Liễu Tuấn.
Một giọng nữ mang theo chút rụt rè vang lên bên tai Liễu Tuấn.
Lúc này Liễu Tuấn đã kết thúc cuộc nói chuyện với Trần Văn Lộ, chuẩn bị rời khỏi quỹ thanh thiếu niên.
Cuộc nói chuyện này mất tới gần nửa tiếng, mặc dù chỉ nói công việc không nhắc tới việc riêng, nhưng hai người đều cảm thấy hiểu rõ hơn về nhau. Liễu Tuấn kính trọng Trần Vân Lộ là một chính nhân quân tử, Trần Vẫn Lộ cũng có nhận thức về vị lãnh đạo này, đó là lãnh đạo làm việc thực sự, không có chút phù phiếm hời hợt nào, hoàn toàn khác với lãnh đạo thường mang ý nghĩa nghiệp vụ.
Theo thông lệ Trần Vân Lộ mời Liễu Tuấn cùng dùng cơm, biểu thị sự tôn trọng với lãnh đạo.
Liễu Tuấn mỉm cười từ chối.
Nếu là cán bộ lãnh đạo khác mời Liễu Tuấn như thế y còn suy nghĩ một chút, nhưng quỹ thanh thiếu niên không được, Liễu Tuấn kiên dịnh cho rằng, trừ chi tiêu bình thường, mỗi một đồng tiền của quỹ phải dùng ở sự nghiệp công ích. Liễu Tuấn thân là lãnh đạo quản lý, không thể mở tiền lệ này.
Trần Vân Lộ cũng không cưỡng ép.
Cả đoàn người xúm quay Liễu Tuấn đi ra cửa, khi tới đại sảnh Liễu Tuấn nghe thấy một âm thanh như từng quen biết, quay đầu lại lập tức nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
- Bạn là... Long Diễm Lệ ?
Liễu Tuấn hơi ngẩn ra một chút rồi mỉm cười chào hỏi.
Đứng ở đằng xa chẳng phải là Long Diễm Lệ bạn học của y sao? Là cô gái từng qua lại với y trong hoạt động chi giáo. Long Diễm Lệ mặc bộ đồ công sở màu lam, vóc người vẫn cực kỳ gợi cảm nóng bóng như mười năm trước, đương nhiên, Long Diễm Lệ đã là phụ nữ trên ba mươi, không còn là nữ sinh tươi trẻ trước kia, thần thái khí chất đều có thay đổi rất lớn, ánh mắt nhìn Liễu Tuấn đầy vui mừng kinh ngạc, tựa hồ như không dám tin.
- Phải, là mình đây, chào bạn học cũ.
Long Diễm Lệ thấy Liễu Tuấn nhìn một cái là nhận ngay ra mình tức thì cực kỳ kích động, một câu bạn học cũ vọt ra khỏi miệng, lập tức cảm thấy khẩn trương, không dám nói nữa, một bàn tay khẽ vỗ lên bầu ngực cao vút, tựa hồ bị sợ hãi gì đó.
Động tác này tức thì làm cho tròng mắt rất nhiều cán bộ nam suýt rớt ra ngoài, làm tiếng "bạn học cũ" không tạo thành ảnh hưởng lớn lắm nữa.
Năm đó sau khi kết thúc hoạt động chi giáo, Long Diễm Lệ được phân phối một đơn vị sự nghiệp ở TW đoàn, liền hớn hở tới thủ đô nhậm chức, mới đầu Long Diễm Lệ thi thoảng còn có chút liên hệ với Liễu Tuấn, hề sau cảm nhận được sự được thái độ hời hợt của Liễu Tuấn, liền dần dần không liên lạc nữa. Long Diễm Lệ rất hiểu cô và và Liễu Tuấn là hai người ở hai thế giới khác nhau, định sẵn không thể có quan hệ sâu thêm được nữa.
Liễu Tuấn lần này tới TW đoàn nhậm chức cũng không nhớ tới còn có một người bạn học cũ ở đây, hơn nữa nhiều năm trôi qua không biết Long Diễm Lệ đã đổi đơn vị hay chưa.
Còn Long Diễm Lệ thì tất nhiên biết vị tân bí thư của ban bí thư, thực ra cô luôn quan tâm tới chuyện của y, biết được Liễu Tuấn sẽ tới TW đoàn làm việc, vui mừng vô cùng, muốn chủ động tới gặp, nhưng do dự mãi không dám tùy tiện.
Hiện giờ Liễu Tuấn đã là quan lớn cấp phó bộ rồi, thực sự có cách biệt một trời một vực với cuộc sống của Long Diễm Lệ, hẳn là không thích vị khách không mời.
