Mục lục
[Dịch] Trùng Sinh Chi Nha Nội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe Nghe Hứa Vân Huy đại thể giới thiệu đề tài thảo luận ngày hôm nay. Ngồi ở vị trí đầu tiên phía bên phải Lưu Phi Bằng là phó tỉnh trưởng Thường ủy Lưu Quang Hưng dùng ánh mắt làm giao lưu với Liễu Tuấn.

Sở dĩ Liễu Tuấn lại đột nhiên tới tham gia hội nghị này kỳ thực chính là kết quả y đã liên hệ với Lưu Quang Hưng. Hội nghị Thường vụ Chính phủ tỉnh là hội nghị đặc biệt chính thức, thông thường mỗi tháng tiến hành một lần. Không giống như Hội nghị Xử lý Thường vụ tỉnh trưởng có tính chất khá tùy ý, toàn bộ đề tài thảo luận đều là đã sớm thương nghị trước, hoặc là trên Hội nghị Xử lý Thường vụ tỉnh trưởng chưa đưa ra được quyết định nên mới đưa lên hội nghị Thường vụ để đánh nhịp cuối cùng.

Lưu Quang Hưng vừa nghe nội dung đề tài thảo luận trên hội nghị lần này lập tức liền nghĩ tới trung tuần tháng 4, Lưu Phi Bằng đến TP. Minh Châu tham gia hội nghị giao lưu kinh tế quốc tế kia, nhớ tới buổi nói chuyện của Trình Tử Thanh khi triệu kiến cán bộ lãnh đạo chủ chốt của mấy tỉnh thị.

Xem ra Lưu Phi Bằng đang tích cực hành động. Hơn nữa trung tuần tháng tư mới vừa tham gia hội nghị giao lưu ở TP. Minh Châu, trung tuần tháng năm liền xuất hiện nhiều hạng mục kiến thiết lớn đến vậy, động tác của Lưu Phi Bằng cũng thật nhanh.

Công lao này chủ yếu thuộc về việc Lưu Phi Bằng tiếp nhận thành viên tổ chức khổng lồ của Cù Hạo Cẩm để lại. Cù Hạo Cẩm tại tỉnh A đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy 5 năm, đa số các cán bộ lãnh đạo chủ chốt của khu thành phố cấp 1 là do Cù Hạo Cẩm đề bạt lên. Thực lực của Thai Duy Thanh tại đây còn xa mới bằng. Đương nhiên, sau khi Thai Duy Thanh tiếp nhận chức vụ bí thư Tỉnh ủy cũng tiến hành điều chỉnh nhân sự nhất định, biên độ mỗi lần đều không phải là rất lớn, nhưng tần suất rất cao. Có thể nói, Thai Duy Thanh đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy tới nay đã hơn một năm thời gian, loại điều chỉnh nhằm vào cán bộ lãnh đạo chủ chốt này hầu như vẫn chưa từng đình chỉ.

Tại phương diện điều chỉnh nhân sự như vậy, Thai Duy Thanh chủ động áp dụng thái độ hợp tác cùng Liễu Tuấn.

Rất hiển nhiên, Liễu Tuấn cũng khẳng định sẽ hợp tác.

Thực lực của Lưu Phi Bằng tại địa thị vô cùng cường đại, đối với Thai Duy Thanh và Liễu Tuấn đều không có chỗ tốt gì. Nếu muốn chân chính hình thành cục diện tam chân vạc, Liễu Tuấn nhất định phải hợp tác cùng Thai Duy Thanh, làm từ từ suy yếu đi thực lực của Lưu Phi Bằng tại địa thị, mượn cơ hội tăng cường "đội ngũ" của mình. Trong quá trình điều chỉnh này, Thai Duy Thanh thu lợi khá dày, Liễu Tuấn thu hoạch cũng không ít.

Tại những chuyện như thế này không có gì mà nói khách khí.

Liễu Tuấn không thể "hỗ trợ" không cho Thai Duy Thanh.

Mặc dù Thai Duy Thanh không vui lòng thấy thực lực của Liễu Tuấn từng bước mở rộng, rồi lại đành phải bóp mũi nhịn. Không có sự hợp tác của Liễu Tuấn Thai Duy Thanh vô pháp tại hội Thường ủy bảo đảm đa số ưu thế, một số điều chỉnh sẽ tiến hành không được. Mặc kệ nói như thế nào, thu hoạch của hắn nhiều hơn cả Liễu Tuấn, dù sao hắn mới là người đứng đầu Tỉnh ủy. Một tập đoàn từ từ cường đại của Liễu Tuấn khi so với tập đoàn đã quá cường đại của Lưu Phi Bằng, Thai Duy Thanh vẫn có khuynh hướng tiếp thu cái trước.

Tuy như vậy, chung quy thời gian Thai Duy Thanh đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy còn chưa phải rất dài, điều chỉnh cũng chưa từng đạt được mục tiêu như đã định. Thực lực Lưu Phi Bằng hệ tại địa thị vẫn chiếm vị trí thứ nhất. Cho nên Lưu tỉnh trưởng ra lệnh một tiếng, người đừng đầu mỗi bộ phận của các thành phố đều hưởng ứng, bắt đầu "làm việc nhanh hơn"!

Trong điện thoại Lưu Quang Hưng đã nói rất rõ với Liễu Tuấn: "Liễu bí thư, chuyện này không bình thường, một mình tôi ngăn cản không được."

Mặc dù Lưu Phi Bằng tiếp nhận thành viên tổ chức cường đại của Cù Hạo Cẩm cũng không phải không có khuyết điểm, đó chính là các phó tỉnh trưởng của Chính phủ tỉnh, ngoại trừ Trần Kỳ Mưu là chiến hữu cùng một chiến hào, mấy vị không phải phó tỉnh trưởng Thường ủy khác chỉ có một hai người là tương đối dựa vào hắn, mấy người khác chính là trên tuyến của Thai Duy Thanh. Chỉ lấy nhân số mà nói, Lưu Phi Bằng cũng không chiếm bao nhiêu ưu thế.

Tuy nhiên Lưu Quang Hưng đã nói cho Liễu Tuấn, lần này phó tỉnh trưởng thuộc Thai Duy Thanh hệ mới có thể ủng hộ đề án của Lưu Phi Bằng.

Liễu Tuấn biết, toàn bộ Cao hệ đối với ván cờ kịch liệt hiện nay của Nghiêm Liễu hệ và bên kia, trên cơ bản áp dụng thái độ tương đối trung lập, bởi vì nguyên nhân truyền thống, trên cảm tình Cao hệ vẫn tương đối nghiêng về bên kia. Nghiêm Liễu hệ đại biểu chính là "tập đoàn bình dân" mới phát, mà Cao hệ chính là hồng sắc truyền thừa chính tông. Trên lý niệm chính trị, có thể Cao hệ càng tiếp cận bên kia hơn.

Cụ thể đến tỉnh A, thái độ trung lập của Thai Duy Thanh sẽ không phải theo khuôn mẫu như vậy. Biện pháp áp dụng lúc này của Lưu Phi Bằng chính là trước đây Thai Duy Thanh đã làm qua tại tỉnh S. Trên bản chất, suy tính của họ đối với việc theo đuổi chiến tích vượt lên trước các phương diện khác.

Sau khi Hứa Vân Huy hoàn tất giới thiệu, Lưu Phi Bằng chậm rãi nói: "Tất cả mọi người phát biểu thử cái nhìn đi. Cá nhân tôi cho rằng, sự phát triển kinh tế của tỉnh ta hiện đang bị vây trong giai đoạn thoái trào tương đối, bởi vì chính sách điều tiết vĩ mô của Quốc vụ viện dẫn đến một số hạng mục đang xây trước kia ở các nơi phải tạm thời dừng lại. Tiến hành tự kiểm tự tra, về phương diện tiến độ đã chịu phải ảnh hưởng rất lớn. . ."

Lời Lưu Phi Bằng vừa nói ra, sắc mặt mọi người tham dự hội nghị đều trở nên nghiêm trọng.

Không hề nghi ngờ, đây là cái nhìn của Lưu Phi Bằng đối với sự kiện điều tiết vĩ mô của quốc gia, ngôn từ trên cơ bản cũng không khó hiểu. Liên quan đến buổi nói chuyện vào tháng trước của Trình Tử Thanh tại Thượng Hải triệu kiến người lãnh đạo của vài tỉnh thị, các cán bộ cao cấp của tỉnh A cũng đều nghe được. Lúc đó cảm giác của mọi người chính là "ván cờ càng kịch liệt hơn đã triển khai", quan điểm của cao tầng xuất hiện sự khác nhau. Hiện tại Lưu Phi Bằng ngang nhiên nói như thế, càng gia tăng suy đoán của mọi người.

Ánh mắt của mọi người nhìn như lơ đãng đảo qua trên mặt Liễu Tuấn.

Đây là tỉnh trưởng ngang nhiên tuyên chiến a!

Bên người hắn không phải đang ngồi con trai của Liễu Tấn Tài sao!

Liễu Tuấn vẫn thần sắc bình tĩnh, không chút dị dạng, thậm chí còn nâng chung trà lên uống một ngụm.

Những ánh mắt đó đều thu lại, hình như Liễu Tuấn là một "nguồn gốc phóng xạ", chỉ cần nhìn nhiều sẽ xảy ra nguy hiểm. Trên thực tế, uy vọng của Liễu nha nội tại tỉnh A bởi vì nguyên nhân tổ tuần sát Trung ương nên lại tăng thêm một tầng.

Một chữ --ngông!

Từ khi cơ cấu tổ tuần sát Trung ương được thành lập tới nay, cứng đối cứng cự tuyệt mà có thể lông tóc không sao, cũng chỉ có một mình Liễu Tuấn mà thôi.

Người như vậy, vẫn nên tận khả năng đừng để cho cậu ta chú ý tới mới là nhất.

Sự thực chứng minh, nếu như để cho Liễu Tuấn chú ý tới, giả sử anh là cán bộ chính trực rất có tài năng, như vậy thì chúc mừng, thời gian anh được đề bạt trọng dụng sắp tới. Giả sử rất không may anh là cán bộ có vấn đề, ha ha, vậy cũng không cần giấu giếm, thời gian khổ sở đã chờ anh ngay trước mắt.

Nhìn chung định luật "lịch trình chiến đấu" của Liễu Tuấn chưa bao giờ bị phủ định qua.

Toàn bộ đối thủ chưa từng chiếm được nửa phân tiện nghi ở chỗ Liễu Tuấn, kết quả tốt nhất chẳng qua là toàn thân trở ra, thí dụ như Hàn Húc. Những người khác thì chưa trông mong được như vậy.

Nói từ điểm này, Hàn Húc có thể coi là nhân họa đắc phúc. Nếu như không là bởi vì Liễu Tuấn suy nghĩ đến vấn đề ảnh hưởng, Hàn Húc cũng rất có khả năng xám xịt thua chạy về Mạch Thành, đâu có thể quan thăng nhất cấp, trở thành phó tỉnh trưởng?

Hiện tại, một người cũng là ngưu nhân ngang nhiên khai chiến, trái tim của mọi người cũng bị treo lên cao.

Đấu cờ tầng cấp loại này không phải ai có tiền có vốn là có tư cách tham dự. Một khi quyết định tham dự vào, trước tiên là phải chuẩn bị cho tốt tâm lý, vạn nhất bị thua, kết cục có thể là vạn kiếp bất phục.

Bởi vì Liễu Tuấn ngoài ý muốn dự họp, bầu không khí trên hội nghị trở nên vi diệu.

Lưu Phi Bằng hình như không chịu ảnh hưởng chút nào của Liễu Tuấn, tiếp tục phát biểu ý kiến của mình: ". . . Đương nhiên, chính sách điều tiết vĩ mô của quốc gia chúng ta vẫn phải tuân thủ, bất kể chính sách này có tạo thành ảnh hưởng đối với kinh tế của tỉnh ta hay không, chúng ta cũng phải tuân thủ, cái này gọi là kỷ luật nghiêm minh. Tuy nhiên, chúng ta không thể bởi vì điều tiết vĩ mô thì đình chỉ bước tiến đi tới. Kinh tế của tỉnh A phải bảo trì tăng trưởng nhanh chóng, đây là chức trách của Chính phủ chúng ta. Cho nên, tôi cho rằng những thành phố như Ngô Tây, Nguyên Nam, những hạng mục bị hoãn lại, nếu nói từ tổng thể là rất tốt, cực kỳ đáng để tán thành. Chính phủ tỉnh phải ra sức ủng hộ để nâng đỡ những hạng mục này, mau chóng xuất thành quả, xuất lợi ích, đưa kinh tế tỉnh ta tiếng lên một bậc thang. Kế tiếp, các đồng chí cứ nói cái nhìn của mình đi!"

Ngôn từ của Lưu Phi Bằng mặc dù ổn định, nhưng trong giọng nói vẫn thể nghe được một ý mãnh liệt.

Các thành viên tham dự hội nghị hai mặt nhìn nhau, khó đưa ra được chủ ý.

Hội nghị ngày hôm nay rất dị thường, những hội nghị Thường vụ ngày trước Lưu Phi Bằng đều là dùng trí tuệ ứng phó tất cả, trước tiên cứ để cho các đồng chí phát biểu ý kiến, cuối cùng mới lên tiếng đưa ra một tổng kết, gõ nhịp quyết định. Nhưng hiện tại Lưu tỉnh trưởng khác thường khi, mọi người còn chưa kịp nói thì hắn đã định ra luận điệu rồi, hơn nữa nói còn rất rõ -- ra sức ủng hộ, giúp đỡ!

Vậy sao còn chúng tôi nói cái nhìn làm gì? Lẽ nào

Lẽ nào bắt người khác công khai làm nghịch ý Lưu tỉnh trưởng sao?

Bằng không, chính là mỗi người theo ý của Lưu tỉnh trưởng nói vài câu, sau đó nhất trí thông qua.

Ừ, điều này cũng đúng, nghị quyết trên hội nghị là sở hữu hiệu lực cưỡng chế, lấy điều này hình thành văn kiện của Đảng, say đó phát xuống mỗi thị huyện và bộ môn chức năng trực thuộc tỉnh, theo đó mà chấp hành.

Mặc dù trên thực tế tất cả đều là chủ ý của một mình Lưu tỉnh trưởng, chung quy còn muốn thông qua một thảo luận tập thể để quyết định thành văn.

Xem ra Lưu tỉnh trưởng cũng rất rõ, ngày hôm nay Liễu phó tỉnh trưởng dự họp hội nghị, nhất định có mưu đồ. Đây là Lưu Phi Bằng tiên phát chế nhân, không dự định cho Liễu Tuấn cơ hội đánh trả.

Nói đến cùng, Liễu Tuấn anh cũng chỉ là một phó tỉnh trưởng trên danh nghĩa chưa từng có một lĩnh vực phân công quản lý nào, muốn trực tiếp can thiệp vào quyết sách của Chính phủ tỉnh thì vẫn chưa hợp quy củ. Nếu anh thật muốn làm bừa thì cũng được, song trước tiên phải đuối lý ba phần.

Lưu Phi Bằng xuất thân từ hệ thống kiểm tra kỷ luật, cũng là loại tính cách cương nghị dị thường.

Ngày hôm nay, hai người này coi như đã chống lại nhau!

Hình như mọi người ngửi được trong không khí phòng họp mùi thuốc súng nồng đậm, tim mọi người càng bị treo cao.

"Lưu tỉnh trưởng, các đồng chí, tôi nói vài câu vậy!"

Lưu Phi Bằng vừa nói hết, Trần Kỳ Mưu ho khan một tiếng, chuẩn bị mở miệng, không ngờ lại bị Liễu Tuấn đoạt trước.

Thấy Liễu Tuấn đã mở miệng trước, Trần Kỳ Mưu không thể làm gì khác hơn là ngậm miệng.

Mặc dù hắn là phó tỉnh trưởng Thường vụ nhưng lại bài danh sau Liễu Tuấn trong số những lãnh đạo chính thức của Chính phủ tỉnh, chỉ nhìn vào văn kiện bài danh, Liễu Tuấn mới là phó tỉnh trưởng đệ nhất tỉnh A. Nếu Liễu Tuấn đã có lời muốn nói, vậy thì ai cũng không thể lạm quyền.

Lưu Phi Bằng khẽ híp mắt lại, một tia tinh quang chợt lóe rồi trôi đi, thản nhiên nói: "Mời đồng chí Liễu Tuấn nói!"

Các thành viên tham dự hội nghị đểu ưỡn thẳng lưng, dựng lên lỗ tai.

Có thể dự kiến, Liễu bí thư khẳng định không phải là tới để hát ca ngợi Lưu tỉnh trưởng

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK