Bởi vì Đỗ Văn Nhược bị song quy, đại hội nhân dân của thành phố Ngọc Lan tổ chức trước thời hạn, trên đại hội tuyên bố đồng chí Lý Hệ làm phó thị trưởng thường vụ thành phố Ngọc Lan.
Nhưng Lý Huệ không vui mừng chút nào, vì chức vụ trong đảng của hắn, không được tiếp nhận chức phó bí thư của Đỗ Văn Nhược. Thường vụ phó thị trường có người đảm nhận phó bí thư, có người đàm nhận thường ủy, chủ yếu là dựa vào kinh nghiệm mà quyết định. Lý Huệ mặc dù là đệ nhất thư ký tỉnh ủy, nhưng thời gian lên phó sở chưa lâu, luận kinh nghiệm tất nhiên không thể sánh bằng Đỗ Văn Nhược, trừ Chung Vĩnh Minh mới lên chức phó thị trưởng ra, thì tất cả phó thị trưởng khác đều có kinh nghiệm hơn Lý Huệ.
Nên chỉ cho Lý Huệ làm thường ủy thành ủy cũng là điều hiểu được.
Dù sao cấp bậc trước kia của Đỗ Văn Nhược là chính ở, cho dù là ở thành phố cấp phó tỉnh, chức vụ trong đảng thế nào cũng không thể thấp được.
Ừ thế thì cũng được đi, làm Lý Huệ khó chịu nhất là cùng lúc tỉnh bổ nhiệm hắn, thì lại bỏ nhiệm Liễu Tuấn làm phó bí thư thành ủy Ngọc Lan.
Công tác của Liễu Tuấn không còn chỉ giới hạn trong khu Trường Hà nữa, mà mở rộng tới phục trách toàn bộ khu cao tân và xí nghiệp quốc hữu trong thành phố, đồng thời công tác kế hoạch và công tác công nghiệp của thành phố Ngọc Lan cũng phải tiếp nhận sự chỉ đạo của Liễu Tuấn.
Đây là sự phân công công tác khá thú vị.
Là một phó bí thư đảng ủy nhưng lại quản lý công tác của chính phủ.
Liên quan tới việc điều chỉnh công tác của Liễu Tuấn, ban đầu tỉnh ủy không phải là không có chia rẽ.
Liễu Tuấn ở khu Trường Hà một năm, biểu hiện có thể xưng là chính tích trác tuyệt, diện mạo khu Trường Hà phát sinh biến đổi mạnh mẽ lớn lao, quy hoạch ba năm mà năm ngoái khu Trường Hà báo lên trong mắt nhiều người không khác gì chuyện nghìn lẻ một đêm, nằm mơ nói mộng.
Xem ra nha nội vẫn là nha nội, luôn thích việc lớn hàm công to, nói những lời hùng hồn không thực.
Người đợi Liễu nha nội thành thằng hề không phải ít.
Không ngờ một năm thôi khu Trường Hà đã có vóc dáng của một thành phố Ngọc Lan mới, mấy chục hạng mục lớn thay nhau đi vào hoạt động, công tác cải cách quốc xĩ triển khai hết sức trật tự, rất nhiều xí nghiệp mang "nguy cơ" đã sống lại. Những thứ đó mới chỉ là thành tích công tác ở phương diện công nghiệp, con đường thông suốt từ khu Trường Hà tới nội thành dài hơn mười km, quảng trường nhân dân siêu kích cỡ và chợ vật liệu có quy mô lớn nhất khu đông nam cũng đã được khởi công kiến thiết, dự kiến nửa năm sau sẽ toàn bộ hoàn thành đi vào sử dụng, đây là một chính tích lớn về kiến thiết thành phố, nghe nói Liễu Tuấn một hơi vay 300 triệu từ ngân hàng kiến thiết tỉnh.
Người này lá gan quá lớn.
Một năm trước khu Trường Hà còn không đủ tiền phát lương, y lại dám vay 300 triệu làm đường trồng hoa.
Còn cả Khâu Tình Xuyên nữa, làm giám đốc Ngân hàng mà lại hùa vào làm bừa với y.
Nhưng những kẻ đợi cười y phát hiện ra mình đã sai rồi, sai lớn rồi, Liễu Tuấn không hề làm bừa, cũng với những hạng mục này được khai công kiến thiết, địa vị của khu Trường Hà ở thành phố Ngọc Lan đã sinh ra biến hóa cực kỳ trọng đại.
Trước kia khu Trường Hà danh nghĩa là khu cao tân, thực chất trong lòng mọi người thì nó bất quả chỉ là khu ngoại ô, địa vị trên ba huyện của Ngọc Lan một chút, còn xếp bét trong bốn thành khu còn lại, bất kể là thương nhân hay là cư dân của thành phố Ngọc Lan đều chẳng có mấy hứng thú với khu Trường Hà.
Khu Trường Hà phát triển cao tốc trước tiên đã kích thích phát triển của địa sản và thương nghiệp.
Những thương nhân nhà đất có chút nhãn quang thôi cũng có thể nhìn ra đất đai xung quanh quảng trưởng nhân dân và thành phố điện ảnh chẳng chắc sẽ thành một khu vực thương nghiệp hoàng kim, bất kể là mở cửa hàng hay là xây nhà ở sẽ đều có lợi nhuận khổng lồ, thế là lập tức có mấy chục thương nhân địa ốc ùn ùn đổ vào, bắt đầu tranh đoạt khu vực hoàng kim nay.
Có người tính toán sơ bộ, với giá hiện nay mà nói, chỉ riêng bán diện tích mặt bằng, đã thu được hơn xa 300 triệu. Liễu Tuấn trả tiền vay ngân hàng xong còn dư dả kiến thiết các hạng mục khác trong thành phố, sau khi chợ vật liệu khành thành, tiền cho thuê đất và thuế thu cũng là một nguồn thu nhập khổng lồ. Thành Phượng Hoàng cũng sắp khách thành hạng mục công trình đầu tiên, qua năm mới là đi vào sử dụng, lúc đó riêng thu nhập du lịch đã đủ làm chính phủ Trường Hà và người dân kiếm bội rồi.
Những đồ kỷ niệm có liên quan, đặc biệt là những đồ kỷ niệm do chính Cty Phượng Hoàn phát hành bán đắt như tôm tươi, ai chả biết một khi thành điện ảnh đi vào sử dụng, nhưng du khách bền ngoài đổ tới thì những đồ kỷ niệm nho nhỏ này sẽ tăng giá gấp mấy lần.
Là chủ nhiệm ban quản lý, Sài Thiệu Cơ mặc dù mang một xử phạt cảnh cáo nghiêm trọng của đảng, nhưng ngay nào cũng cười toe toét, hiện giờ khu Trường Hà đã giàu có rồi, Sài Thiệu Cơ không phải đau đầu vie tiến lương của cán bộ nữa, đang khua chiêng xây nhà phúc lợi cho cán bộ cơ quản nữa ấy chứ.
Thành ông chủ Sài tiền nhiều thế lớn rồi.
Cái người trẻ tuổi tên Liễu Tuấn từ tận tỉnh N xa xôi chạy tới vung cây gậy phép lên, thế là cả khu hoàn toàn thay da đổi thịt.
Vì Liễu Tuấn có chính tích vững mạnh như thế, nên khi Hà Duyên An đề xuất muốn thêm trọng trách cho Liễu Tuấn, gánh vác công tác công nghiệp và cải cách quốc xí toàn thành phố Ngọc Lan, tỉnh thành không có một đại lão nào dị nghị, nhưng khi cấp chức vụ mới của Liễu Tuấn thì có dị nghị.
Có lãnh đạo tỉnh ủy đề xuất, có thể để Liễu Tuấn kiêm nhiệm phó thị trượng thành phố Ngọc Lan, dù sao công tác y quản lý đều thuộc sự vụ của chính phủ, làm phó thị trưởng là hết sức hợp lý.
Nhưng Hà Duyên An lại đề xuất Liễu Tuấn làm phó bí thư.
Hà Duyên An cũng có lý do của Hà Duyên An, bà cho rằng, công tác phân chia cho Liễu Tuấn, nhìn thì là việc của bên chính phủ, nhưng một mắt xích quan trọng nhất trong việc kiến thiết thành phố Ngọc Lan là phải điều hóa quan hệ hết sức phức tạp, không cho Liễu Tuấn quyền uy nhất định, thì khó làm người khác phục công tác cũng khó triển khai.
Hiển nhiên quyền uy của phó bí thư thành phố hơn xa phó thị trưởng thông thường, cho dù uy vọng của Liễu Tuấn hiện nay ở Ngọc Lan đã vượt ngoài chức vụ bản thân, mơ hồ có thể sánh ngang với Đinh Ngọc Chu. Nhưng có chức vụ cao hơn trong đảng tất nhiên càng lợi triển khai công tác.
- Đối với cán bộ trẻ tuổi, chúng ta nên ra sức ủng hộ.
Đó là nguyên văn lời nói của Hà Duyên An ở cuộc họp văn phòng bí thư tỉnh ủy.
Các đại lão thoáng nghe ra chút "uy hiếp" trong lời nói của Hà tỉnh trưởng, không ủng hộ công tác của đồng chí Liễu Tuấn cũng được thôi, chả sao cả, nhưng mà cứ chuẩn bị nghênh tiếp khiêu chiến đi. Thực sự, không ủng hộ công tác của đồng chí Liễu Tuấn, hậu quả rất nghiêm trọng, đã có một vị phó bí thư tỉnh ủy trả giá đắt, một phó bí thư thành ủy sắp vào tù.
- Tôi đồng ý với Hà tỉnh trưởng, tăng thêm trọng trách cho đồng chí Liễu Tuấn, phó bí thư thành ủy chỉ là phân công trong đảng, cấp bậc không hề thay đổi mà.
Nằm ngoài dự liệu, người nói lời này lại là Đinh Ngọc Chu.
Thú vị rồi đây, Đinh Ngọc Chu xưa nay tính cách cương liệt sao lại có thể nói được lời này? Có điều nếu như cả Đinh Ngọc Chu còn không phản đối thì các bí thư khác càng chẳng tiện lên tiếng phản đối.
Vì thế đề nghị đồng chí Liễu Tuấn làm phó bí thư thành ủy Ngọc Lan được nhất trí thông qua, tiếp đó đưa lên thường ủy tỉnh cũng được nhất trí thông qua.
Vì thế mà Lý Huệ uất ức vô cùng.
Các người nói tôi không đủ kinh nghiệm tạm thời chưa thích hợp nhậm chức phó bí thư thành ủy, ừ tôi nhận! Nhưng Liễu Tuấn chẳng phải còn ít kinh nghiệm hơn tôi à? Sao y lại được thành phó bí thư xếp thứ 5 trên t hường ủy rồi.
Lãnh đạo tỉnh ủy khi thương lượng vấn đề này quên mất lý do áp chế Lý Huệ này rồi à? Nếu đã thế trước đó đừng lấy cái cớ thối tha kia nói với tôi.
Có điều Lý Huệ ức thì ức, văn kiện bổ nhiệm đã truyền xuống, châu chấu sao đấu nổi xe.
Thế là phó thị trưởng thường vụ hắn trong đảng còn phải ngửa mặt lên nhìn bí thư khu ủy cấp dưới rồi.
Đúng là ...
Lý Huệ thiếu chút nữa muốn chửi tục rồi, niềm vui được đảm nhậm chức vụ thực quyền không còn lại chút nào.
Nhưng Lý Huệ không vui, đồng chí Liễu Tuấn đột nhiên được thăng chức tâm tình cũng chẳng khá khẩm hơn chút nào.
- Chúc mừng bí thư Liễu Tuấn.
Ở trong phòng trả ngữ hậu thiêm tỉnh, Lăng Nhã cười hì hì trêu.
Liễu Tuấn cười đáp lại.
Khâu Tình Xuyên cũng cười hì hì:
- Chúc mừng bí thư Liễu Tuấn.
Không ngờ lần này Liễu bí thư lại trừng mắt lên, rất khinh bỉ nhìn Khâu Tỉnh Xuyên giơ ngón tay cái lên:
- Giám đốc Khâu, anh giỏi! Rất giỏi! Đáng mặt bạn bè đấy.
Khâu Tình Xuyên cười ha hả.
Lăng Nhã không khỏi ngạc nhiên, cùng là một câu nói, cô nói thì đồng chí Liễu Tuấn mỉm cười, thậm chí còn khoan khoái, sao Khâu Tỉnh Xuyên nói ra là trở mặt luôn rồi.
Trọng sắc khinh bạn đế thế là cùng.
Huồng hồ chức mừng thăng quan chẳng lẽ là sai?
- Ha ha ha, chúc mừng cậu, chúc mừng cậu bị đẩy lên lò lửa.
Khâu Tình Xuyên cười ngặt ngẽo nói hết lời.
- Lò lửa?
Đôi mắt Lăng Nhã cứ tròn xoe, không hiểu gì cả.
- Cận Tú Thật, Đinh Ngọc Chu liên thủ đẩy tôi lên lò lửa cũng đành đi. Không ngờ dì Hà cũng thiếu nghĩ khí, đồng lõa với bọn chúng...
Liễu bí thư hậm hực không thôi.
Lăng Nhã càu nhàu:
- Liễu Tuấn, hai người đang chơi trò đánh đố gì thế?
Trước mặt hai người này, Lăng xử trưởng không ngại lộ ra mặt "ngốc nghếch" của mình, hai nam nhân này đều kiệt xuất, có ngốc hơn bọn họ một chút cũng không xấu mặt.
Khâu Tình Xuyên cười:
- Tiểu Nhã, chuyện vòng vo lắt léo trên quan trường cô phải học nhiều hơn mới được.