Mục lục
[Dịch] Thất Giới Truyền Thuyết Hậu Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn từ xa xa không có gì để đâm vào mắt, nhưng nhìn gần mới có thể phát hiện, đó là một cái hố sâu to lớn, hình dạng giống như bình hoa, trên nhỏ dưới lớn, bên trong tràn ngập sương mù đen đặc, đang chuyển động với tốc độ rất cao, hình thành một vòng xoáy giữ nguyên trạng thái tương đối thăng bằng. Bên ngoài hố sâu, gió tuyết vẫn như cũ, hai bên dường như không liên hệ lẫn nhau hệt như hai thế giới khác biệt, liên kết một cách xảo diệu.

Đột nhiên, một bóng đen xuất hiện bên cạnh hố sâu, tựa như một bóng linh hồn chăm chú nhìn vùng xoáy màu đen ở trong hố sâu, không hề có một chút dấu hiệu nào báo trước, cũng không biết từ đâu mà đến. Trong gió tuyết, bóng đen này tỏ ra rất kỳ quái, thân thể hệt như do sương khói tạo thành, thỉnh thoảng còn xuất hiện dấu hiệu dao động. Chăm chú nhìn rất lâu, bóng đen tung mình nhảy thẳng vào trong hố sâu, vào sát na thân thể bị sương đen bao trùm lấy, quanh bóng đen liền hiện lên một tầng hoa văn gợn nước, đẩy những sương mù quanh mình ra xa vài thước, hình thành một kết giới trong suốt, để lộ ra một đóa hoa sen màu đen.

Lúc này, đóa hoa sen trong kết giới đó tự động xoay tròn, phương hướng tương đồng với vòng xoáy màu đen trong hố sâu, hơn nữa màu sắc còn từ đen nhạt dần đi, từ từ trở nên trong suốt. Theo sự gia nhập của bóng đen, trạng thái cân bằng trong hố sâu có hiện tượng nghiêng đi, một lượng lớn sương đen ập thẳng đến bóng đen, vây phủ quanh kết giới của bóng đen rồi điên cuồng xoay tròn. Như vậy, vòng xoáy ở vị trí trung tâm của hố sâu bắt đầu nghiêng lệch, dòng khí bên trong xuất hiện hiện tượng hỗn loạn, trạng thái thăng bằng tùy lúc có thể bị phá hư.

Thời gian, vào lúc này trở nên rất quan trọng. Vòng xoáy màu đen đó có thể duy trì được bao lâu, trạng thái cân bằng kia có thể tồn tại được hay không, lúc này ai cũng không cách nào dự báo được.

Gió, rít lên vù vù, không khí tán loạn. Vòng xoáy khổng lồ bắt đầu tăng tốc, khu vực vùng biên đã xuất hiện cao thấp rõ ràng. Vòng xoáy thấy được đã xoay tròn lệch khỏi trục trung tâm, cả hố sâu thăm thẳm sắp sửa bị hủy hoại trong chốc lát. Lúc này, bên trên hố sâu xuất hiện hai bóng đen trước sau, không hề do dự bắn mình vào trong hố sâu, hình thành một hình tam giác với bóng đen trước kia, mỗi bóng đen đều tự mình phát ra một kết giới trong suốt, hơn nữa còn xoay tròn rất nhanh.

Cứ như vậy, ba bóng đen trước sau đã tiến vào hố sâu lấy vòng xoáy làm trung tâm, hình thành một tam giác, dùng phương thức xoay tròn cùng hướng, bắt đầu tranh đua đẹp xấu trong hố sâu. Rất nhanh, vòng xoáy bị nghiêng đi bắt đầu khôi phục lại trạng thái ban đầu, trong hố sâu xuất hiện một vòng xoáy lớn ba vòng xoáy nhỏ, dung hợp một cách xảo diệu với nhau. Nhìn cẩn thận, bóng đen đầu tiên tiến vào trong hố sâu thể hiện thành một đóa hoa sen cơ hồ trong suốt. Hai bóng đen tiến vào sau đó thì chia ra thể hiện hình bộ xương và đầu lâu trong màn sương, tất cả phối hợp tạo thành một bộ xương khô hoàn chỉnh. Cảnh tượng như vậy khiến người ta phải kinh ngạc, thật ra ba bóng đen này đến từ nơi nào?

Thời gian, âm thầm trôi qua. Khi ba bóng đen thần bí đến đây giảm tốc độ xoay tròn, thì đã hết hai canh giờ rồi. Lúc này, cả ba thứ trong màn sương đen rực sáng hẳn lên, bộ xương khô, đầu lâu và hoa sen từng cái tự bay lên, thoát ra khỏi phạm vi bao trùm của sương đen, mỗi cái tự biến thành một loại hình thái khác nhau. Trong đó, hoa sen khôi phục lại hình dạng bóng người đen ngòm, cái đầu lâu biến thành một bức tượng đá không có đầu, tay phải nắm chặt một cây kiếm đá khắc đầy hoa văn, lòng bàn tay trái vẽ ra một hình bát quái âm dương. Bộ xương khô lại tạo thành một lão già xấu xí hai chân tàn phế, hai mắt đã mù, toàn thân đen ngòm.

Nhìn cẩn thận đặc tính bề ngoài của cả ba, bóng đen do hoa sen tạo thành là thần bí nhất, khiến người ta không nhìn ra bất kỳ dấu tích nào cả. Cái tượng đá do đầu lâu biến thành có phần quỷ bí, khiến người ta có cảm giác đã từng biết rồi. Còn lại lão già xấu xí do bộ xương khô biến thành thì đặc tính bề ngoài càng có phần rõ ràng, người đã gặp qua một lần liền có thể nhận ra liền, lão ta chính là Quỷ Vu quỷ bí âm tà. Ba người cứ vậy tụ tập lại nơi này, đây là trùng hợp hay có ước định trước?

Nhìn lẫn nhau, ba người nhất thời trầm ngâm không lên tiếng, dường như đang nhớ lại điều gì đó, lại có phần cảm khái, không khí tỏ ra có phần quỷ dị.

Rất lâu sau, Quỷ Vu phá vỡ trầm lặng, giọng nói bình thản lên tiếng:

- Vài đời chia cắt, do duyên tụ lại, lần này chúng ta quyết không thể làm việc kiếm củi ba năm, thiêu cháy một giờ.

Bức tượng đá âm hiểm nói:

- Lần thứ hai gặp lại, thề phải làm cho được, ai cũng không ngăn cản được.

Bóng đen hoa sen lạnh lẽo nói:

- Chuyện hối hận năm xưa ta vẫn còn nhớ kỹ trong lòng, lần này ta phải thu được cả vốn lẫn lời.

Nhìn cả hai người, Quỷ Vu vẻ mặt kỳ lạ, nhỏ giọng nói:

- Năm xưa là do chúng ta quá nóng lòng, cho là chỉ bằng vào sức của chúng ta thì có thể đảo chuyển càn khôn. Kết quả không được như mong muốn, hai ngươi đồng thời bị phong ấn, chỉ còn lại mình ta ráng chút hơi tàn bỏ chạy đến nơi rét căm căm này.

Bức tượng đá hận thù nói:

- Nhớ lại năm xưa, chúng ta tung hoành thiên hạ vô địch khắp nơi. Ai ngờ vào lúc quan trọng cuối cùng, lại gặp phải bất ngờ, đang thắng thành bại, ta thật là rất hận.

Bóng đen hoa sen cười giận nói:

- Chớ có thất vọng, năm xưa chúng ta thiếu đi chút may mắn. Hiện nay, khi chủ nhân tỉnh lại, chỉ cần chúng ta hỗ trợ chủ nhân khôi phục lại ký ức, kế thừa định mệnh, hỏi xem thiên hạ ai là người có thể chống lại được?

Bức tượng đá nghe vậy, không cam lòng nói:

- Năm xưa, ta vẫn luôn cho là chúng ta chưa đủ may mắn, không chịu tn tưởng vào định mệnh. Hiện nay, lại gặp nhau nữa, tuy ta còn chưa muốn tin tưởng, nhưng lại không thể không thừa nhận, thiếu đi sự tồn tại của chủ nhân, chúng ta đúng là không có sức đảo chuyển thế cục.

Quỷ Vu khuyên bảo nói:

- Chuyện quá khứ đã trôi qua rồi, chúng ta chỉ nên để ý đến tương lai mà thôi. Bây giờ, thân chuyển thế của chủ nhân đã dần dần tỉnh lại, thời khắc chúng ta chờ đợi đã lâu sắp sửa đến rồi.

Bóng đen hoa sen vui mừng hỏi liền:

- Ngươi đã gặp qua thân chuyển thế của chủ nhân sao?

Quỷ Vu gật đầu đáp:

- Ta đã từng hai lần gặp được, tuy nhiên người đó vẫn đang trầm mê trong Phật pháp, nhất thời còn khó mà tỉnh táo lại.

Bức tượng lên tiếng:

- Thân chuyển thế của chủ nhân có tên là Thiện Từ, ta cũng nhờ có người đó mới hóa giải được phong ấn trên mình. Đương nhiên, tất cả mọi việc này cũng đều phải cảm tạ Quỷ Vu, chính lão đã nghĩ ra được diệu kế để giải khai phong ấn cho ta.

Bóng đen hoa sen nghe được kinh hãi nghi hoặc nói:

- Quỷ Vu là ai?

Bật cười ha hả, Quỷ Vu nói:

- Đó chính là tên của ta hiện nay để che giấu thân phận. Đợi sau khi chủ nhân hoàn toàn tỉnh táo rồi, ta sẽ khôi phục lại tên tuổi Âm Túc ngày xưa.

Bóng đen hoa sen hừ khẽ một tiếng, có phần không vui nói:

- Nhớ lại chúng ta Tinh Tuyền, Dương Sát, Âm Túc ngày xưa thật vẻ vang, ngoại trừ chủ nhân ra, khắp cả thiên hạ bất kỳ người nào cũng không đáng chúng ta để ý cả. Hiện nay, ngươi không ngờ lại mai danh ẩn tính, điều này không khỏi tổn hại đến danh dự của chúng ta sao?

Quỷ Vu nghe vậy hoàn toàn không tức giận, nhẹ nhàng nói:

- Năm xưa chúng ta chính là quá tự phụ mới có kết cục thất bại như vậy. Ta vì chờ đợi chủ nhân chuyển thế mới phải dùng kế quyền nghi tạm thời như vậy. Hiện nay, ba chúng ta ba người cùng một thể, đã đoàn tụ nơi này, ngày chờ đợi lâu rồi sắp sửa đến.

Tượng đá nói:

- Tinh Tuyền, ngươi cũng chớ có trách Âm Túc đã làm vậy, lão làm điều này cũng vì chủ nhân mà thôi. Nhớ lại năm xưa, Âm Túc nếu không mai danh ẩn tính, kết cục rất có khả năng giống như chúng ta, mọi người đều bị phong ấn cả, làm sao có được ngày hôm nay?

Bóng đen hoa sen (Tinh Tuyền) hừ giọng nói:

- Cũng được, chuyện đã qua ta cũng không muốn nhắc đến, nếu thân chuyển thế của chủ nhân đã xuất hiện, chúng ta cũng thương nghị một chút, tận hết sức khôi phục ký ức lại cho người đó, thống lĩnh chúng ta đoạt lại thiên hạ, xây dựng một thế giới mới.

Quỷ Vu nói:

- Liên quan đến chuyện này, trước khi ngươi đến, ta đã bàn luận thỏa đáng với Dương Sát, kết hợp với tình trạng hiện nay của nhân gian để xây dựng một chiến lược đại khái. Trước hết, ngươi cần phải gặp mặt Thiện Từ đã, đây chính là duyên đã định sẵn. Thứ hai, Thiện Từ bị ảnh hưởng Phật pháp rất sâu sắc, trên cổ có đeo Thiên Phật Lưu Ly châu cực quý của Phật môn, đây chính là một trở ngại của chúng ta, cần phải nghĩ cách để phá hủy. Thứ ba, người ở bên cạnh Thiện Từ dường như biết được số mạng của Thiện Từ, tất cả đều cố ý ngăn cản, đây cũng là một điểm phiền phức.

Tinh Tuyền nghe vậy xem thường, hừ lạnh nói:

- Ba điểm ngươi nói đều rất dễ làm, thứ nhất, việc ta gặp Thiện Từ không phải khó khăn. Thứ hai, Thiên Phật Lưu Ly châu đó nếu như là một chướng ngại, chúng ta liền hủy nó đi. Thứ ba, liên quan đến những người ở bên Thiện Từ, bất kể là người nào, chỉ cần ngăn cản kế hoạch của chúng ta là giết liền không kể.

Tượng đá (Dương Sát) nói:

- Chuyện này nói đến đơn giản, nhưng thực hiện lại có phần khó khăn nhất định. Trước tiên, chúng ta phải làm thế nào để hủy được Thiên Phật Lưu Ly châu? Vật này không hề đơn giản. Thứ đến, những người ở bên cạnh Thiện Từ đều là người thân của Thiện Từ, nếu chúng ta ngang nhiên ra tay, rất có khả năng khiến cho Thiện Từ có phản cảm. Cho dù là ngầm hạ thủ đi nữa, Thiện Từ cũng chắc chắn sẽ truy tìm căn nguyên.

Tinh Tuyền cười lạnh nói:

- Cừu hận chính là biện pháp tốt nhất để khơi dậy tâm ma của mỗi người, nếu như vì chuyện này có thể chọc giận được Thiện Từ, thế thì đối với chúng ta tuyệt đối lợi nhiều hơn hại, có thể nhanh chóng đánh thức được Thiện Từ, giảm bớt thời gian cho chúng ta.

Dương Sát và Quỷ Vu đưa mắt cho nhau, cả hai đều biết tính bốc lửa của Tinh Tuyền, cũng không muốn cãi cọ với y.

- Đã nhiều năm trôi qua như vậy, ta vẫn luôn đi tìm khắp cả thiên hạ mà không tìm được ngươi thật ra bị vây khốn ở chỗ nào, vậy thật ra ngươi bị phong ấn ở chỗ nào đây?

Chuyển sang chuyện khác, Quỷ Vu hỏi lại những chuyện năm xưa của Tinh Tuyền.

Nhắc đến chuyện này, Tinh Tuyền có phần khác lạ, nhỏ giọng nói:

- Côn Lôn sơn.

Quỷ Vu kinh ngạc nói:

- Côn Lôn sơn? Ta đã từng đi qua đó vài lần, lại chưa từng phát hiện được.

Tinh Tuyền có chút buồn rầu nói:

- Đủ rồi, tất cả đều đã thành quá khứ, ta không muốn nói thêm.

Dương Sát hỏi tiếp:

- Ngươi làm thế nào mà thoát khỏi vây khốn?

Tinh Tuyền chần chừ một lúc rồi trả lời:

- Trưa ngày hôm qua, một thiếu niên đi qua Côn Lôn sơn vô tình giải khai phong ấn của ta.

Quỷ Vu hiếu kỳ nói:

- Vô tình giải khai? Ngươi nói xem đó là một thiếu niên thế nào.

Tinh Tuyền nhớ lại cẩn thận, kể lại chi tiết qua một lượt.

Nghe xong những lời kể chuyện của Tinh Tuyền, Quỷ Vu kinh ngạc nói:

- Chính là người đó! Quả thật là không ngờ được.

Dương Sát hỏi liền:

- Người đó là ai?

Quỷ Vu liếc Tinh Tuyền và Dương Sát một cái, khẽ giọng nói:

- Thiếu niên đó chính là Thiên Lân, giữa hắn và Thiện Từ có quan hệ không tên, định mệnh quấn riết lấy nhau, chính là một cửa quan định sẵn mà chúng ta không thể né khỏi.

Tinh Tuyền nghe xong chợt nói:

- Ta thấy kỳ quái, vì sao vừa mới thấy hắn lần đầu đã thấy có một sự liên quan đến hắn, không ngờ được giữa hắn và chúng ta quả thật còn có định sẵn phải dây dưa với nhau.

Quỷ Vu nhắc nhở:

- Không được xem nhẹ Thiên Lân, người này chính là trở ngại lớn nhất của chúng ta, đã từng chết đi rồi sống lại, có được tương lai khiến người ta không sao nhìn thấu suốt được.

Tinh Tuyền không thèm để ý nói:

- Ta quan sát qua rồi, tiểu tử đó thực lực không kém nhưng cũng không có gì là mạnh mẽ, muốn giết hắn hoàn toàn không phải chuyện khó. Ngược lại, người phụ nữ đi chung với hắn không ngờ có được thần vật thời thượng cổ Vĩnh Minh Đăng, ép cho ta bất đắc dĩ phải rời đi.

- Vĩnh Minh Đăng? Chuyện này làm sao có được?

Quỷ Vu và Dương Sát đồng thời cất tiếng hỏi, giọng rất kinh ngạc.

Tinh Tuyền nói:

- Ta cũng thấy kỳ quái, nhưng lúc đó ta vừa mới thoát thân, không có lòng hỏi thêm nhiều liền bỏ đi.

Quỷ Vu nói:

- Chuyện này có phần ly kỳ, chúng ta phải nghĩ cách làm rõ ra. Bây giờ chúng ta hãy rời nơi này trước đã, tập trung chú ý đến Thiện Từ, đó mới là chuyện quan trọng.

Dương Sát liếc hố sâu ở dưới chân của mình, cất tiếng hỏi:

- Địa Âm Hắc Tuyền này làm sao bây giờ?

Quỷ Vu đáp:

- Chốc lát nữa nó sẽ tự động biến mất, mọi người không cần phải để ý. Đi thôi, con đường chúng ta đã hiện ra trước mắt. Tiếp theo, hô gió gọi mây, cười ngạo trời cao, toàn bằng vào thủ đoạn của chúng ta.

Tung mình bay lên, Quỷ Vu bắn mình về phía Đông Nam.

Dương Sát và Tinh Tuyền cũng không nói nhiều, đồng thời hóa thành một làn sáng đen, chớp mắt đã biến mất cùng với Quỷ Vu ở trong gió tuyết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK