- Đúng là Jack.
Liễu Tuấn không chút do dự khẳng định.
Liễu Thanh nhíu mày, tựa hồ suy nghĩ tính đáng tín cậy của lời này, kỳ thực cô chưa bao giờ hoài nghi về những lời dự đoán của y.
Tiểu Thanh chỉ đang phân tích lo do Liễu Tuấn khẳng định Jack sẽ thành tổng thống nước Mỹ,
Hiện giờ cho dù trong đảng, Jack tạm thời cũng chưa lộ ra mấy uy thế, vị phu nhân kia có chồng uy danh hiển hách làm hậu thuẫn, có tiếng ủng hộ rất cao ở trong đảng.
Liễu Tuấn nói:
- Cái công ty anh em kia sẽ làm hỏng đại sự của phu nhân.
- Lehman Brothers?
- Đúng, bọn họ lún vào thị trường cho vay quá sâu, sẽ mau chóng sụp đổ. Anh đoán chừng nguy cơ tài chính nước Mỹ sẽ bắt đầu từ bọn họ. Bọn họ là ngọn nguồn. Ngày tháng tươi đẹp của Richard đã tới hồi kết.
Tiểu Thanh rất hiều tình hình của các con cá mập kinh tế khác, Richard người phụ trách hiện tại của Cty Lehman Brothers là một nhân vật truyền kỳ, là nhân vật hình tượng tiêu chuẩn của nước Mỹ, vì có Richard, sau khi tổng bộ của Cty Lehman brothers bị máy bay đâm sập, không hề suy sụp như mọi người dự liệu, mà từ đống đổ nát quật khởi như kỳ tích. Cho tới năm ngoái, Richard đã làm tài sản của Lehman Brothers tăng lên gấp sáu lần, trong tay nắm hợp đồng tài chính hơn 700 tỷ USD, quay trở lại hàng ngũ chủ bự của phố Wall, trở thành đại lão cho vay thứ cấp tuyệt đối của phố Wall.
Điều này Tiểu Thanh tán đồng:
- Ừm, Richard kiếm quá nhiều ở địa ốc, có thể nói ông ta dựa vào nó phất lên. Đem tất cả trứng bỏ vào một cái giỏ.
- Riêng bằng điểm này mà nói, ông ta không phải là một CEO hợp cách, mà giống một con bạc hơn, luôn được ăn cả ngã về không, thắng là thắng lợi, còn thua là táng gia bại sản.
Tiểu Thanh thở dài:
- Cũng không phải Richard không nhìn thấy nguy hiểm, mà thị trường cho vay thứ cấp kiếm quá hời, rất nhiều người không nỡ bỏ.
- Không nỡ bỏ cũng phải bỏ, ông ta không bỏ cuối cùng chỉ có thất bại thảm hại, vĩnh viễn không trở mình được.
Tiểu Thanh nhoẻn miệng cười:
- Được rồi, anh không cần phải nhắc em mãi, những điều anh dặn em sẽ chấp hành, em sẽ bỏ.
Liễu Tuấn lại vổ lên người cô, tỏ ý tán thưởng.
- Được, nếu anh đã nghìn trúng Jack thì em sẽ đặt cược lên người ông ta.
Tiểu Thanh hạ quyết tâm.
Có điều Liễu Tuấn lo lắng nói:
- Ừm, em phải cẩn thận, bọn họ luôn rất mẫn cảm tư bản cách mạng.
Mặc dù nói nước Mỹ và các quốc gia chủ nghĩa tư bản khác, đều có những nhà tư bản đứng sau lưng nhà chính trị, nhưng tư bản cách mạng hay tài chính mang dấu ấn của tư bản cách mạng, mỗi một chính trị gia phương tây đều cẩn thận, không tùy tiện tiếp nhận sự ủng hộ như thế.
Quan hệ giữa y và Tiểu Thanh khó mà giấu được tình báo tất cả các nước.
Ban đầu Tiểu Thanh bị quan tâm không cao, hiện giờ với những nhân viên công nhân viên đặc biệt phục vụ bộ máy quốc gia mà nói thì bọn họ chú ý tới Liễu Tuấn nhiều hơn. Căn cứ vào lý giải của bọn họ với chính trị quốc gia phương đông cổ xưa, đã có khá nhiều cơ quan tình báo liệt Liễu Tuấn vào dan sách người có khả năng nắm quyền lực tối cao của quốc gia cộng hòa.
Với ngôi sao chính trị mới có tiền đồ vô hạn như thế, bất kể là quan tâm thế nào cũng không phải là quá.
Dưới bối cảnh như thế, Tiểu Thanh hay nói cách khác là Thịnh Nghiệp cố ý tiếp cận Jack khó khăn rất lớn. Nếu bị phát hiện có lẽ sẽ thay đổi vận mệnh chính trị của Jack cũng chưa biết chừng.
Tiểu Thanh cười:
- Không sao, em sẽ không tự mình ra mặt, thủ pháp thao tác thương nghiệp nhiều lắm, bao năm qua trừ bạn bè làm ăn em cũng có bạn bè tư nhân. Cho dù đặc công của bọn họ có lợi hại tới đâu thì cũng có chuyện bọn họ không tra ra được.
Liễu Tuấn liền yên tâm.
Thủ pháp thao tác thương nghiệp cụ thể, Liễu bị thư hiện giờ kém chủ tịch Liễu quá xa rồi, cho dù muốn chỉ chiêu cũng không biết phải làm thế nào.
- Thật ra nói tới tư bản cách mạng, đây là một sự hiểu lầm. Bất kể nó là tư bản mang tính chất ra sao, bản chất của tiền không đổi. Nhà tư bản thực sự, dứt khoát coi hiệu quả và lợi nhuận hơn hình thức. Nếu không lấy đâu ra nhiều công ty nước ngoài tới nước ta đầu tư? Bọn họ trăm phương nghìn kế muốn khống chế vận mệnh kinh tế nước ta, nhưng không phải là vì nhu cầu chính trị. Nhu cầu kinh tế vĩnh viễn chiếm vị trí số một. Chính trị của bọn họ là chính trị tư bản, bản chất tư bản là theo đuổi lợi nhuận còn những thứ khác đều là viển vông. Cái gọi là tư bản cách mạng, chẳng qua là cái cớ những con cá mập tư bản bài xích và đả kích đối thủ, cho nên vấn đề quan trọng là ở...
- Cường đại.
Không đợi cô nói xong, Liễu Tuấn đã cười nói ra đáp án.
- Đúng là cường đại.
Tiểu Thanh ôm lấy cổ ái lang, khẽ hôn lên mặt y.
Khi sức mạnh tư bản tới mức không thể kháng cự, bất kỳ nghi vấn gì về hình thức đều không đáng nói tới.
Định luật này dùng cho tư bản dân gian, dũng đúng với tư bản quốc gia.
Liễu Tuấn nói:
- Cho nên phải nắm vững cơ hội này cố gắng để bản thân trở nên càng cường đại hơn.
Tiểu Thanh gật đầu.
- Vợ ơi, anh đói rồi...
Nói chuyện lâu như thế, bụng Liễu bí thư hơi réo lên rồi.
Tiểu Thanh không khỏi kinh hãi, hình như mới ăn tối không lâu, mặc dù Liễu bí thư chỉ ăn hai bát cơm, nhưng thức ăn cô làm thì gần như bị quét sạch, ăn còn nhiều hơn hai mẹ con Tiểu Thanh. Chưa qua bao lâu đã lại đói rồi.
- Này Liễu bí thư, anh phải chú ý ăn uống, cứ ăn như thế này lượng hoạt động không theo kịp sớm muộn gì cũng béo ú.
Tiểu Thanh vừa nói vừa đứng dậy, chuẩn bị vào bếp làm mấy món lót dạ cho chồng, nhét đẩy bụng y. Liễu Tuấn đưa tay ra, Tiểu Thanh không kịp đề phòng, "á" một tiếng, lại ngã vào lòng y.
- Ha ha, chuyện lượng hoạt động thì phải xem trình độ phối hợp của em rồi...
Liễu bí thư thì thầm bên tai Tiểu Thanh, tay chân ngày càng trở nên hư hỏng.
- Đáng ghét.
Tiểu Thanh đánh y mấy cái, lại lần nữa cựa mình thoát khỏi lòng y, có chút chột dạ nhìn vào phòng con. May mắn, Thịnh Thịnh tựa hồ đang rất chăm chú chat với Nhạc Nhạc, trong thời gian ngắn sẽ không ra làm hỏng chuyện tốt của họ.
- Cảnh cáo anh, đừng quấy rầy con nói chuyện...
Tiểu Thanh trước khi vào nhà bếp, tựa hồ nhớ ra điều gì, nghiêm túc nhắc nhở.
Liễu Tuấn cười ha hả gật đầu.
Váy của Tiểu Thanh đã xộc xệch hết cả, may là trong phòng khách chỉ có ba người nhà họ, không cần phải chú ý hình tượng gì.
Bữa tối khá thịnh soạn, toàn món huyện Hương Dương, lót dạ thì đơn giản một chút, chỉ làm chút mỳ. Dù sao Liễu bí thư không kén chọn, ăn no là được.
Tiểu Thanh vừa mới bắc nồi lên không ngờ eo bị siết lấy, Liễu bí thư không biết vào theo từ lúc nào, lặng lẽ ôm lấy cô, hai tay luồn thẳng vào trong váy làm loạn.
Tiểu Thanh chỉ biết cười khổ.
Liễu Tuấn là như thế, chỉ cần ở cùng người nhà là hoàn toàn không có chút hình tượng nào cả.
Có điều trong lòng Tiểu Thanh lại rất ngọt ngào, ái lang bám dính như thế chẳng phải nói sức hút của cô không giảm sao?
Không có điều gì làm người ta vui sướng hơn nữa.
- Đừng phá, đang làm mỳ cho anh đấy.
Có lẽ động tác của Liễu bí thư đã ảnh hưởng tới thao tác của Tiểu Thanh, cuối cùng cô cũng kháng nghị một câu. Bất kể là ai bị người này ôm chặt như thế, khó khăn rất lớn.
Liễu Tuấn ghé sát vào tai cô hỏi:
- Em bảo không đi quấy nhiễu con là có ý gì? Sao anh thấy trong chuyện này có vấn đề.
Tiểu Thanh cười khanh khách:
- Liễu bí thư có cảm giác nguy cơ rồi hả.
Liễu Tuấn gật đầu, má cọ sát vào má Tiểu Thanh, người Tiểu Thanh dựa vào lòng ngực cường tráng của y.
- Nói ra cũng vì tốt cho anh thôi, để anh khỏi xấu hổ... Thịnh Thịnh và Nhạc Nhạc khi trò chuyện với nhau, Thịnh Thịnh có một lần kiêu ngạo nói với Nhạc Nhạc, ba nó là Liễu Tuấn...
Liễu bí thư giật mình.
Vốn cũng biết Xảo Nhi và Tiểu Thanh an bài đám nhỏ ở cùng nhau, là có ý đồ này, để chị em bồi dưỡng tình cảm còn nhỏ, miễn khi lớn lên rồi mới biết chân tướng tình cảm chị em quá đạm bạc.
- Vậy Nhạc Nhạc nói sao?
Liễu Tuấn khẩn trương hỏi.
- Anh yên tâm đi, Nhạc Nhạc rất hiểu chuyện, nó sớm đã biết rồi, còn làm công tác tư tưởng cho Thịnh Thịnh.. Hiện giờ bọn nhỏ đã biết chuyện này càng tốt, Thịnh Thịnh rất vui vì có chị.
Tiểu Thanh vốn muốn trêu vài câu cho y sợ, nhưng thấy y khẩn trương thật nên không nỡ, đành nói thật.
Liễu bí thư thở phào, toàn thân thả lỏng.
Bọn nhỏ lớn dần, bí mật này sớm muộn gì cũng bị vạch trần, đó luôn là tâm bệnh của Liễu bí thư, lo lắng xảy ra vấn đề gì. Hiện giờ xem ra mọi chuyện vẫn ổn.
Không ngờ lời tiếp theo của Tiểu Thanh lại làm y cả kinh.
- Em không cho anh đi xem Thịnh Thịnh trò chuyện, không phải vì Nhạc Nhạc, mà là vì Liễu Dương.
Liễu bí thư hơi choáng:
- Liễu Dương?
- Đúng, Nhạc Nhạc và Dương Dương cùng một trường, đã thành bạn tốt. Cho nên hiện giờ ba đưa nó đang nói chuyện, đột nhiên anh xuất hiện trong hình thì chuyện gì xảy ra?
Liễu bí thư chỉ thấy toàn thân đầm đìa mồ hôi.