Trong phòng bao tự nhiên của khách sạn Thu Thủy, không khí rất náo nhiệt.
Lưu Quang Hưng, Sài Thiệu Cơ, Lý Huệ, Triệu Sư Phạm, Cừu Dụng Chi, Vu Hoài Tín, Kha Khải Phàm, Phượng Trí Dũng, Dịch Hàn, Trương Hiểu Tuệ, Phiền Chí Vĩ đều tới. 10 vị này đều là cấp dưới tin cẩn nhất của Liễu Tuấn tại tỉnh A, trừ Vu Hoài Tín theo tới tỉnh D, còn ai mỗi người một phương.
Nếu thường tới tỉnh D bái phỏng lãnh đạo cũ thì không tiện lắm.
Hiện giờ Liễu bí thư triệu tiệp, liền kéo nhau tới, tụ hội một chỗ đợi Liễu bí thư quang lâm.
Mọi người đều rất phấn chấn, dù cán bộ cấp chính bộ như Sài Thiệu Cơ , Lưu Quang hưng cũng thế.
Ngoài ra còn có hai khuân mặt lạ, Trầm Quân và Ma Ngạo Hàn, cả hai là do Phan Tri Nhân thông báo theo lệnh Liễu Tuấn, mời bọn họ tới tụ hội làm quen với mọi người, thế là ai cũng biết hai vị này cũng là cán bộ được Liễu bí thư tín nhiệm.
Mai Văn Hoa thì không cần phải nói nữa, Liễu Tuấn điểm danh tới tỉnh D, chủ trì công tác của trường đảng tỉnh, chức vụ này nhìn qua không hiển hách lắm, có điều cũng phải dựa vào mưng độ coi trong trường đảng mà nói. Hiện giờ trường đảng tỉnh D bị người ta gọi đùa là "Hoàng bộ quân giáo" tức là cán bộ chưa bồi dưỡng ở trường đảng tỉnh, trong thời gian ngắn không có cơ hội thăng tiến.
Mai Văn Hoa trung thành với mệnh lệnh của Liễu Tuấn, đem tư tưởng chấp chính của y cố gắng truyền đạt cho tất cả cán bộ tham gia bồi dưỡng.
Đương nhiên, có lẽ rất nhiều cán bộ trong lòng không hiểu, cho rằng bất quá chỉ là làm cho có. Hiện giờ lòng người phức tạp không phải vài lần bồi dưỡng mà thay đổi được.
Nhưng Liễu Tuấn kiên trì làm như thế, bồi dương có thể không thể thay đổi được tất cả cán bộ, ít nhất có thể thay đổi được một bộ phận. Nếu như không bồi dưỡng giáo dục, bỏ mặc nó, vậy một cán bộ cũng không thay đổi được. Dù mỗi kỳ bồi dưỡng chỉ thay đổi được thế giới quan, nhân sinh quan của một cán bộ cũng đáng.
Chính bởi vì tỉnh ủy coi trọng cao độ công tác trường đảng, cho nên các cán bộ có được cơ hội bồi dưỡng đều rất coi trọng, tìm mọi cách để có một chỉ tiêu. Mọi người biết, bồi dưỡng ở trường đảng chưa chắc được đề bạt, nhưng không bồi dương, khẳng định khỏi đề bạt.
Vì thế Mai Văn Hoa cũng thành một trong cán bộ được săn đón nhất tỉnh D.
Còn về phần Trầm Quân, cho dù mọi người không rõ lắm quan hệ của hắn với Liễu Tuấn, nhưng biết trước kia hắn làm bí thư Bảo Châu, quan phụ mẫu ở quê hương của Liễu bí thư, chắc chắn phải là cán bộ tâm phúc được Nghiêm Liễu hệ coi trọng nhất. Hai vị Nghiêm Liễu đều từ chức vụ này đi lên.
Thực tế, Trầm Quân được tham dự cuộc tụ hội này trong lòng rất vui sướng.
Hắn biết địa vị của mình trong Nghiêm Liễu hệ, là đích hệ, nhưng không phải là tâm phúc. Luận tới tốc độ thăng tiến, không bằng được những đồng chí cùng điểm xuất phát như Tiêu Chí Hùng và Liêu Thuận Lớn. Trên 50 mới tới cấp phó bộ.
Nhưng khi Phan Tri Nhân mời hắn tới cuộc tụ hội này, hắn biết mọi thứ đã thay đổi. Hắn đã chính thức tiến vào vòng trung tâm, cũng thành cốn cán của đời hai Nghiêm Liễu hệ rồi. Theo sự tiến bộ của Liễu Tuấn, bọ họ sẽ nhanh chóng tới vị trí cao hơn.
Bên cạnh bất kỳ một vị lãnh tụ nào cũng có một đội ngũ hạch tâm với sức chiến đấu lớn.
Đó là hiện tượng tất nhiên ở thể chế này.
Liễu bí thư chưa tới, mọi người đều lấy Lưu Quang Hưng làm người đứng đầu.
Trước kia ở tỉnh A, Lưu Quang Hưng cũng có chức vụ cao nhất, địa vị hiển hách nhất.
Mọi người cùng tán gẫu những chuyện vui vẻ kỳ lạ năm châu bốn biển, rất ít khi nói tới đề tài chính trị mẫn cảm. Cuộc tụ hội thế này thường là giao lưu, tăng cường tình cảm, đề tài quá mẫn cảm không thích hợp đàm luận chốn đông người.
Tán gẫu một hồi, Lưu Quang Hưng xem đồng hồ, cùng lúc này hành lang vang lên tiếng bước chân, mọi người không hẹn mà cùng đứng dậy, mỉm cười nghênh đón.
Xuất hiện ở cửa phòng bao tất nhiên là Liễu bí thư, còn có hai vị tùy tùng, là Chu Lương Thần và Hồ Hạo Nhiên.
Năm 2004, Liễu Tuấn làm tỉnh trưởng tỉnh A, Hồ Hạo Nhiên làm vệ sĩ của Liễu Tuấn, là trung úy, hiện giờ thăng lên làm trung ta, không nhanh không chậm, phù hợp với quy định thăng chức. Luận tuổi, Hồ Hạo Nhiên chưa tới 30 đã thành quan quân trung cấp, xem như là kiệt xuất rồi.
Nếu như cuộc tụ hội thông thường, thư ký và vệ sĩ trưởng của Liễu Tuấn xuất hiện ở trái phái là hợp lý. Nhưng Li Tuấn mang bọn họ xuất hiện ở cuộc tụ hội này thì không đơn giản. Có nghĩa là hai vị này cũng là tâm phúc đích hệ của Liễu Tuấn, có thể làm việc lớn.
Nghĩ lại cũng bình thường, Liễu Tuấn luôn có thói quen bồi dưỡng người bên cạnh, nhất là những thư ký của mình.
Còn về cha Hồ Hạo Nhiên là trọng tướng hạch tâm của Hà Vũ Hệ, quan hệ giữa Liễu Tuấn và Hà Vũ hệ đã công khai qua sự kiện Nam Hải. Hà Vũ hệ vì ủng hộ Liễu Tuấn không ngại phạm đại kỳ, nhiều người cho rằng Hà Vũ hệ đang đánh cược, đem huy hàng mấy chục năm sau của hệ phái đặt trên người Liễu Tuấn.
Hà Vũ hệ bố cục như thế cũng liên quan tới thực tế.
Giai đoạn hiện tại, Hà Vũ hệ độc lập, giữ khoảng cách nhất định với các tập đoàn chính trị khác, không tới gần cũng không xa cách. Nếu như nói tới ngoại lệ, cũng chỉ có ngoại lệ với Liễu Tuấn. Hiện giờ hai vị Hà Vũ lão gia tử vẫn còn, ảnh hưởng Hà Trường Chinh, Vũ Hoàng Hà trong quân còn chưa mất đi, Hà Đông Tiến, Vũ Thu Hàn, Tiêu Đông Chiến Hải Hướng Quân đều ở vị trí trọng yếu, cả hệ phái đều đang hướng tới phía trước. Hà Vũ hệ có thực lực để độc lập. Nhưng cùng thời gian trôi đi, hai vị lão gia tử cưỡi hạc về trời chỉ là chuyện sớm muộn, đám trọng tướng đời hai cũng sẽ dần lui khỏi quân ngũ. Mười năm hoặc mười lăm năm sau, Hà Vũ hệ có giữ được thế hưng thịnh như bây giờ không thì rất khó nói. Giao hảo với Liễu Tuấn là sách lượng định sẵn của Hà Vũ hệ.
Trong quần thể cán bộ lãnh đạo thế hệ mới, Liễu Tuấn ở vị trị dẫn đầu vượt trội, thực lực hệ phái và bản thân cực kỳ hùng hậu, thêm vào Hà Vũ hệ và các hệ phái khác duy trì, không ai có thể cản trở y lên đỉnh cao. Chỉ cần Liễu Tuấn thuận lợi tiến bước, Hà Vũ hệ sẽ trường thịnh.
Liễu Tuấn hết lòng bồi dưỡng Hồ Hạo Nhiên cũng trong tình lý.
- Chào Liễu bí thư.
Liễu Tuấn vừa xuất hiện ở phòng bao, mọi người liền đồng thanh chào, rồi vang lên tiếng vỗ tay.
Lễ tiết này xuất phát từ nội tâm mọi người.
Liễu Tuấn mỉm cười xua tay, tiếng vỗ tay ngừng lại.
- Chúc mọi người năm mới vui vẻ.
- Chúc bí thư năm mới vui vẻ.
Lưu Quang Hưng đưa tay mời khác:
- Bí thư, mời...
Liễu Tuấn không khách khí, tới thẳng vị trí đầu ngồi xuống:
- Mọi người ngồi cả đi.
Mọi người theo lời ngồi xuống, mười mấy người ngồi vây quanh bàn, không khí náo nhiệt, trong phòng bao cũng trang hoàng không khí ngày tết.
- Đã lâu không gặp nói chuyện với mọi người rồi, mọi người đều khỏe chứ?
Liễu Tuấn nhìn qua mọi người, ôn hòa hỏi.
- Đều khỏe lắm, ăn được, ngủ được..
Lưu Quang Hưng cười đáp.
Sài Thiệu Cơ lắc đầu:
- Quang Hưng, lời này của anh không toàn diện, tôi thấy chúng ta ít nhất có một vị không ăn ngon ngủ yên.
Nhìn qua Sài Thiệu Cơ càng gầy hơn trước.
Lưu Quang Hưng cười lắc đầu:
- Bí thư, đây là ngoại lệ, không thể gộp chung được.
Lời này làm mọi người đều bật cười.
Nói ra Sài Thiệu Cơ là cấp trên cũ của đại đa số nhứng người ngồi đây, ai cũng biết tác phong làm việc của hắn, Vu Hoài Tín nói:
- Sài tỉnh trưởng đang bận lòng vì công tác trùng kiến Phủ Khương sau trận động đất lớn.
Phủ Khương vừa trải qua động đất chưa tới hai năm, dù có sự dự đoán thần kỳ của cục địa chấn, Sài Thiệu Cơ chỉ đạo diễn tấp, nhưng tổn hại vẫn cực lớn, liên quan tới mười mấy huyện thị. Nhất là Phủ Khương, Xương An gần như bị san thành bình địa, hơn triệu người dân mất nơi ở, đường xá phá hủy, sản xuất ngưng trệ... Dù nhà nước có cấp tiền, các nơi trên cả nước quyên tiền tài cứu tợ, nhưng công tác trùng kiến vẫn cần Sài Thiệu Cơ lên kế hoạch. Hắn lại là người làm gì cũng tỉ mỉ chu đáo, nên suy tinh kiệt lực là hiện tượng bình thường.
Liễu Tuấn gật đầu:
- Tiệu Cơ, nghiêm túc công tác là đáng khẳng định, nhưng sức khỏe là vốn liếng cách mạng, anh phải biết giữ gìn. Nếu làm mình bị suy sụp, thì không hay. Bỏ dở công tác giữa chừng đâu phải tác phong của anh.
Sài Thiệu Cơ xấu hổ cười gượng, nói:
- Bí thư, đạo lý này không phải tôi không hiểu, chỉ là quen rồi.
Sài Thiệu Cơ nói tới đó lắc đầu cười khổ tự giễu bản thân.
Tính cách quyết định vận mệnh.
Vốn cũng biết ai khuyên bảo cũng khó thay đổi tác phong nhiều năm tạo thành của hắn.
Liễu Tuấn vỗ vai Sài Thiệu Cơ không nói nhiều nữa, nâng chén lên:
- Nào mọi người cùng cạn chén, chúc mừng năm mới.
- Chúc mừng năm mới.
Mọi người vội đứng dậy đồng thanh.