Mục lục
[Dịch] Thất Giới Truyền Thuyết Hậu Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sương khói lượn lờ, ngũ sắc lưu động hệt trong thế giới như mộng như ảo, trăm hoa nở rộ, cây cỏ phát sáng. Bốn bề, vô số bướm hoa cùng nhau nhảy múa, hệt như những tinh linh xinh đẹp, lấp lánh ánh sáng các màu sắc. Cảnh tượng như vậy, thiên hạ khó tìm. Người mới lần đầu nhìn thấy thì trong lòng sẽ rung động cùng cảm nhận rất rõ, điều này có thể nghĩ cũng thấy được. Trước mắt, Hải Nữ bộ dạng ngây ngô nhìn thế giới xinh đẹp xa hoa trước mắt, cái miệng nhỏ nhắn há to ra, vẻ hưng phấn lại có mấy phần kinh ngạc, rõ ràng còn tưởng mình đang trong giấc mộng.

Giây lát sau, Hải Nữ tâm tình bình tĩnh lại, cánh tay nhỏ nhắn xoa bóp hai mắt, định thần nhìn lại thấy vẫn vậy, trong lòng kinh ngạc vui mừng rất nhiều, lớn tiếng kêu:

- Ồ, thật là đẹp, thật là quá đẹp.

Phất cánh tay nhỏ, Hải Nữ quên cả chuyện đuổi theo những con bướm xinh, hoàn toàn chìm đắm trong thời gian không gian xinh đẹp đó. Trước đây, Hải Nữ xuyên qua được tấm chắn ánh sáng rồi đã cho là có thể đến được thành Hắc Ám. Ai ngờ sau khi tiến vào rồi mới phát hiện, nơi này hoàn toàn không giống như tưởng tượng của cô bé, không ngờ là một địa phương thật là xinh đẹp.

Thời gian khoái lạc luôn trôi qua trong lúc không hay biết, khi Hải Nữ vượt qua được giai đoạn hưng phấn ban đầu rồi, cô bé dần dần bình tĩnh trở lại, bắt đầu suy nghĩ. Rất nhanh, Hải Nữ nhớ lại mục đích của mình, nhớ lại bản thân muốn tiến vào thành Hắc Ám để tìm kiếm sư phụ và sư nương. Vì thế, Hải Nữ bắt đầu cẩn thận đánh giá nơi này, phát hiện ở đây tuy xinh đẹp nhưng lại rất đơn điệu, rõ ràng không đủ chân thực, hệt như trong thế giới mộng ảo vậy.

Chậm bước trong không gian hệt như mộng ảo này, Hải Nữ phát hiện bản thân bị mất đi phương hướng, sớm không phân biệt được con đường đi, có một tư vị bị chìm sâu vào trong đó. Đi một chút rồi dừng lại, Hải Nữ cẩn thận nhớ lại, nhưng cảnh tượng chung quanh rất giống nhau, căn bản nghĩ không ra được. Dừng lại, Hải Nữ không vui dậm chân, hừ giọng nói:

- Đáng ghét, một chút cũng không chơi được, còn muốn vây khốn ta ở nơi này, quả thật là xem thường ta quá rồi.

Mũi chân điểm xuống mặt đất, Hải Nữ thân thể xoay tròn bay lên, hai tay múa lên rất nhanh, lòng bàn tay ánh sáng hội tụ, hình thành hai cột sáng một đỏ một xanh, theo sự khống chế của nàng bắn thẳng lên cao, rồi giao với nhau, lập tức phát nổ.

Lúc này, cả không gian hơi chấn động, sương khói chung quanh nhanh chóng tan rã, bướm lượn thành bầy tan tành như phao trong sóng gió, nhanh chóng giảm bớt. Hải Nữ quan sát tình hình chung quanh, phát hiện cảnh tượng mê người trước đây có biến hóa rõ ràng, bướm nhiều màu hàng ngàn hàng vạn phảng phất như ảo ảnh hư không, vỡ nát ra rồi lại xuất hiện, cứ tuần hoàn như vậy. Giây lát sau, dòng khí chấn động bình thường trở lại, bốn bề khôi phục lại nguyên dạng.

Hải Nữ trong lòng kinh ngạc, thật ra đây là nơi nào, vì sao lại như vậy? Trong lúc suy nghĩ, Hải Nữ tiếp tục di động, hơn nữa còn phát xuất sóng thăm dò thu thập tình hình chung quanh. Rất nhanh, Hải Nữ hiểu được, địa phương như mộng ảo này có tồn tại dấu vết sinh mạng, nhưng luồng sóng dao động sinh mạng lại vô cùng quỷ dị, cô bé có thể cảm ứng được nhưng không truy ra được vị trí cụ thể ở nơi nào. Ngoài ra, cảnh tượng nhìn xinh đẹp như vậy đều không có khí tức sinh mạng, rõ ràng đây chỉ là một cảnh tượng giả mà thôi.

Hiểu rõ tình hình rồi, Hải Nữ bắt đầu suy tư, bản thân phải như thế nào mới thoát ra khỏi không gian như mộng ảo này đây? Nghĩ đến đây, Hải Nữ ngồi xuống tại chỗ, bắt đầu nhắm mắt điều hòa hơi thở, từ từ quên hết mọi tạp niệm, suy nghĩ tiến vào trạng thái không linh. Một lúc sau, thân thể Hải Nữ bắt đầu phát sáng, thân thể xếp bằng từ từ bay lên không trung, cả người hệt như một viên minh châu rực rỡ phát ra ánh sáng chói mắt. Bốn bề, cảnh tượng như mộng ảo theo sự rọi chiếu của luồng sáng đó dần dần mất đi màu sắc, một số cảnh tượng hư ảo dần dần mất đi để lộ ra bộ mặt thật.

Nhìn thật cẩn thận, đây là một không gian không lớn, cảnh tượng tương đối xinh đẹp, tuy không được như trước nhưng quả thực là một vùng đất u tĩnh hiếm thấy. Hải Nữ lơ lửng giữa không trung, toàn thân vẫn lấp lánh như cũ, bên mình chỉ có vài con bướm bay lượn đan xen, nhất thời cũng khó mà đếm được số lượng cụ thể. Trên mặt đất, một ít hoa cỏ thưa thớt, nhìn qua có chút mộng ảo nhưng tồn tại chân thật.

Mở to hai mắt, Hải Nữ nhìn về phía trước, phát hiện ảo tượng đã tan, nhưng bướm xinh bên mình vẫn còn. Nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất, Hải Nữ xoay tròn tại chỗ một vòng, phát hiện nơi này không ngờ lại không có lối ra, chuyện này là như thế nào đây? Ánh nhạt lóe lên, con bướm cứ bay qua lại trước mắt chọc cho Hải Nữ tức giận đưa tay đuổi đi, cô bé chợt tỉnh ngộ lại. những con bướm này có phải là thứ dấu hiệu có sinh mạng duy nhất không?

Có ý nghĩ như vậy, Hải Nữ bắt đầu quan sát động thái của bướm, phát hiện quanh mình tổng cộng có chín con bướm bay qua bay lại, bọn chúng tương tự như nhau nhưng có điểm khác biệt. Quan sát một lúc, Hải Nữ thử ra tay bắt lấy, liền nhanh chóng bắt được một con nhưng chỉ chớp mắt con bướm trong lòng bàn tay của cô bé liền biến mất không thấy nữa, mà chung quanh vẫn còn chín con bướm lượn lờ. Có phần không phục, Hải Nữ lại liên tiếp ra tay, nhanh chóng bắt được năm con. Nhưng mỗi lần vậy, con bướm vừa rơi vào trong tay của cô bé liền hóa thành hư vô, đồng thời ở một chỗ khác lại xuất hiện con bướm tương ứng.

Thấy được như vậy, Hải Nữ rút ra một kết luận, chín con bướm này chỉ có một con là thực sự tồn tại, còn tám con kia chỉ là hư ảo. Muốn bắt được nó, nhất định phải trong cùng thời gian bắt cho được cả chín con bướm lại. Biết như vậy rồi, Hải Nữ bắt đầu điều chỉnh chân nguyên trong cơ thể, thân hình nhỏ nhắn chia thành ba, sau đó lại chia thành chín, dùng phân thân hư ảo triển khai hành động. Chớp mắt, Hải Nữ ra tay nhưng lần đầu chỉ gần như bắt được tám con bướm, còn thiếu đi một chút. Sau đó Hải Nữ lại tổ chức tiến công lần nữa, lần này thì đã thành công tốt đẹp. Nhưng kết quả lại khiến cô bé bất ngờ, chín con bướm đó biến thành một con bay quanh thân người của nó.

Nhức đầu, Hải Nữ không hiểu nhìn con bướm nhiều màu, có phần không được rõ ràng. Bản thân rõ ràng đã phá trừ được ảo tượng, vì sao lại không bắt được nó, lẽ nào còn phải tiến thêm một bước hành động nữa? Ôm lòng quyết tâm thử lại, Hải Nữ lần thứ ba ra tay. Lần này con bướm trở nên giảo hoạt, bay lượn thấy có vẻ chậm rãi nhưng lúc ẩn lúc hiện, Hải Nữ liên tục làm mấy trăm lần đều không bắt được nó.

Ngừng lại, Hải Nữ quan sát động tĩnh của con bướm sặc sỡ. Cảnh tượng này và cảnh tượng trên màn hình bên ngoài Ngũ Phượng Triêu Dương cốc hoàn toàn giống nhau, nhưng Hải Nữ đã sơ ý bỏ qua. Rất lâu sau, Hải Nữ nghĩ đến một phương pháp, hai tay giơ cao chầm chậm, lòng bàn tay lấp lánh ánh sáng phát ra một kết giới ánh sáng đóng kín, lập tức vây lấy con bướm sặc sỡ vào giữa. Đến lúc này, con bướm sặc sỡ không nơi né tránh, bắt đầu dãy dụa, hai cánh múa lên trông có vẻ nhẹ nhàng êm ái lại bộc phát sức mạnh kinh người, chấn cho thân thể Hải Nữ run rẩy, khóe miệng tươm máu tươi.

Cảm ứng được sự giãy dụa của con bướm sặc sỡ, Hải Nữ tăng cường sức mạnh, toàn tâm toàn ý thu lại kết giới ánh sáng, chống chọi với con bướm sặc sỡ. Cảnh tượng này kéo dài trong thời gian rất dài, Hải Nữ vài lần áp chế được con bướm sặc sỡ trong không gian chừng một thước, kết quả đều để con bướm sặc sỡ trong kết giới ánh sáng phá vỡ ra được. Từ điểm này có thể thấy, con bướm sặc sỡ này vô cùng mạnh mẽ, với tu vi của Hải Nữ không ngờ cũng không làm được gì nó. Nhưng thế sự nhiều biến hóa, có một số chuyện bất ngờ ai cũng không cách nào tưởng tượng được.

Giống như Hải Nữ, cô bé một lòng muốn tạo áp lực, nhưng kết quả hoàn toàn còn chưa được như ý nguyện, ngược lại bản thân bị trọng thương. Trong tình hình như vậy, máu tươi khóe miệng Hải Nữ vô tình rơi xuống Như Ý hoàn trên cổ. Lập tức, Như Ý hoàn phát xuất ánh sáng rực rỡ, từ trên cổ của Hải Nữ bay ra đến bên trên của con bướm sặc sỡ, phát xuất một ráng màu hệt như một ký hiệu khắc sâu vào trên mình của con bướm sặc sỡ, khiến cho màu sắc rực rỡ trên mình nó từ từ nhạt dần đi, nhanh chóng hóa thành một con bướm hồ điệp trong suốt, hơn nữa còn từ từ ngưng đọng, yên lặng nằm trong kết giới ánh sáng do Hải Nữ phát xuất.

Giữa không trung, Như Ý hoàn lóe lên ánh nhạt, tự động hạ xuống. Hải Nữ đưa tay tiếp lấy, cười duyên nói:

- May mà bảo bối sư phụ tặng cho lợi hại, thoáng cái đã làm xong rồi.

Mang Như Ý hoàn vào lại rồi, Hải Nữ thu lấy con bướm hồ điệp bị ngưng đọng vào trong lòng bàn tay, nhìn thật cẩn thận rất lâu, cao hứng gắn nó lên đầu.

- Được rồi, đã xong. Bây giờ phải rời đi thôi.

Trong lúc đang tự nói, Hải Nữ quay đầu nhìn quanh, phát hiện không gian này đang dần dần nhạt đi. Quanh đó, cảnh vật xinh đẹp nhanh chóng khô héo, phảng phất mất đi sinh mạng vậy.

Kêu lên một tiếng quái dị, Hải Nữ lập tức cảm thấy bất ổn, đang dự tính tìm kiếm lối ra, bên trái đột nhiên lóe lên ánh sáng mạnh mẽ, một chùm ánh tím phá không nhập vào, không ngờ chính là Trương Ngạo Tuyết tìm đến.

- Sư nương, con đang ở đây.

Trong tiếng kêu to, Hải Nữ nhanh chóng xông đến bên cạnh Trương Ngạo Tuyết, kéo tay nàng xông qua lối vào đang khép dần lại. Hai người vừa mới thoát thân, không gian kỳ diệu này liền âm thầm biến mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK