Rời khỏi Lâm Phàm, Linh Hoa tâm tình bất an chạy đi tìm tung tích của Tứ trưởng lão. Trên đường đi, Linh Hoa vô cùng nóng nảy, gia tăng tốc độ đến mức cực hạn, người như rẽ không mà đi, chớp mắt đã biến mất trong gió tuyết. Giây lát sau, Linh Hoa đến chỗ chia tay với Tứ trưởng lão, thấy ở đó Tứ trưởng lão đang kịch chiến với Tứ Dực thần sứ, tình hình chiến cuộc vô cùng kịch liệt, xem ra ai cũng không chiếm được tiện nghi. Quan sát cẩn thận, Linh Hoa phát hiện hai người giao chiến lúc này cách nhau vài trượng, hai bên cảnh giác chăm chú nhìn nhau, dường như đã đến thời điểm quan trọng. Vì thế, Linh Hoa tâm tư biến đổi, lập tức bắn thẳng mình vào giữa, miệng dịu dàng nói:
- Sư thúc tổ, con đến giúp người.
Tứ Dực thần sứ hơi cau mày, hừ giọng nói:
- Ngươi đây là đi tìm cái chết.
Tứ trưởng lão lãnh đạm đáp:
- Chớ nên cuồng vọng, tình thế hiện nay đối với ngươi thêm bất lợi.
Tứ Dực thần sứ cười lạnh nói:
- Bất lợi? Ngươi cho là nó gia nhập vào có thể cải biến chiến cuộc?
Tứ Trưởng lão hờ hững đáp:
- Thử qua liền biết, hà tất phải nóng nảy. Linh Hoa, con ra tay trước đi, chỉ cần một chiêu là đủ dùng rồi.
Linh Hoa liếc Tứ trưởng lão, gật đầu nói:
- Sư thúc tổ cứ yên tâm, con hiểu rõ.
Dứt lời, Linh Hoa triển khai thân pháp, Ma Long tiên trong tay múa lên rất nhanh thi triển chiêu sắc bén nhất trong Ma Long tiên pháp – Thạch Phá Kinh Thiên. Lúc này, chỉ thấy hình bóng Linh Hoa phân tán, tám phân thân chia thành tám phương vây Tứ Dực thần sứ vào giữa, đồng thời thi triển những chiêu thức khác nhau từ tám phương hướng để triển khai công kích, tạo thành một công kích liên hợp.
Tứ Dực thần sứ thấy vậy khinh miệt nói:
- Chút tài mọn cũng dám bêu xấu, quả thật không tự lượng sức.
Bốn cánh múa lên, cuồng phong tràn lan, dòng khí hùng dũng xoay tròn bay ra hình thành một vòng sóng khí khuếch tán kéo dài ra chung quanh. Linh Hoa vẻ mặt hờ hững, nhìn mà như không thấy, tám phân thân lần lượt nhấp nhô, các chiêu thức khác nhau dung hợp thành một ngưng tụ thành một lưới sáng đen nhánh đẹp đẽ, khi đến gần Tứ Dực thần sứ, lưới sáng đột nhiên thu nhỏ lại hóa thành một cột sáng đen ngòm dễ dàng đột phá được lưới khí phòng ngự của Tứ Dực thần sứ bắn thẳng vào tim của y.
Đối mặt với công kích của Linh Hoa, Tứ Dực thần sứ ánh mắt kinh hãi, miệng gào thét giận dữ, hai tay nhanh chóng đảo chuyển, lòng bàn tay phát ra hai luồng sáng màu xanh lục đón lấy cột sáng đen ngòm của Linh Hoa, hai bên đụng vào nhau tại một điểm. Lúc này, Tứ trưởng lão thân hình biến ảo, trường kiếm trong tay rung động, tiếng kiếm ngâm vỡ vụn từ yếu thành mạnh, lập tức truyền vào tai của Tứ Dực thần sứ, lúc đó làn kiếm xao động vặn vẹo cũng khuếch triển thành một cột sáng màu trắng bạc uốn cong biến hình, theo phương hướng ngược lại bắn về, chớp mắt đã đâm xuyên qua phòng ngự của Tứ Dực thần sứ, đâm thẳng một kiếm từ phía sau.
- À … đáng ghét…
Thân thể run rẩy, Tứ Dực thần sứ gào thét liên miên, lập tức bị trọng thương với một chiêu công kích liên thủ của Linh Hoa và Tứ trưởng lão, từ trên không trung rơi thẳng xuống. Kết quả này khiến người ta bất ngờ, ít ra Tứ Dực thần sứ trước đây chưa từng dự liệu được. Trước khi giao chiến, Tứ Dực thần sứ xem nhẹ Linh Hoa, cho là nàng cũng không có tác dụng bao nhiêu, vì thế hoàn toàn không để ý đến. Ai ngờ tu vi của Linh Hoa tuy chỉ đạt đến trung kỳ cảnh giới Quy Tiên, nhưng khi toàn lực thi triển Thạch Phá Thiên Kinh sắc bén nhất trong Ma Long tiên pháp, uy lực của nó cũng rất kinh người, khiến cho Tứ Dực thần sứ còn chưa kịp thời chấn lui Linh Hoa đã tạo cơ hội cho Tứ trưởng lão lợi dụng được.
Một chiêu thành công, Tứ trưởng lão thế không buông tha, trường kiếm trong tay múa lên tự nhiên, kiếm khí rợp trời tung hoành đan xen hình thành một lưới kiếm màu trắng bạc bao trùm lên đầu của Tứ Dực thần sứ. Trong lúc rơi xuống, Tứ Dực thần sứ bị chọc đến phát cuồng, thân thể xoay chuyển giữa không trung, múa cánh trên lưng phát ra dòng khí cực mạnh, ý đồ muốn đánh tan màn kiếm của Tứ trưởng lão. Linh Hoa bay thẳng lên không, miệng quát một tiếng thánh thót, Ma Long tiên trong tay lay động rất nhanh ngưng tụ thành một màn sáng đen ngòm, chớp mắt đã ảo hóa thành một con rồng đen khổng lồ, gào thét bay thẳng đến Tứ Dực thần sứ.
Phát hiện được nguy cơ, Tứ Dực thần sứ lập tức đề cao cảnh giác, mắt tóe ra ánh lạnh, trong lòng đưa ra một quyết định. Lập tức, Tứ Dực thần sứ rống lên điên cuồng một tiếng, thân hình thon dài chớp mắt đã bành trướng vài chục lần, hóa thành một con chim dực khổng lồ, dễ dàng đánh tan kiếm khí của Tứ trưởng lão và công kích của Linh Hoa. Bay thẳng lên trời, Tứ Dực thần sứ ánh mắt sắc bén, âm hiểm nói:
- Muốn giết được ta, các ngươi còn chưa có bản lĩnh đó.
Tứ trưởng lão vẻ mặt nặng nề, nhắc nhở:
- Linh Hoa cẩn thận, công kích tầm thường trước mắt không tạo nên tác dụng gì với hắn.
Linh Hoa hơi nóng nảy, vốn muốn nhanh chóng đuổi Tứ Dực thần sứ chạy đi để sau đó dẫn Tứ trưởng lão hỗ trợ Lâm Phàm, ai ngờ ngược lại chọc giận Tứ Dực thần sứ, khiến cho trước mắt không thể tách đi được. Đối mặt với tình hình như vậy, Linh Hoa vừa nóng nảy lại vừa tức tối, vẻ mặt bất an nói:
- Sư thúc tổ, có biện pháp nào đánh lui được hắn hay thoát khỏi hắn hay không?
Tứ trưởng lão trầm ngâm đáp:
- Thực lực địch nhân kinh người, nếu như đánh thẳng liều mạng sợ là chúng ta không chiếm được tiện nghi.
Linh Hoa nhìn Tứ Dực thần sứ, lo lắng nói:
- Nhớ lại Thiên Lân nói qua, ngày trước huynh ấy đánh trọng thương Tứ Dực thần sứ là nắm lấy nhược điểm thể hình to lớn của hắn. Nếu như chúng ta có thể diễn được trò cũ, nói không chừng có thể khiến hắn trọng thương.
Tứ trưởng lão nghe vậy trầm ngâm không đáp, dường như đang suy xét ý kiến của Linh Hoa. Tứ Dực thần sứ nghe vậy nổi giận, tức tối cười nói:
- Muốn diễn lại trò cũ? Các ngươi quả thật quá coi thường bản thần sứ rồi.
Linh Hoa hừ giọng đáp:
- Nếu như ngươi không sợ, hà tất phải kích động như vậy?
Tứ Dực thần sứ cười như điên nói:
- Sợ? Ta chỉ cười các ngươi không biết gì cả. Lần trước Thiên Lân chỉ là may mắn mà thôi, lần này các ngươi hãy ngoan ngoãn chịu chết.
Dứt lời, Tứ Dực thần sứ chụp xuống, cánh trên lưng khổng lồ múa lên mạnh mẽ phát ra cuồng phong kinh thiên, ngưng tụ thành hai cột gió bắn thẳng đến Linh Hoa và Tứ trưởng lão. Đảo người né tránh, Tứ trưởng lão đằng không bay lên, vừa xông thẳng đến Tứ Dực thần sứ, vừa múa kiếm trong tay phát ra làn kiếm dày đặc ngưng tụ thành vài trăm luồng kiếm khí trong gió tuyết, toàn bộ đánh trúng vào người của Tứ Dực thần sứ.
Lúc này, Tứ Dực thần sứ quanh người lóe lên ánh sáng, kiếm khí sắc bén đó khi đánh trúng lông vũ của y liền phát xuất thanh âm ri ri và hoa lửa tung tóe. Linh Hoa thấy vậy, đảo người bay lên, Ma Long tiên thoát khỏi tay đón gió hóa thành một con rồng đen dài vài chục trượng, phóng thẳng đến Tứ Dực thần sứ. Gào lên một tiếng, Tứ Dực thần sứ hai cánh cuốn về, thân thể đang chụp xuống đột nhiên quay ngược né tránh được rồng đen giữa không trung, xông thẳng đến Tứ trưởng lão.
Kêu khẽ một tiếng, Tứ trưởng lão triển khai Phiêu Tuyết thân pháp, dùng tốc độ cực nhanh lúc ẩn lúc hiện trong gió tuyết né tránh được sự cuốn lấy của Tứ Dực thần sứ. Bên này, Linh Hoa một chiêu không thành, tiếp tục thúc động Ma Long tiến công để phân tán sức chú ý của Tứ Dực thần sứ, tạo cơ hội phát động tấn công cho Tứ trưởng lão. Đối với tâm tư của Linh Hoa, Tứ Dực thần sứ hoàn toàn hiểu rõ, y cố ý né tránh Linh Hoa, tập trung sức chú ý vào Tứ trưởng lão để tránh giẫm vào vết xe đổ.
Như vậy, giao chiến hai bên trong lúc nhất thời rơi vào cục diện giằng co, ai cũng khó mà đánh lùi được đối thủ trong thời gian ngắn. Đối mặt với tình trạng như vậy, Tứ trưởng lão hoàn toàn không lo lắng, ông vừa quan sát động tĩnh của Tứ Dực thần sứ, vừa suy nghĩ phương pháp ứng phó. Linh Hoa trong lòng lo lắng vô cùng, nàng rất muốn tranh thủ thời gian, lại không dám nói ra chuyện Lâm Phàm gặp nguy hiểm để tránh khiến cho Tứ Dực thần sứ chú ý tạo thêm giằng co.
Thời gian, âm thầm trôi qua, Linh Hoa càng thêm bất an. Nàng khổ sở suy nghĩ tìm đối sách, nhưng lại không nghĩ ra được bất kỳ biện pháp hay ho nào cả. Lúc này, Tứ Dực thần sứ tỏ ra hơi nóng nảy, lập tức ngừng việc truy kích, ánh mắt lạnh lùng tàn khốc nhìn Tứ trưởng lão và Linh Hoa trầm giọng nói:
- Thời gian không còn sớm nữa, hãy để chúng ta kết thúc cuộc chiến đấu nhàm chán này.
Tứ trưởng lão lạnh lẽo đáp:
- Ra tay đi, hãy cho ta coi thử ngươi ngoại trừ to con ra còn có khả năng thế nào.
Tứ Dực thần sứ âm hiểm đáp:
- Sẽ lập tức cho ngươi biết thôi.
Lời còn vang bên tai, toàn thân Tứ Dực thần sứ lóe lên ánh xanh lục, một luồng khí thế trùm cả trời đất như Thái Sơn đè xuống tác dụng lên người của Linh Hoa và Tứ trưởng lão, lập tức hất cho hai người từ không trung rơi xuống. Đối mặt với tình hình này, vẻ mặt Tứ trưởng lão kinh ngạc, trong đáy mắt lóe lên một chút nặng nề, rõ ràng liều mạng không phải là điều ông mong muốn. Linh Hoa tu vi không mạnh, sau khi rơi xuống đất rồi thân thể run lên, lập tức bị trọng thương.
Tứ Dực thần sứ bật cười ha hả, thúc động chân nguyên mạnh mẽ trong cơ thể, dùng phương thức thuần sức mạnh để triển khai công kích đáng sợ nhất. Tứ trưởng lão vẻ mặt phức tạp, liếc Linh Hoa thân thể run rẩy, biết chắc không thể kéo dài thời gian, lập tức quát to một tiếng, cả người xoay tròn bắn ra hệt như con quay xông thẳng lên không. Lúc này, một cột kiếm phá không gào thét, trong quá trình xoay tròn run rẩy đong đưa phát xuất ngàn vạn làn kiếm, phá vỡ tầng tầng trở ngại ép thẳng đến tim của Tứ Dực thần sứ.
Tiếng cười chợt dừng, Tứ Dực thần sứ ánh mắt lạnh lại, bốn cánh trên lưng thay đổi phát xuất ra cột gió hủy diệt biến đổi hình dạng, từ trên hạ xuống vừa hay chạm vào Tứ trưởng lão. Lập tức, cột kiếm sắc trắng và cột gió màu xanh lục nhạt kết liền với nhau, hai bên dừng lại một chút, sau đó ánh sáng lóe ra, âm thanh trung trời, tạo nên vụ nổ kinh người. Bốn bề, cuồng phong tứ tán, tuyết bay như hoa. Khí trường đặc thù khiến người ta hít thở khó khăn, trong lúc phát nổ liền tiên tan.
Phát hiện được tình hình này, Linh Hoa bay lên không trung, Ma Long tiên thẳng tắp như trường thương cùng với tu vi cả đời của Linh Hoa bắn thẳng theo phương hướng của Tứ Dực thần sứ. Giữa không trung, sương khói do vụ nổ tạo ra bao trùm cả hình bóng của Tứ trưởng lão, lại không che phủ được hình dạng khổng lồ của Tứ Dực thần sứ. Khi đòn đánh lén của Linh Hoa đến gần, Tứ Dực thần sứ đã phòng ngự chặt chẽ, trảo bên trái múa lên đột ngột, liền va chạm lên Ma Long tiên của Linh Hoa, lập tức hất bắn nó đi.