Không khí chính trị tỉnh A đột nhiên trở nên khẩn trương.
Liễu tỉnh trưởng từ thủ đô trở về không lâu, TW hạ lệnh, Chu Thành Bồi không đảm nhận chức vụ trưởng ban thống chiến tỉnh A nữa, TW có sự phân công khác. Cùng lúc đó người thay thế Chu Thành Bồi cũng tới nơi, là một nữ đồng chí tuổi chừng 50, tên Lưu Đan Tuyền, trước kia là phó chủ tịch tổng công đoàn toàn quốc.
Lệnh điều động này vô cùng đột ngột không có chút dấu hiệu nào báo trước.
Đây không phải điều thường thấy trong chính trị cao tầng.
Một số người mẫn cảm liền nghe ngóng khắp nơi nguyên nhân chuyện này, Chu Thành Bồi trong thường ủy xếp thứ 11, trước Sài Thiệu Cơ và Triệu Đan, nhưng quyền lực thực tế trong mắt các quan viên thì không bằng hai người đó. Không phải Sài Thiệu Cơ liên quan tới Liễu Tuấn, mà phó tỉnh trưởng thường ủy vốn là chức vụ thực quyền, có tiếng nói lớn trong lĩnh vực phân quan. Cũng không phải vì Triệu Đan qua lại gần Lưu Phi Bằng, mà là đại quản gia của tỉnh ủy, nhìn thì toàn làm việc vặt, nhưng kỳ thực nắm trong tay cả tiền lẫn quyền, quản lý mấy đơn vị cấp chính sở, rất nhiều người đứng đầu thành phố phải nhìn sắc mặt thư ký trưởng làm việc.
Chu Thành Bồi phân lượng tựa hồ còn kém cả tư lệnh viên Vương Trung, chỉ là thường ủy giơ tay.
Trước đó Chu Thành Bồi làm việc kín tiếng, giữ vững trung lập, không dám xen vào đấu tranh của đại lão trong tỉnh, nhưng về sau không biết vì sao lại dần ngả theo Liễu Tuấn, khiến cán cân lực lượng ở TW có thay đổi vi diệu.
Đây đoán chừng lý do TW điều chỉnh ông ta rồi.
Rất nhiều quan viên phía dưới suy nghĩ như thế, dù sao TW phải bảo vệ quyền uy của bí thư tỉnh ủy, do Chu Thành Bồi điều đi, tin đồn Lưu Phi Bằng trước đó "cáo trạng" với TW lại trở nên sôi nổi.
Một số nhà quan sát nghiệp dư cho rằng đây là hiệu quả việc "cáo trạng".
Ban bệ tỉnh A mấy năm qua thay đổi với biên độ khá lớn, còn thay cả người đứng đầu, trên nguyên tắc có trách nhiệm với tỉnh A, dù giữa Liễu Tuấn và Lưu Phi Bằng có mâu thuẫn lớn tới đâu, trước khi đại hội đảng toàn tỉnh mở ra không thể điều động hai người đứng đầu, như thế thì thành quá trò đùa rồi.
Cho nên cuối cùng chọn Chu Thành Bồi làm đối tượng điều chỉnh, để biểu đạt rõ ràng TW bảo vệ uy quyền của bí thư tỉnh ủy, không để chính cục tỉnh A rơi vào hỗn loạn.
Một bộ phận cản bộ tỉnh A vui vẻ với việc điều chỉnh này, Cù Hạo Cẩm, Lưu Phi Bằng gây dựng lực lượng ở tỉnh A lâu năm, tự bồi dưỡng lên rất nhiều cán bộ tin cậy, số cán bộ này đương nhiên muốn thấy Lưu Phi Bằng kiểm soát chặt chẽ cuộc họp thường ủy.
Với các cán bộ kiểu truyền thống, rất nhiều cách làm của Liễu Tuấn không được bọn họ tán đồng.
Đó không phải cách làm của lãnh đạo.
Có một vị tỉnh trưởng mạnh mẽ như thế, thời gian qua, rất nhiều cán bộ trung tầng tỉnh A sống trong nơm nớp lo sợ, chỉ cần nghe nói Liễu tỉnh trưởng tới địa phận của mình thị sát, kẻ nhát gan sẽ sợ tới ngất xỉu.
Mấy nhân vật cấp trọng lượng ngã ngựa như Lý Chính Nho, Tạ Viện, Hồng Thiên Kính, Tằng Vĩnh Chính, ai không bị hủy trong tay Liễu Tuấn?
Vị Liễu nha nội này là một sát tinh, ai đụng chạm vào y thì một chút cơ hội cũng không có, việc làm của Liễu Tuấn đi ngược lại quy tắc ngầm của quan trường.
Xưa có câu người làm quan che chở cho nhau, tới chỗ Liễu Tuấn thì không đúng nữa, mọi người không thích tình hình đó. Liễu Tuấn đã thành thanh gươm treo lơ lửng trên đầu rấtnhiều cán bộ có vấn đề ở tỉnh A. Giờ thì tốt rồi, Lưu bí thư cuối cùng cũng lên tiếng, TW không cho phép kẻ này làm càn nữa.
Cò về Lưu Đan Tuyền thì chẳng ai chú ý, dù mọi người còn chưa biết ý hướng chính trị của bà ta, có điều hẳn không phải là người của Liễu Tuấn, ít nhất cũng sẽ không theo Liễu Tuấn đối lập với Lưu Phi Bằng.
Nếu không thì làm việc thừa thãi làm gì.
Đương nhiên đó chỉ là do mọi người suy đoán, nội tình ra sao, cán bộ phổ thông làm sao mà hiểu được?
Ít nhất trong phòng bao khách sạn Thu Thủy không thấy có gì khác thường, Chu Thành Bồi và Liễu Tuấn nói cười rôm rả.
Chu Thành Bồi sắp rời khỏi tỉnh A, Liễu Tuấn liền mời ông ta dùng cơm coi như tiễn chân. Kỳ thực theo suy nghĩ của rất nhiều người, Liễu Tuấn làm như thế là không nên.
Lúc này Liễu Tuấn phải nên hạ mình, phân rõ giới tuyến với Chu Thành Bồi, còn mời cơm cái gì ? Định tuyên bố rõ ràng các người kéo bè kết phái à?
Nhưng Liễu nha nội hành sự luôn không quan tâm tới người khác nghĩ gì, luôn nằm ngoài suy nghĩ của người khác.
Như Cận Hữu Vi đã nói, kẻ mạnh đều như thế, không có chuyện gì có thể ành hưởng tới y làm việc theo ý muốn.
- Ha ha, đây là Hiểu Tuệ phải không? Tôi đã nghe nói tới cô rồi, cô là đạo diễn trẻ rất có tài hoa, không tệ.
Liễu Tuấn cười nói.
Trước mặt vị tỉnh trưởng truyền kỳ này, Chu Hiểu Tuệ ít nhiều có chút rụt rè, đỏ mặt nói:
- Cám ơn tỉnh trưởng khen ngợi, tôi .. Tôi vẫn còn kém lắm.
Đáng lý ra từ nhỏ sống trong nhà quan, bản thân lại làm việc ở giới giải trí, thấy nhiều biết rộng rồi. Nhưng trước mặt Liễu Tuấn, Chu Hiểu Tuệ lại không khỏi khẩn trương, không dám nhìn vào mắt Liễu Tuấn, bản thân cô ta cũng không nói rõ được mình khẩn trương cái gì?
Liễu Tuấn nhìn có vẻ như rất ôn hòa.
Liễu Tuấn nói:
- Không vội, sự nghiệp phải tiến dần từng bước, không nên quá gấp. Hiện giờ cô đã tự mình đảm đương một mặt rồi, đó là điều rất tốt, cứ kiên trì tiếp nhất định sẽ thành đạo diễn lớn.
Khi ở cùng Tiểu Vũ, cô thi thoảng cũng nói với Liễu Tuấn về Chu Hiểu Tuệ, nói Chu Hiểu Tuệ rất có tài hoa, tuy trẻ tuổi nhưng có thể đảm nhận vị trí đạo diễn.
Trước kia Cty Phượng Hoàng an bài một tiểu cô nương mới tốt nghiệp chưa lâu gánh vác trọng trách, chủ trì một bộ phim đã khiến rất nhiều người kinh ngạc. Nói thẳng ra, đây là một sự giao dịch, Liễu Tuấn trói Chu Thành Bồi lên chiến xa của mình, dù Chu Hiểu Tuệ có đáng được trọng dụng hay không, Chu Thành Bồi ở tỉnh A ngày nào, Liễu Tuấn ở tỉnh A ngày nào, Chu Hiểu Tuệ sẽ là đối tượng Cty Phượng Hoàng ra sức nâng đỡ.
Bàn Đại Hải còn lo Tiểu Vũ trẻ tuổi, không phân biệt được nặng nhẹ, chuyên môn phân tích được mất chuyện này với Tiểu Vũ.
Kỳ thực Tiểu Vũ rất thông minh, qua nhiều năm va chạm cuộc sống đâu còn là tiểu cô nương không hiểu chuyện đời nữa? Có điều Chu Hiểu Tuệ tự có bãn lĩnh, nên mọi người cùng hài lòng.
Chu Hiểu Tuệ cúi đầu lí nhí nói:
- Vâng thưa tỉnh trưởng, tôi nhớ ký lời của ngài.
Chu Thành Bồi ở một bên nghe Liễu Tuấn và con gái đối đáp, mặt tươi cười, lòng thầm thở dài, con gái mình còn cho rằng được CTy Phượng Hoàng coi trọng vì tài hoa của bản thân.
Đương nhiên chuyện này Chu Thành Bồi tuyệt đối không nói ra, ông ta hết sức yêu thương cô con gái này, không muốn cô ta có chút tổn thương nào, dù vô tình cũng không được.
Ông ta hiểu rõ, chuyện chính trị khi lên khi xuống, có tiến có lui là bình thường. Lần này bị điều chỉnh cũng chưa chắc là chuyện xấu, ít nhất với Liễu Tuấn, hiện giờ ông ta là "công thần", vì Liễu Tuấn mà ông ta bị "hại", tin rằng Liễu Tuấn sẽ nhớ việc này. Hôm nay Liễu Tuấn mời cả nhà ông ta ăn cơm là chứng minh rõ ràng.
Trước kia Chu Thành Bồi cũng phải suy nghĩ mãi rồi mới quyết định ngả theo Liễu Tuấn, không phải chỉ vì Chu Hiểu Tuệ, ông ta đã năm mấy rồi, trong mắt người khác, công việc ông ta phân quản không được "béo bở" lắm, lại không có chỗ dựa vững, tiền đồ chính trị cơ bản đến đây là dừng. Chu Thành Bồi thì không nghĩ thế, tuổi ông ta phải mấy nắm nữa mới tới giới hạn, ai chẳng có suy tính trong lòng?
Ông ta quyết định ngả theo Liễu Tuấn, tất nhiên là vì hai vị cự đầu Nghiêm Liễu, nhưng quan trọng nhất là do ông ta phân tích tác phong làm việc của Liễu Tuấn, ngang ngạnh, mạnh mẽ, khác người, đều chẳng phải là thứ ông ta quan tâm, thực sự đáng chú ý là "che chở cấp dưới" và "lấy công cho cấp dưới".
Chu Thành Bồi cũng xuất thân khoa văn, chịu ảnh hưởng rất sâu của văn hóa truyền thống, ông ta thấy lãnh đạo có hai ưu điểm đó là đáng đi theo rồi.
Loại lãnh đạo qua cầu rút ván mới phải cảnh giác.
- Đồng chí Thành Bồi, đồng chí có ý kiến gì về việc an bài công tác sau này không?
Qua ba lượt rượu, Liễu Tuấn hỏi như rất tùy ý.
- Không biết tổ chức an bài ra sao, nhưng với tôi, tất cả phục tùng an bài của tổ chức.
Chu Thành Bồi cẩn thận đáp, kỳ thực đây mới là chuyện làm ông ta lo lắng, trong lệnh điều chức không nói rõ chức vụ mới, chỉ nói an bài khác, tức là bị "treo" rồi. Từ đó có thể đoán, có nhân vật lớn nhúng tay vào. Có điều Chu Thành Bồi lo lúc này nói "điều kiện" với Liễu Tuấn chỉ e bị phản cảm, Liễu Tuấn cho rằng mình đang bắt bí.
Liễu Tuấn khoát tay:
- Điều phối cán bộ đúng là phải phục tùng an bài tổ chức, nhưng chúng ta đang tán gẫu mà. Ý kiến tôi cho rằng, đồng chí trước kia làm công tác đảng vụ tương đối dài, nếu như sau này phục vụ ở lĩnh vực kinh tế càng thích hợp hơn, phát triển nên toàn diện mà....
Chu Thành Bồi không khỏi vui sướng, Liễu Tuấn nói như thế, khẳng định là có an bài.
- Vâng thưa tỉnh trưởng, nếu như có thể làm việc trong lĩnh vực kinh tế thì tốt quá, tôi đang muốn bổ xung thâm mặt này.
Chu Thành Bồi kính cẩn đáp.