Nhưng không ngờ lại có cuộc hội ngội bất ngờ ở đây.
Liễu Tuấn mỉm cười chủ động đi tới vươn tay ra với Long Diễm Lệ.
- Xin chào bạn học cũ.
Trong tất cả bạn học trung tiểu học của Liễu Tuấn, hiện giờ trừ phu nhân Nghiêm Phi ra có quan hệ với y hình như chỉ còn Long Diễm Lệ thôi, chưa nói ấn tượng của y với Long Diễm Lệ có tốt hay không, nếu như Long Diễm Lệ gọi ba chữ "bạn học cũ" trước mặt mọi người, thì Liễu Tuấn đáng phải chủ động.
Long Diễm Lệ hết sức kích động, nắm chặt tay Liễu Tuấn, gò mả nổi lên áng hồng, bầu ngực càng phập phồng kịch liệt.
- Bạn học cũ, hiện giờ bạn làm việc ở đây sao?
Liễu Tuấn mỉm cười hỏi.
Long Diễm Lệ hơi khựng lại, chỉ một câu hỏi đơn giản cũng phát ra khí thế uy nghiêm khiến Long Diễn Lệ có cảm giác áp lực, thậm chí khuôn mặt Liễu Tuấn cũng trở nên mơ hồ.
Người này thực sự đã quá xa vời cuộc sống của cô rồi.
- Đúng thế, mình, mình làm việc ở quỹ thanh thiếu niên.
Long Diễm Lệ lắp bắp đáp.
- Tốt, đây là đơn vị có địa vị cao quý, là công tác không tệ.
Liễu Tuấn gật đầu.
- Phải, phải.
Đầu óc Long Diễm Lệ trong thời gian ngắn loạn lên, không biết phải nói gì, chỉ máy móc gật đầu. Ở đây trừ Liễu Tuấn ra còn có rất nhiều cán bộ phụ trách chủ yếu mà thường ngày bất kỳ một ai cũng khiến cô phải ngửa mặt lên nhìn.
- Ừ, làm việc tốt nhé, có thời gian chúng ta lại trò chuyện.
Liễu Tuấn nói rồi nắm chặt tay Long Diễm Lệ một lần nữa, sau đó quay người đi. Ở trường hợp như thế này không tiện nói chuyện với Long Diễm Lệ lâu, bỏ các đồng chí khác qua một bên.
Long Diễm Lệ cùng một đoàn lãnh đạo tiễn Liễu bí thư lên xe.
Xe đi xa, các cán bộ phụ trách quỹ thanh thiếu niên nhìn Long Diễm Lễ trở nên hết sức ôn hòa thân thiết.
- Tiểu Long này, cô và Liễu bí thư là bạn học cũ à?
Trần Vân Lộ thân thiết hỏi.
- Dạ vâng thưa thư ký trưởng, chúng tôi cùng học tiểu học ở huyện Hướng Dương.
Long Diễm Lệ vội đáp.
- Ồ, cô cũng là người huyện Hướng Dương?
- Vâng thư ký trưởng.
- Ừ tốt lắm, phải nhớ kỹ lời dạy bảo của Liễu bí thư, làm việc cho tốt.
Trần Vân Lộ khích lệ.
Long Diễm Lễ rối rối gật đầu:
- Vâng thư thư ký trưởng, tôi nhất định nỗ lực công tác.
- Ừ! Nếu như trong công việc gặp phải khó khăn gì có thể trực tiếp tìm tôi, tôi sẽ giải quyết giúp cô.
Trần Vân Lộ ngày càng tỏ ra hiền hòa.
- Cám ơn thư ký trưởng.
Long Diễm Lệ nói với chút hưng phấn.
Tiếp đó các cán bộ lãnh đạo khác cũng rất thân thiết bắt tay với Long Diễm Lệ tươi cười nói:
- Tiểu Long, làm việc thật tốt, có gì khó khăn kịp thời phản ánh chới chúng tôi.
Long Diễm Lệ lại liên tục gật đầu.
Đối với Liễu Tuấn mà nói cuộc gặp gỡ này nhanh chóng bị lãng quên, Long Diễm Lệ đúng là bạn học của y, nhưng hiện giờ hai bên là cấp trên cấp dưới, chức vụ lại quá chênh lệch, sau này sẽ không có nhiều sự tiếp xúc lắm.
Nhưng Liễu Tuấn không ngờ rằng không lâu sau đó Long Diễm Lệ lại gọi điện tới văn phòng của y.
Kha Khải Phảm nhận được điện thoại không dám chậm trễ, lạp tức báo cáo có bạn học Liễu bí thư cầu kiến. Kha Khải Phảm nhớ rõ cảnh Liễu bí thư bắt tay nói chuyện với Long Diễm Lệ ở quỹ thanh thiếu niên, nếu là bạn học cầu kiến, Kha Khải Phàm không dám tự ý quyết định thay Liễu Tuấn.
Liễu Tuấn hơi cau mày một chút nhưng giãn ra rất nhanh, nói:
- Mời cô ấy vào.
Kha Khải Phàm ra ngoài gọi điện cho Long Diễm Lệ.
Rất nhanh Long Diễm Lệ một thân váy đầm xanh lơ đơn giản xuất hiện ở văn phòng của Liễu bí thư, một làn gió thơm phất qua, làm Kha Khải Phàm có chút ngây ngất.
Đồng chí Long Diễm Lệ không thẹn từng là "hoa khôi" của TW Đoàn, phong vận xưa vẫn còn, Kha Khải Phàm ít tuổi hơn Long Diễm Lệ, khi hắn tới TW đoàn làm việc, Long Diễm Lệ có chút danh tiếng rồi. Đương nhiên chủ yếu là nghe được tin tức vụn vặt trong những lúc tán gẫu với đồng nghiệp.
Theo tin tức Kha Khải Phảm biết, những lời đánh giá về Long Diễm Lệ ở cơ quan không được tốt cho lắm.
Có điều chắc là vì liên quan tới sự xinh đẹp gợi cảm của Long Diễm Lệ, những cô gái trẻ xinh đẹp bất kể đi tới đâu đều là đối tượng mọi người bàn luận, huống hồ một báu vật như Long Diễm Lệ? Trong đó không khỏi có những lời phóng đại, không đủ để tin.
Nhưng không lâu trước đó Long Diễm Lệ có dính líu tới cái gọi là "scandal sex" ở cục phục vụ, khiến bị điều tới quỹ thanh thiếu niên.
Long Diễm Lệ vốn chỉ mang ý muốn thử xem sao, không có hi vọng nhiều lắm, một vị quan lớn cấp phó bộ, thường luôn cố gắng giữ khoảng cách nhất định với cấp dưới xinh đẹp. Nên khi Long Diễm Lệ được lời đồng ý của Kha Khải Phàm, trong lòng khá kích động.
Xem ra Liễu Tuấn rất có tình có nghĩa.
Đi vào văn phòng bí thư rộng lớn, nhìn thân ảnh uy nghiêm sau bàn làm việc, trong lòng Long Diễm Lệ đột nhiên có cảm giác như "hành hương tới đất thành".
Đây là người đã thay đổi quỹ tích cuộc đời cô, trước kia khi Long Diễm Lệ mới tới TW đoàn lòng đầy cảm kích với Liễu Tuấn, nhưng nhiều năm công tác vận mệnh của Long Diễm Lệ không được tốt lắm gặp phải rất nhiều chuyện không ngờ tới, làm Long Diễm Lệ thậm chí hối hận không nên tới cơ quan lớn như thế làm việc, quá hao phí tâm tư, bất cẩn một chút là có chuyện.
Thế nhưng lúc này Liễu Tuấn một lần nữa xuất hiện khoảng cách gần, lại làm cho Long Diễm Lệ nổi lên hi vọng.
- Xin chào Liễu bí thư.
Long Diễm Lệ tuân thủ quy của quan trường, giữ thân phận của cấp dưới.
- Ha ha, bạn học cũ, không cần khách khí như thế, mời ngồi.
Liễu Tuấn vẫn mang nụ cười bình đạm, mời Long Diễm Lệ ngồi xuống đối diện. Long Diễm Lệ cẩn thận ngồi xuống.
- Bạn học cũ, công việc và cuộc sống thuận lợi chứ?
Liễu Tuấn cười nói tới chuyện thường ngày.
- Cũng được.
Long Diễm Lệ vội đáp.
- Ừ, thuận lợi là tốt.
Liễu Tuấn mỉm cười nói.
Cuộc nói chuyện tiếp theo đó Long Diễm Lệ mấy lần muốn nói lại thôi, như có chuyện gì quan trọng muốn nói với Liễu Tuấn. Những biến hóa nhỏ đó tất nhiên không qua được mắt Liễu Tuấn.
- Bạn học cũ, có phải bạn gặp phải khó khăn gì không?
- Ừm, coi như thế, Liễu bí thư, tôi .. Tôi.. Muốn xin bí thư giúp một lần.
Thấy Liễu Tuấn chủ động hỏi tới, Long Diễm Lệ lấy dũng khí nói.