Mục lục
[Dịch] Thất Giới Truyền Thuyết Hậu Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Đao phong, hiện tượng lạ đột nhiên biến đổi. Thiên Lân không kịp suy nghĩ, chớp mắt đã bay vào trong cột lửa tìm kiếm tung tích của Tỏa Hồn. Xung quanh, nhiệt độ rất nóng, Thiên Lân lần đầu gặp phải cảnh này, trong lòng cũng không tránh khỏi chấn động, chưa thích ứng ngay được. Điều chỉnh lại tâm tình, Thiên Lân chuyển biến pháp quyết thi triển Hạo Nhiên Thiên Cương của Nho gia, quanh người lập tức có lửa đỏ vây phủ, cảm giác nóng bỏng lập tức giảm bớt.

Ổn định lại thân thể, Thiên Lân quan sát tình hình ở trong cột lửa, phát hiện dòng khí trong này cứ xông thẳng lên cao, thân thể hắn đang từ từ bay lên. Ý niệm thoáng cái, Thiên Lân hạ trọng tâm xuống để giữ nguyên trạng thái cân bằng không thăng không giáng, bắt đầu cẩn thận truy tìm tung tích của Tỏa Hồn. Do cột lửa nối liền trời đất, phạm vi của nó hơi rộng lớn, không khí bên trong cột lửa vô cùng bất ổn định nên Thiên Lân muốn tìm kiếm được Tỏa Hồn đang ẩn thân trong đó cũng không phải là chuyện dễ dàng. Nhưng tìm kiếm tung tích thì cần phải có mưu lược, Thiên Lân tuy không biết vị trí cụ thể của Tỏa Hồn nhưng chỉ cần nghĩ qua liền đoán là Tỏa Hồn chắc phải đến gần miệng núi lửa, bởi vì nơi đó nhiệt độ cao nhất, sức lửa nóng cũng mạnh mẽ nhất. Đã có phương hướng rồi, Thiên Lân vừa hạ xuống, vừa phân tích đặc điểm của cột lửa này.

Từ khi Thiên Lân tiến vào đến giờ, thời gian chỉ trong chớp mắt. Nhưng chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, Thiên Lân đã thu được không ít tình hình. Trước hết, độ nóng của cột lửa này có thể nung chảy mọi thứ kim loại, hủy diệt tất cả sinh linh. Thứ đến, ngọn lửa trong cột lửa này có sức mạnh ẩn chứa khá nhiều tạp chất, phần lớn nhất chia thành hai thứ, một là liệt hỏa chi linh, thứ hai là liệt hỏa quyết khí. Thứ ba, sức lửa bên trong cột lửa rất quen thuộc với Thiên Lân, bởi vì thời thơ ấu Thiên Lân đã từng đi vào trong ngọn Thiên Đao phong, không những đã ăn được huyết sâm vạn năm, còn hấp thu một lượng lớn liệt hỏa linh khí, cảm giác rất tương tự như bây giờ. Hiểu được những điều này rồi, Thiên Lân ý nghĩ thay đổi, vừa thúc động pháp quyết Hạo Nhiên Thiên Cương hấp thu liệt hỏa chi linh, vừa phát xuất sóng thăm dò tìm kiếm tung tích của Tỏa Hồn. Rất nhanh, sóng thăm dò phản hồi tin tức, Tỏa Hồn đang ở nơi cách miệng núi lửa chừng năm mươi trượng, đang điên cuồng hấp thu sức mạnh lửa đỏ. Âm thầm hạ xuống, Thiên Lân không muốn đả thảo kinh xà liền dung nhập bản thân vào trong lửa đỏ, ai ngờ cử động này lại dẫn đến một chuyện bất ngờ khác.

Chuyện là Thiên Lân vì để không cho Tỏa Hồn phát hiện, đã điều chỉnh tần suất chân nguyên của bản thân đạt đến mức đồng nhất với sức lửa đỏ bên trong cột lửa, từ đó ẩn đi thân mình. Cách làm này vốn vô cùng chính xác, nhưng Thiên Lân quên mất tình trạng bản thân, quên đi bản thân đang thi triển pháp quyết Hạo Nhiên Thiên Cương. Như vậy, khi tần suất chân nguyên trong cơ thể của Thiên Lân và sức mạnh lửa đỏ đã hoàn toàn hệt nhau, kết hợp hoàn mỹ với nhau, liệt hỏa chi linh trong cột lửa lập tức hội tụ trên người Thiên Lân, hình thành một quả cầu ánh sáng màu đỏ tía, từ đó khiến cho tung tích của Thiên Lân bị bại lộ.

Phát giác được có khác lạ, Tỏa Hồn lập tức cảnh giác, thân kiếm vốn đen ngòm lúc này đã trở nên đỏ rực một màu, chớp mắt đã xuất hiện bên cạnh Thiên Lân. Ánh đỏ tía lóe lên, Thiên Lân dời ngang vài thước, khôi phục lại hình dạng, cười nhẹ nói:

- Tốc độ rất mau, đáng tiếc kém một chút.

Thân kiếm Tỏa Hồn khẽ run lên, lập tức ảo hóa thành một người đàn ông áo đỏ, vẻ mặt hung hăng mà cuồng bạo.

- Thiên Lân, ngươi muốn phá chuyện lớn của ta, đáng tiếc ngươi đến trễ rồi, ta đã dung hợp hoàn toàn nguyên thần trong cơ thể, nắm được pháp quyết của tám mươi mốt người tu đạo, trở thành người học rộng trên thế gian.

Thiên Lân ánh mắt hơi biến, hừ giọng nói:

- Pháp quyết trên thế gian tương sinh tương khắc, tạp mà không tinh thì chỉ khiến trở ngại cho tu vi của ngươi mà thôi. Lại thêm thể chất tiên thiên của ngươi và người thường có khác biệt, có một số pháp quyết cho dù ngươi học được cũng không phát huy được uy lực.

Tỏa Hồn kinh hãi nói:

- Không nhìn ra ngươi lại thông minh vậy, không ngờ ngay cả điểm này cũng biết được. Nhưng chỉ biết thì làm thế nào, ngươi làm gì được ta nào?

Thiên Lân cười kỳ dị:

- Nếu như ta không làm được gì ngươi, ta hà tất phải tiến vào làm gì?

Tỏa Hồn không tin, cười hỏi:

- Phải vậy không? Thế thì ngươi hãy thi triển ra cho ta xem thế nào.

Thiên Lân hoàn toàn không để ý đến, điềm nhiên đáp:

- Thuật thiên luyện thế gian khó tìm được, kết quả đạt tốt đẹp thì mờ mịt không biết thế nào. Ngươi hiện nay tuy dung hợp được tám mươi mốt nguyên thần trong cơ thể, nhưng thật sự có thể để ngươi sử dụng cũng bất quá không quá hai phần ba mà thôi.

Tỏa Hồn tâm thần chấn động, phản bác lại:

- Nói loạn, ngươi có bằng cứ thế nào?

Thiên Lân ánh mắt như cười, không nhanh không chậm nói:

- Ngươi tổng cộng nuốt được tám mươi mốt nguyên thần, trải qua vài trăm năm mới có được thành tựu ngày hôm nay, bên trong chuyện này tự nhiên có một số bí ẩn không cho người ta biết được.

Tỏa Hồn hừ giọng hỏi lại:

- Thế thì sao?

Thiên Lân nói:

- Theo suy đoán của ta, những nguyên thần ban đầu ngươi nuốt được chỉ là một số du hồn yếu ớt, thực lực bọn chúng rất thấp, chẳng qua chỉ tính cho đủ số mà thôi. Những nguyên thần thật sự ảnh hưởng quan trọng đến ngươi chắc là những nguyên thần ngươi mới nuốt được gần đây. Bởi vậy có thể thấy, ngươi tuy nuốt được chín chín tám mươi mốt nguyên thần, nhưng trên thực tế để ngươi có thể sử dụng cũng bất quá vài người mà thôi. Như vậy, cái mà gọi rất nhiều pháp quyết của ngươi cũng bất quá chỉ là mạnh miệng dọa người mà thôi, không đáng để tin tưởng.

Tỏa Hồn âm hiểm nói:

- Thiên Lân, ta không thể không nói ngươi quả thật rất thông minh, nhưng có một số chuyện chỉ bằng thông minh thì không thể hiểu được. Trước mắt, thân kiếm của ta đã tồn tại vĩnh viễn, bất diệt vĩnh viễn, thế gian cũng không người nào có thể làm được gì ta, ngươi cũng không làm gì được.

Thiên Lân nghe vậy, thu lại nụ cười, trầm giọng nói:

- Tỏa Hồn, thuật thiên luyện cố nhiên thần bí, nhưng lại có cực hạn rất lớn. Ngươi trước mắt tuy đã dung hợp được rất nhiều nguyên thần trong cơ thể, nhưng lại chưa từng điều chỉnh bọn họ đến trạng thái tốt nhất, đây chính là nguyên nhân vì sao mà ta lại có mặt ở đây.

Tỏa Hồn trong mắt lóe lên ánh lạnh như kiếm, tàn khốc nói:

- Thiên Lân, xem ra ta không thể để ngươi ở lại được.

Thiên Lân vẻ mặt hơi biến, lạnh lùng nói:

- Tỏa Hồn, hiện nay thực lực của ngươi tăng rất mạnh nên rất đáng sợ, nhưng ngươi muốn nhờ vào sức mạnh ngọn lửa ở lòng đất để dung hợp nguyên thần trong người ngươi nhằm đạt đến cảnh giới hoàn mỹ thì không thể nào làm được.

Tỏa Hồn cười lớn nói:

- Không khả năng? Ha ha ha … Ngươi lẽ nào còn có thể cản trở thành công của ta?

Thiên Lân hừ giọng nói:

- Ngươi thấy sao?

Trong tiếng chất vấn, quanh người Thiên Lân đột nhiên xuất hiện ánh sáng đỏ tía, liệt hỏa chi linh vô cùng vô tận chớp mắt đã hội tụ trên người của Thiên Lân, khiến cho Tỏa Hồn lập tức mất đi liệt hỏa chi linh bồi dưỡng, liền hấp thu không ít liệt hỏa quyết khí.

Phát hiện được tình hình này, Tỏa Hồn đột nhiên bật cười quỷ dị, tà mị nói:

- Thiên Lân, đây là ngọn lửa trong lòng đất vô cùng vô tận, nếu ngươi muốn dùng loại phương thức này để ngăn trở ta, cho thấy ngươi quá ngu xuẩn rồi.

Thiên Lân cười lạnh đáp lại:

- Nếu biện pháp của ta là rất ngu xuẩn thì ngươi hà tất phải để ý đến làm gì?

Tỏa Hồn mất đi nụ cười, hừ giọng nói:

- Không cần phải đắc ý, ta sẽ cho ngươi biết được thủ đoạn của ta.

Dứt lời, quanh người Tỏa Hồn ánh đỏ rực hẳn, bắt đầu toàn lực tranh cướp với Thiên Lân, ý đồ phân hóa luồng liệt hỏa chi linh mạnh mẽ đó, để thu được một bộ phận liệt hỏa chi linh nhằm tăng cường tu vi bản thân mình. Thiên Lân thấy vậy lập tức chăm chú hết sức phát huy Hạo Nhiên Thiên Cương đến cực hạn, triển khai một trận tranh đấu sinh tử toàn diện với Tỏa Hồn. Thời gian trôi qua trong im lặng. Tỏa Hồn và Thiên Lân tranh đấu kịch liệt, nhưng kết quả lại phân hóa thành hai cực.

Điểm này nhìn từ góc độ người ngoài thì càng rõ ràng hơn. Ban đầu, Thiên Lân và Tỏa Hồn đều ở bên trong cột lửa nên người ở ngoài quan sát bị ảnh hưởng bởi ngọn lửa mà không thấy rõ được hình dáng của Thiên Lân và Tỏa Hồn. Sau đó, theo thời gian trôi qua, Thiên Lân và Tỏa Hồn ai nấy hình thành một cột lửa xoay tròn chung quanh mình, mạnh mẽ phân hóa cột lửa cũ thành hai cột lửa, tạo thành hiện tượng phân hóa thành hai cực. Đối với loại tình hình này, người quan sát đều vô cùng kinh ngạc, trong mắt lộ ra ánh nghi hoặc. Theo cảnh tượng trước mắt, cột lửa quanh người Thiên Lân trong suốt rõ ràng, cột lửa quanh người Tỏa Hồn lại hỗn tạp mờ đục, có sự khác biệt rất rõ ràng. Nhưng thật ra khác biệt là ở đâu vậy? Điểm này, những người xem không tự mình cảm nhân nên không có được đáp án chính xác. Thiên Lân và Tỏa Hồn ở trong đó thì có biết được hay không?

Ở trong cột lửa, Thiên Lân lòng không tạp niệm, chỉ muốn hấp dẫn toàn bộ liệt hỏa chi linh đến bên mình, không cho Tỏa Hồn bất kỳ cơ hội nào. Kết quả, nguyện vọng như vậy rất nhanh chóng thành công, vô cùng vô tận liệt hỏa chi linh vây phủ quanh người Thiên Lân, bồi dưỡng thân thể hắn. Lúc đó, từ phản ứng của bản năng, Thiên Lân bắt đầu hấp thu luồng sức mạnh này. Nhưng chỉ giây lát sau, trong người Thiên Lân đã ngập tràn linh khí lửa đỏ, không thể dung nạp thêm chân nguyên liệt hỏa nữa. Lúc này, trong não Thiên Lân đột nhiên lóe lên ý niệm, nghĩ đến Não Vực Nguyên Châu. Nhớ lại trước đây, trong Hắc Ngục sâm lâm, khi Thiên Lân đã hấp thu Địa Huyền Âm Sát Ma linh khí, thì hắn cũng thông qua phương pháp kỳ lạ của Não Vực Nguyên Châu để hấp thu sức mạnh vô cùng vô tận. Hiện nay, liệt hỏa chân nguyên trong lòng đất này cũng bao la bát ngát, nếu như có thể thu nó để tích trữ dành cho mình sử dụng thì không phải tốt hơn để lãng phí uổng công sao?

Nghĩ đến đây, Thiên Lân lập tức thúc động pháp quyết thần bí đó, bắt đầu hấp thu chân nguyên liệt hỏa quanh người, toàn thân chìm vào trạng thái không linh. Cũng đúng lúc này, ở trong cột lửa kia, Tỏa Hồn cũng đang toàn lực thi triển pháp thuật, hấp thu sức mạnh ở cột lửa quanh mình. Đối với Tỏa Hồn mà nói, y không giống Thiên Lân, tuy linh khí liệt hỏa có tác dụng hỗ trợ rất nhiều cho y nhưng điều y thật sự cần thiết chính là khí nóng của liệt hỏa, cái này có thể tăng cường lực sát thương cho y. Điểm này, Tỏa Hồn có ý giấu diếm, cố ý tranh cao thấp với Thiên Lân để khiến cho Thiên Lân phân rẻ liệt hỏa linh khí và liệt hỏa quyết khí, thuận tiện cho y hấp thu được tốt hơn luồng khí nóng quyết sát từ đó tăng cường nhuệ khí của bản thân. Hiện nay, Thiên Lân không hề phát hiện ra, Tỏa Hồn thừa cơ hành động, đem những chân nguyên vốn có thuộc tính âm độc trong cơ thể chuyển hóa thành chân nguyên có thuộc tính bạo liệt, từ cực âm cực tà thành hỗ sát hỗ cương, hình thành một loại khí thế ngạo nghễ thiên hạ, vượt trên mọi người. Loại cải biến này đối với Tỏa Hồn là một bước nhảy vọt về chất, y từ một cá thể âm độc quỷ dị chuyển hóa thành một hạng cuồng vọng tự phụ, có thể nói là cực âm hóa thành cực dương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK