Liễu Tuấn không có quy củ ngặt nghèo cấp dưới chưa được gọi không dám tới nhà như Nghiêm Ngọc Thành, có điều cánh cửa biệt thự họ Liễu cũng không phải ai muốn vào thì vào, phải là cấp dưới bạn bè thân thiết đặc biệt mới tới.
Kỳ thực Nghiêm Phi gần như là một vị thần giữ cửa.
Thường khi Liễu Tuấn không ở nhà rất ít cán bộ tới nhà làm thân, vì tiếp cận với Nghiêm Phi khó khăn vô cùng, rất nhiều thứ thế tục cô hoàn toàn không để ý, miễn cưỡng nói chuyện với anh vài phút, vẻ miễn cưỡng đã viết lên mặt, thêm vào vẻ đẹp thoát tục của Nghiêm Phi, đừng nói cán bộ nam, mà cả cán bộ nữa cũng không biết phải tiếp cận cô như thế nào.
Có điều Yêu Hải Anh là một ngoại lệ.
Cô ta và Nghiêm Phi là bạn tốt theo một ý nghĩa nào đó.
Ngày hôm ấy vừa tan sở, Liễu Tuấn còn chưa vào nhà đã nghe thấy tiếng cười của Yêu Hải Anh trong phòng khách, tiếp đó là Nghiêm Phi cũng cười.
Liễu Tuấn cười đi vào nhầ.
Thấy Liễu Tuấn, Yêu Hải Anh lập tức đứng dậy chào:- Liễu bí thư đã về.
Liễu Tuấn khẽ gật đầu:- Đồng chí Hải Anh tới chơi à?
Nghiêm Phi đi tới đón lấy cặp trong tay Liễu Tuấn nói:- Bí thư Hải Anh tới một thời gian rồi, bọn em nói rất nhiều chuyện phát sinh ra ở Tiềm Châu, hay lắm...
Rất nhiều chuyện mà Nghiêm Phi nói không phải là chuyện lớn, mà là chuyện vui, Yêu Hải Anh tuyệt đối không nói tới công việc với Nghiêm Phi, mà giống phụ nữ gia đình nói mấy chuyện nhà cửa, rồi mới vô tình nói tới vị lãnh đạo nào đó không phải, ví dụ như trước kia Yêu Hải Anh hay tức giận "nói xấu" Hàn Húc, có điều khi đó Yêu Hải Anh cực kỳ ngứa mắt với hàn húc, cứ nói cứ nói rồi vọt miệng buông lời bất mãn, không phải chuyên môn nói xấy hắn.
Liễu Dương đang cầm một cái bút vẽ rất lớn vẽ.
Đó là do Nghiêm Phi dạy, ngoài học tập, Liễu Tuấn không phản đối con học chút sở trưởng, Liễu bí thư rất ít sở trưởng đặc biệt, đàn hát ca múa y chẳng biết gì, thứ duy nhất có thể lấy ra khoe là cầm na thủ, đương nhiên còn biết sửa đồ điện, có điều hai bản lĩnh đó hiện giờ Liễu bí thư hoàn toàn không dùng được nữa.
Liễu Dương học vẽ biết đâu sau này có thể dùng lấy lòng các cô gái.
Liễu bí thư nói với vợ như thế.
Nghiêm Phi tức giận trừng mắt lên, tới ba phút liền không thèm để ý tới y.
Thấy Liễu Tuấn về, Dương Dương lập tức chạy tới đưa tranh cho y xem:- Ba , ba nhìn xem có giống ba không?
Liễu bí thư giật mình, té ra cái đầu trên bức tranh là mình à? Y vội xem kỹ, cười nói:- Giống, nhất là cái cổ rất giống.
Nghiêm Phi không khỏi phì cười.
Liễu Dương cũng biết cha đang trêu mình, rất là không cam lòng, nhìn kỹ lại cha rồi lại nhìn bức tranh:- Đúng là không giống mấy, người con vẽ đẹp trai hơn ba nhiều...
Lời này làm Liễu bị thư bị đả kích ghê gớm, Nghiêm Phi và Yêu Hải Anh bật cười.
Liễu bí thư không làm gì nổi con trai.
Liễu Dương đả kích cha xong lại chạy đi lấy ảnh Liễu Tuấn làm "người mẫu", ngồi xuống bôi bôi sửa sửa, cho dù đả kích cha, nhưng nó cũng biết "giống cái cổ" là rất không ổn, quyết định vẽ một bức tranh không đẹp trai lắm nhưng lại giống cha.
Con trai nhà thiết kế lớn, không thể kém được.
Liễu Tuấn ngồi xuống ghế sô pha nói:- Đồng chí Hải Anh, ngồi đi.
Yêu Hải Anh ngồi xuống, tư thế ngồi khá thoải mái, dù sao cô ta được coi là một trong số cấp dưới thân tín nhất của Liễu Tuấn, lập nhiều công cho Liễu Tuấn ở Tiềm Châu, trong lòng khá tự tin.
- Đồng chí Hải Anh, tình hình Tiền Châu ra sao rồi?
Liễu Tuấn thuận miệng hỏi.
- Tốt ạ, ban bệ thành ủy phối hợp với chính phủ rất tốt, mọi người đều đồng tâm hợp lực làm việc.
Tiềm Châu là "hang ổ" của Liễu Tuấn, bố trí lãnh đạo chủ yếu đều là dựa theo ý muốn cả y, Lý Huệ và Triệu Sư Phạm năng lực công tác rất cao hai năm qua Tiềm Châu phát trển không kém thời còn y, Yêu Hải Anh biết Liễu Tuấn không thích nịnh bợ, nê dùng phương thức kín đáo này nịnh y.
Liễu Tuấn khẽ gật đầu.
Tình huống Tiềm Châu đúng như Yêu Hải Anh nói, đó ngang với việc khẳng định thành tách của Liễu Tuấn, chẳng nhưng tạo dựng cơ sở phát triển, còn có thành tích làm người ta chú ý ở việc kiến thiết đội ngũ cán bộ. Nhất là cái sau rất quan trọng với Liễu Tuấn.
Liễu Tuấn hiện giờ không phải chỉ thể hiện năng lực kiết thiết kinh tế, mà đa phần phải thể hiện ở phương diện đoàn kết đồng chí, quản lý cán bộ.
- Tác phong làm việc của đồng chí Lý Huệ ra sao?
Liễu Tuấn đột nhiên hỏi.
Yêu Hải Anh hơi ngẩn ra.
Câu hỏi này có chút mẫn cảm, chẳng lẽ Liễu Tuấn có ý kiến với Liễu Huệ rồi?
Mọi người đều biết Lý Huệ là người đi theo trung thành của Liễu Tuấn, nói là đệ nhất đại tướng của Liễu Tuấn cũng không quá, Liễu Tuấn chiếu cố cho Lý Huệ không thể lớn hơn được, đưa hắn ra khỏi Ngọc Lan trước khi ổn định vĩ mô, bỏ chưa "tạm quyền" trên mũ ô sa của Lý Huệ, đưa hắn thẳng lên vị trí bí thư thành ủy. Chình vì Liễu Tuấn rất chiếu cô tới Lý Huệ cho nên Liễu Tuấn có được thanh danh lớn trong cán bộ tỉnh A, mọi người đều biết Liễu bí thư rất tốt với thân tín của mình.
Nhưng bây giờ Liễu Tuấn lại hỏi tới tác phong của Lý Huệ.
Yêu Hải Anh không thể không cẩn thận, tuy cô ta có thể xem như là đích hệ của Liễu Tuấn, nhưng so với Lý Huệ, Yêu Hải Anh tự biết không bằng.
Liễu Tuấn biết băn khoan của cô ta, xua tay nói:- Đồng chí Hải Anh, không phức tạp như thế, tôi chỉ muốn tìm hiểu rõ hơn tình huống của các đồng chí, tình huống của Lý Huệ hỏi đồng chí là thích hợp nhất, hỏi người khác không dám nói thật với tôi.
Lời này làm Yêu Hải Anh kích động.
Thì ra trong lòng Liễu bí thư mình có địa vị cao như thế, không kém Lý Huệ chút nào, thậm chí luận thân cận, còn hơn Lý Huệ, nếu không Liễu bí thư có nói thế không?
Bất kể thế nào cũng không thể phụ lòng tin của Liễu bí thư.
Yêu Hải Anh không lo lắng gì nữa, thản nhiên nói:- Thưa bí thi, nói một cách khách quan, đồng chí Lý Huệ là cán bộ lãnh đạo điện hình, tầm nhìn đại cục tốt, tư tưởng cởi mở, tinh thần làm việc cao. Nếu như nói khiếm khuyết, vậy cá nhân tôi cho rằng, lòng dạ của đồng chí Lý Huệ không đủ rộng. Ứm, nói sao nhỉ, đôi khi ở vấn đề sử dụng cán bộ quá dựa theo yêu ghét của mình....
Liễu Tuấn gật đầu.
Tình hình này Phan Tri Nhân và Vu Hoài Tín đã báo cáo cho y, dục vọng kiểm soát của Lý Huệ rất mạnh, khi dùng người, dấu tích hệ phái quá nặng, ví dụ những cán bộ được Liễu Tuấn tín nhiệm như đám Yêu Hải Anh, Phan Tri Nhân ... Hết sức được Lý Huệ coi trọng tín nhiệm, đãi như tâm phúc. Phải nói đây là chỗ cao minh của Lý Huệ, lung lạc tốt nhất thân tín của Liễu Tuấn, địa vị càng vững chắc. Hơn nữa cán bộ Liễu Tuấn coi trọng ắt có chỗ hơn người, dùng rất thuận tiện. Còn những cán bộ Hàn Húc để lại thì bài xích hết, hơn một năm qua phàm là cán bộ Hàn hệ cơ bản đều bị cho đi hóng mát hết.
Nếu Lý Huệ chỉ là một người đứng đầu ban nghành trực thuộc, làm thế nói không chừng là biểu hiện có năng lực, nhưng với bí thư thành ủy mà nói, cách cục này hơi thấp một chút, sẽ là trướng ngại nhất định cho sự tiến bộ cua rhắn.
Đương nhiên vấn đề này y sẽ không nói trước mặt Yêu Hải Anh mà tìm cơ hội nói riêng với Lý Huệ.
Vì tuổi tác và năng lực của Lý Huệ, Liễu Tuấn vô cùng coi trọng hắn, thậm chí còn nhắc tới tên Lý Huệ trước mặt Nghiêm Ngọc Thành, coi như đánh tiếng với đại lão cao tầng, sau này bồi dưỡng làm lực lượng dự bị chủ yếu, vì thế thiếu sót của Lý Huệ, Liễu Tuấn phải răn dạy, nhưng không thể làm hắn mất thể diện.
Yêu Hải Anh tất nhiên không đoán được lòng y, tiếp tục nói:- Nhìn chung mà nói đồng chí Lý Huệ là cán bộ rất được uy tím ở Tiềm Châu rất cao, mọi người nói Liễu bí thư chọn cho Tiềm Châu được người lèo lái tốt... Ngoài ra, bí thư, ừm, ý của đồng chí Lý Huệ là tháng ba năm sau trên đại hội đại biểu nhân dân, sẽ tiến cử đồng chí Phan Tri Nhân làm phó thị trưởng, tiến vào thường ủy, chuyện này hẳn đã báo cáo cho bí thư rồi?
Liễu Tuấn gật đầu.
Chuyện này Lý Huệ đã báo cao, Phan Tri Nhân tuổi hơn Liễu Tuấn, đã 36 rồi, lại có được thành tích rực rõ ở khu Nam Than, bất kể năng lực cá nhân hay phẩm đức đều vô cùng xuất sắc. Lý Huệ tiến cử hắn làm thường ủy thành phố là hợp lý. Trừ Phan Tri Nhân ra, các đại tướng Liễu hệ khác cũng được Lý Huệ bố trí, ví dụ Phượng Trí Dũng sẽ làm bí thư khu Cát Khánh, cũng tiến vào thường ủy thành phố, Cừu Dụng Chi làm thư ký trưởng thành ủy. Vu Hoài Tín non kinh nghiệm, Lý Huệ định cho hắn đi thay Phan Tri Nhân.Tương Hoành Mục công tác nổi bật tạm thời chưa điều động, nhưng tới lúc thích hợp đưa lên làm bí thư Giang Thành.
Liễu Tuấn không ý kiến gì với những an bài này, gật đầu đồng ý tranh thủ thông qua ở tỉnh ủy.
Còn Yêu Hải Anh không nói, cán bộ cấp đó, Lý Huệ chưa an bài được