông báo với bộ ngoại giao, mời bọn họ giao thiệp với nước An Lãng, mau chóng trừ bỏ giam giữ.

Hút hết nửa điếu thuốc, Liễu Tuấn chậm rãi nói, mày hơi giản ra, ngữ khí rất bình tĩnh.

Bất kể thế nào tranh chấp ngoại giao phải hết sức thận trọng.

- Ngoài ra bảo Trương Vệ Quốc thăm hỏi người thân của ngữ dân, bảo bọn họ yên tâm, chuyện này nhất định được giải quyết tốt đẹp.

- Vâng.

Ngụy Ninh Sinh gật đầu.

....

- Ba, vì sao An Lãng lại bắt giữ thuyền cá của chúng ta.

Hôm đó Liễu bí thư xem xong thời sự, chuẩn bị lên lầu sử lý công văn, Liễu Dương đột nhiên hỏi.

Thời gian gần đây Liễu Dương đột nhiên có thói quen xem thời sự cùng cha, thường thì rất ít khi hỏi, hình như nó có thể hiểu được nội dung vậy. Với một đứa bé mới mười hai tuổi mà nói, sở thích này của Liễu Dương có hơi đặc biệt, rất ít đứa bé ở tuổi này thích xem thời sự.

Có lẽ vì ảnh hưởng của gia đình.

Không ngờ lần này Liễu Dương lại đột nhiên lên tiếng hỏi.

Liễu Tuấn hơi ngẩn ra, không vội trả lời con trai, mà hứng thú hỏi ngược lại:

- Làm sao con lại biết chuyện này?

Liễu Dương kỳ quái nhìn cha, nói:

- Thời sự hai ngày trước cũng nói, ở trên mạng cũng đưa tin.

Liễu Tuấn cười ngượng, xem ra khi ở nhà năng lực suy luận của mình không chặt chẽ lắm, chuyện rõ ràng thế này còn phải hỏi.

Liễu Dương chẳng những xem thời sự, mà thương xuyên lên mạng xem tin.

- À, vấn đề này rất phức tạp.

Liễu Tuấn không vội vào thư phòng, ngồi xuống ghế sô pha giải thích nguyên do tranh chấp lãnh thổ Nam Hải. Cho d vấn đề khá phức tạp, nhưng Liễu bí thư không qua loa cho xong, giải thích rõ ràng trọng điểm.

- Ba, bộ ngoại giao vô dụng, người ta căn bản không sợ ... Hiện giờ trên mạng ầm ĩ ngất trời, nói vì sao chúng ta không dùng hải quân đi đòi thuyền cá kia lại như ở sự kiện đảo Minh Hà.

Liễu Dương nghiêm túc hỏi.

Thuyền D028 của Cty Hải Tây sau khi bị hải quân An Lãng vô lý bất giữ, bộ ngoại giao trong nước đưa ra lời lên án kịch liệt, tuyên bố D028 tác nghiệp trong phạm vi lãnh hải nước ta, hành vi nước An Lãng là cực kỳ sai lầm, yêu cầu lập tức thả thuyền D028.

Nhưng phía nước An Lang tuyên bố thuyền D208 xâm phạm vào lãnh hải của bọn họ, bắt giữ thuyền D208 là bảo vệ chủ quyền quốc gia.

- Dương Dương, vấn đề này phức tạp hơn nhiều. Đảo Minh Hà thuộc lãnh thổ nước ta, thuyền Quang Phục bị bắt trên đảo Minh Hà, chúng ta có thể cứu viện. Hiện giờ thuyền cá bị giam giữ ở hải cảng nước An Lãng, chúng ta dùng hải quân đi đòi là sẽ xảy ra chiến tranh.

Liễu Tuấn nghiêm túc giải thích:

- Chiến tranh là việc trọng đại, không tới mức vạn bất đắc dĩ, chúng ta không thể tùy tiện đi đánh nước khác.

Liễu Dương gật đầu tỏ ý hiểu lời cha, có điều lại hỏi:

- Nếu như thế, họ có thể bắt thuyền chúng ta, sao chúng ta không ăn miếng trả miếng.

Liễu Tuấn nhìn con trai, trầm ngâm gật đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK