Mục lục
[Dịch] Trùng Sinh Chi Nha Nội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chiếc Audi Fields mà Liễu Tuấn đi còn mới tới tám phần, xe mới hơn hai năm, tình trạng còn được, giá mua vào là hơn 20 vạn, người chủ trì báo giá là 15 vạn, cơ bản chênh lệch không mấy với xe mà Lý Giang và Chu Quốc Trung đi.

Quy địch bước giá mà chủ trì họ Lưu đưa ra là 2 nghìn.

Lời của người chủ trì vừa mới dứt, trên chỗ người tham gia đấu giá đã có người tăng giá một lèo một vạn rồi, đây là tình huống chưa từng có, Liễu Tuấn không khỏi nhìn qua, đó là một người trung niên tuổi hơn 40, mặc đồ tây mang theo khí độ trầm ồn không giống với người bản địa, Liễu Tuấn nhớ người này chưa từng ra giá làn nào, cứ như nhắm vào chiếc Audi Fields của y mà tới.

Khi Liễu Tuấn nhìn qua thì người trung niên kia cũng đang nhìn y, bốn mắt gặp nhau, Liễu Tuấn mỉm cười, người trung niên kia cũng cười rất thiện chí.

- 16 vạn, 16 vạn lần thứ nhất 16 vạn lần thứ hai, còn có ai trả cao hơn 16 vạn không.

Chàng trai họ Lưu mặc dù là tay nghiệp dư nhưng ở phương diện làm hoạt náo không khí đúng là có tài.

- 16 vạn 2 nghìn.

Lúc này trên ghế đấu giá số 8, có người giơ thẻ đấu giá lên.

Người này thì Liễu Tuấn nhận ra, đó là Mike Trần.

Mike Trần bình thường đều ở ở huyện Ninh Bắc, không chỉ giám sát vận hành của công ty Hưng Thinh, mà còn thường xuyên đưa ra ý kiến cho Chung Trường Sinh, Long Pháp Bằng tham khảo.

Đánh giá của Tiểu Thanh với Mike Trần là: Năng lực bình thường nhưng nghe lời.

Có điều đó chỉ là đánh giá của Tiểu Thanh.

Tiểu Thanh hiện giờ thân phận là gì? Một trong những con cá mập kinh tế truyền kỳ trong giới tài chính Hồng Kông, rất nhiều nhà đầu tư Hồng Kông phải nhìn sắc mặt cô mà làm việc, nhân tài dạng nào mới lọt được vào mắt của cô để được gọi là có năng lực?

Vì thế Mike Trần trong mắt Tiểu Thanh chỉ là năng lực tầm thường nhưng đặt vào vùng xa xôi lạc hậu huyện Ninh Bắc này lại là nhân tài kinh tế ghê gớm lắm rồi, kiến nghị của hắn đưa ra thường làm đám Chung mơ hồ mở rộng tầm mắt, thu được lợi ích không ít.

Mike Trần tuân thủ quy củ không tùy tiện xen vào việc quản lý, nhưng ở phương diện sinh hoạt cá nhân thì có chút phải kiểm điểm, tới huyện Ninh Bắc chẳng bao lâu đã nuôi dưỡng hai tình nhân, người ta là nhà tư bản có cái thói quen này cũng chẳng có gì kỳ quái, cho nên những lãnh đạo chủ yếu của công ty Hưng Thịnh quan hệ với Mike Trần đầu rất tốt, vô cùng thích ông chủ người Hồng Kông này.

Nể mặt Tiểu Thanh, Liễu Tuấn thi thoảng cũng gặp mặt Mike Trần ăn cơm tán gẫu.

Mike Trần ở trước mặt Liễu Tuấn càng quy củ, chưa từng lấy thân phận thương nhân Hồng Kông ra, thậm chí biểu hiện cứ như người hầu khiến cho đám Chung Trường Sinh không hiểu nội tình cứ trố mắt ra nhìn, thậm thán phục Liễu bí thư thủ đoạn ghê gớm đã triệt để thu phục được ông chủ lớn Hồng Kông.

Kỳ thực Mike Trần chỉ nhớ kỹ lời căn dặn của người chủ sau hậu đài mà thôi.

Nếu cẩn thận mà tính chủ sau hậu đài ở trong tưởng tưởng của Mike Trần còn phải vài cấp bậc nữa mới tới được Tiều Thanh.

Mike Trần không đại biểu cho công ty than tham gia đấu giá, hắn đại biểu cho công ty Chấn Trung, trước đó cũng chưa bao giờ giơ thẻ bài, như cũng chuyên môn nhắm vào Liễu Tuấn mà tới.

Người trung niên ở vị trí đấu giá số 23 không chút do dự lại giơ thẻ bài lên.

17 vạn.

Ông ta vẫn theo quy củ cũ một hơi tăng 1 vạn.

Tình hình trong cuộc bán đấu giá càng trở nên nhiệt liệt, một số người xì xào rỉ tai nhau bàn luận xem người trung niên kia lai lịch gì mà lại nhìn trúng mỗi cái xe của Liễu Tuấn.

Mike Trần thong dong giơ thẻ bài lên.

17 vạn 2 nghìn.

Mike Trần hoàn toàn dựa theo quy củ của cuộc bán đấu giá, tăng theo bước giá thấp nhất.

- 17 vạn 2 ngàn! Giám đống Mike Trần của công ty Chấn Trung ra giá 17 vạn 2 ngàn! Có giá cao hơn không.. Ồ 18 vạn! Quý ngài ở vị trí số 23 báo giá 18 vạn.

Người chủ trì có hơi chút kích động nhìn người trung nên đó, kẻ này lai lịch thể nào mà lại dám đấu với ông chủ Mike Trần của mình.

Mike Trần là người giàu nhất huyện Ninh Bắc, trênngười có mấy trăm triệu đó!

Mike Trần uống một ngụm trà xong chẳng cần suy nghĩ giơ thẻ bài, thần thái rất thoải mái.

18 vạn 2 ngàn.

Hắn ra rất vững vàng thêm tiếp hai nghìn.

Không ngờ người trung niên kia phản ứng cũng không chậm báo giá 19 vạn.

Mike Trần tựa luôn vào lưng ghế giơ thẻ bài lên.

Lúc này không khí trong hội trường cực kỳ nào nhiệt, mọi người đều dài cổ ra nhìn xung quanh, phát ra những tiếng hò hét cổ vũ, vốn bọn họ chỉ tới xem nào nhiệt, thực sự không ngờ có cảnh kích thích tuyệt vời như thế.

Bạch Dương cũng có chút kỳ quái nhìn sang Liễu Tuấn, ánh mắt mang theo vẻ dò hỏi rõ ràng.

Liễu nha nội giang tay ra nhún vai, biểu thị mình cũng chẳng hiểu ra sao.

Kỳ thực đối với thái độ của Mike Trần thì Liễu Tuấn có thể đoán được một chút, trong lúc tán gẫu với Tiểu Thanh y có nhắc tới chuyện bán đấu giá.

Liễu Tuấn giữ liên lạc điện thoại thường xuyên với các hồng nhan tri kỉ.Phóng chừng Tiểu Thanh muốn đem chiếc xe y ngồi mua về làm kỷ niệm, còn về phần cái xe này rốt cuộc có bao nhiêu ý nghĩa kỷ niệm thì mặc kệ, dù sao một món đồ chơi năm ba chục vạn Tiểu Thanh hoàn toàn chẳng để vào trong lòng, hơn nữa còn có thể trợ uy cho ái lang nữa.

Mọi người nhìn xeo Liễu bí thư của chúng ta ở huyện Ninh Bắc được người ta yêu quý thế nào.

Một cỗ xe thôi cũng được người ta yêu thích như vậy.

Cái chuyện tinh nghịch này Liễu Tuấn tin Tiểu Thanh tuyệt đối làm ra được, nhiều khi ở phương diện tinh quái Tiểu Thanh rất giống với Hà đại tiểu thư.

Rất nhanh chiếc xe Audi Fields đã đột phá mức giá 20 vạn của chiếc xe mới rồi.

Không khí trong hội trường đã có chút "điên cuồng", chỉ cần Mike Trần hoặc người trung niên kia giơ thẻ bài là mọi người sẽ vỗ tay reo hò nhiệt liệt.

Rất nhiều người biết Mike Trần là ông chủ lớn người Hồng Kông, người trung niên kia xem ra cũng rất có tiền.

Chuyện này tới đây từ đấu giá đã trở thành đấu tiền đấu giàu rồi.

Ở tình huống bình thường chẳng ai lại bỏ giá tiền hơn cái xe mới đi mua một cái xe cũ.

Bạch Dương hơi cau mày lại một lần nữa nhìn sang Liễu Tuấn.

Huyện ủy chính phủ bán đấu giá xe lấy tiền chỉ là một phương diện, ý nghĩa chủ yếu là đề xướng tâm gương "cần kiệm tiết giảm" cho các đơn vị công tác trên toàn huyện, có thể kiếm được nhiều tiền đương nhiên là chuyện tốt nhưng cuối cùng lại trở thành một trò hề thì lại chín quá hóa nẫu mất rồi.

Liễu Tuấn gật đầu.

Ngay trong thời gian ngắn ngủi hai vị bí thư dùng ánh mắt giao lưu thì giá đã bị đẩy lên tới 2 7 vạn.

Mike Trần vẫn bình thản chẳng hề có chút rút lui.

Liễu Tuấn càng khẳng định suy đoán của mình, chắc chắn Tiểu Thanh đã dặn Mike Trần không tiếc mọi giá mua lấy chiếc xe này.

Dù sao cũng chẳng cần mình phải bỏ tiền ra, mua về cũng chẳng phải mình đi, nên Mike Trần tất nhiêu là ung dung rồi.

Lại nhìn qua bên kia người trung tiên ở vị trí 23 thoáng qua chút do dự.

- 27 vạn 2 nghìn lần thứ nhất ... Lần thứ hai.... Lần thứ ba..

Anh chàng họ Lưu dựa theo quy củ không ngừng báo giá Mike Trần đưa ra, chiếc búa nhỏ trong tay giơ lên chỉ còn đợi tiếng búa nện xuống.

-... 28 vạn! Cám ơn quý ngài khảng khái ở vị trí số 23! Còn có ai trả hơi 28 vạn nữa hay không? .... Lần thư nhất...

Người chủ trì vì nói quá nhiều nên giọng hơi khà, khuôn mặt điển trai cũng đỏ bừng bừng hiển nhiên cũng bị kích thích lắm rồi.

Mike Trần vừa chuẩn bị giơ thẻ bài lên thì đột nhiên Liễu Tuấn nhìn qua khẽ lắc đầu.

Mike Trần ngẩn ra một chút.

Rất rõ ràng Liễu bí thư dang ngăn cản mình tiếp tục ra giá.

Đối với việc Liễu bí thư rốt cuộc cùng chủ sau hậu đài có quan hệ gì Mike Trần không rõ lắm, nhưng hắn được trịnh trọng căn dặn tới huyện Ninh Bắc là phải giữ sự tôn kính tuyệt đối với Liễu Tuấn.

Kỳ thực ngay cả người căn dặn hắn cũng chẳng hiểu vì sao.

Hiện giờ Liễu Tuấn có lệnh trái ngược với chủ sau hậu đài, Mike Trần không biết nghe ai, khi hắn còn đang do dự thì người chủ trì đã gõ búa.

- Mua bán xong! Chúc mừng quý ngài ở vị trí số hai mươi ba đã mua được chiếc Audi Fields này!

Tức thì cả hội trường tiếng vỗ tay như sấm động, rất nhiều người vỗ tay tới đỏ dừ, một số người tham dự bán đấu giá cũng không kìm được đứng dậy hướng về phía người trung niên ở vị trí số hai mươi ba vỗ tay tỏ ý chào hỏi.

Ngay cả các lãnh đạo huyển ủy cũng lần lượt vỗ tay.

Tiếng vỗ tay vang lên không lâu, người trung niên đó đành phải đứng lên mỉm cười tỏ ý cảm ơn mọi người, tiếng vỗ tay dần dừng lại, ông ta ngồi về vị trí của mình, rồi hướng về phía Liễu Tuấn hơi cúi người xuống.

Liễu Tuấn không khỏi cau mày lại.

Không còn nghi ngờ gì người thương nhân trung niên này tới vì mình, nhưng y có lục khắp mọi ngóc ngách trong đầu cũng không có chút ấn tượng nào, đúng là mình chưa từng gặp mặt người này.

Ông ta vì sao lại bỏ ra cai giá 28 vạn để tỏ thiện ý với mình.

Trong chuyện này có điều không rõ ràng.

Bất quá y xem ra người trung niên đó hẳn là không có ác ý gì.

Tiếp theo là chiếc Toyota Crown của Bành Thiếu Hùng và chiếc Nissan Gongjue Wang của Bạch Dương đều được bán với giá hợp lý, cuộc bán đầu giá thành công thu được khoản tài chính gần 2 triệu.

Khi cuộc bán đấu giá kết thúc, Trần Lỗi đại biểu cho chính phủ huyện mời toàn bộ thương nhân than gia bán đấu giá tới khách sạn Thiên Nga dùng bữa cơm thân mật để biểu thị sự cảm ơn của chính phủ huyện với nghĩa cự ủng hộ kiến thiết kinh tế của huyện.

Yến hội này những lãnh đạo huyện ủy như Bạch Dương tất nhiên phải có mặt rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK