Lục Dương đại điện, Bách Linh và Thương Nguyệt nghênh chiến với Hắc Ám thành chủ, không khí giữa hai bên rất khẩn trương, tràn đầy sát cơ. Đối với Bách Linh và Thương Nguyệt, tu vi bọn họ bốn năm trước đã đến chỗ tuyệt hảo. Bốn năm nay lại thường xuyên chung đụng với Lục Vân, tu vi được nâng cao thêm một tầng, cơ hồ đã đến mức đỉnh cao. Quả thật có thể nói là phóng tầm mắt cả thiên hạ (nhân gian), đối thủ khó mà tìm được. Nhưng Hắc Ám thành chủ lai lịch thần bí, với tu vi của hai nàng không ngờ lại không nhìn ra mức nông sâu của y, điều này sao lại không khiến người ta khiếp hãi.
Chăm chú nhìn hai nàng, Hắc Ám thành chủ Huyền Minh miệng nổi lên từng tràng cười, lạnh lùng tàn khốc nói:
- Chiến trường là vô tình, hai vị hãy cẩn thận.
Hai tay đưa ra sau, thân thể nghiêng tới trước, Huyền Minh một chân co lên, thể hiện chiêu Đại Bàng Triển Sí. Lập tức, trong đại điện ánh tím luân chuyển, ánh đỏ tụ lại, vô số phù chú ánh sáng từ hư không hiện ra, hình thành trong điện một vầng sương mù tím đỏ, bao vây lấy hai nàng. Bên người Huyền Minh, dòng khí bị y khống chế phát xuất ra những sóng ánh sáng hệt như sóng nước thủy triều tấn công Thương Nguyệt và Bách Linh.
Quát lạnh một tiếng, Thương Nguyệt múa kiếm công kích, làn kiếm dày đặc thăm dò phá vỡ tầng tầng sương mù đánh thẳng đến người của Huyền Minh. Dưới chân của Thương Nguyệt, lửa đỏ rừng rừng, ngọn lửa đỏ hồng hóa thành một con báo bằng ánh sáng với thanh thế kinh người, chớp mắt đã đến ép thẳng vào người. Ánh sáng lóe lên, tiếng nổ như sấm. Sóng ánh sáng màu tím đỏ do Huyền Minh phát xuất gặp phải con báo ánh sáng và kiếm khí ngũ sắc do Thương Nguyệt phát ra lập tức ma sát lẫn nhau, chớp mắt đã kích hóa, giữa hai bên tạo nên chân nguyên biến hóa khác lạ, từ đó phát nổ.
- Ùng oàng oàng ...
Ánh sáng rối loạn cùng với tiếng rít chói tai từ trong trung tâm vụ nổ tản ra chung quanh. Huyền Minh không chịu ảnh hưởng chút nào, thân thể hệt như u linh nhẹ nhàng không có vật chất, vào lúc phát nổ đã bay thẳng lên không, hai tay ngửa ra phía sau được đẩy tới trước, lòng bàn tay phát xuất sóng ánh sáng có hai luồng điện quang lưu chuyển một tím một đỏ, phân ra tập kích Thương Nguyệt và Bách Linh. Một kiếm vô ích, Thương Nguyệt nhanh chóng lùi lại, thân thủ nổi bật như tiên tử trong mây, lúc ẩn lúc hiện trong màn sương mù màu tím đỏ, thần kiếm trong tay như ngọn bút được thần múa lên, xem ra mờ ảo nhưng lại có mục đích kiên định, mỗi một kiếm đều kiềm chế lấy thân thể Huyền Minh.
Bách Linh lơ lửng khảy đàn giữa không trung, vẻ mặt bình thản, toàn thân lấp lánh ánh bảy màu, vô số sóng âm hóa thành ngàn vạn phù chú ánh sáng, dùng phương thức trùng điệp đan xen, từ trung tâm là nàng phát động công kích nhắm thẳng vào Huyền Minh. Cửu Thiên huyền cầm của Bách Linh thành tựu rất sâu sắc, tuy không có được Định Thiên thần châm hỗ trợ, nhưng cũng tạo được trở ngại rất lớn cho thế công của Huyền Minh, hết lần này đến lần khác đánh tan chân nguyên y ngưng tụ, đánh cho rối loạn quy luật vận hành chân nguyên trong cơ thể của y.
Khi sóng ánh sáng màu tím đỏ của Huyền Minh chia ra tập kích hai nàng, Thương Nguyệt múa kiếm đón thẳng, đánh nát một chiêu này. Bách Linh khảy đàn phòng ngự, dùng tiếng cầm huyền diệu đẩy lệch một chưởng này, hóa giải được nguy cơ. Huyền Minh có phần kinh hãi, hết sức bất ngờ với tu vi của hai nàng, nhưng lại hoàn toàn không để ý đến. Thương Nguyệt và Bách Linh thần tình bình thản, có thể nói sau khi giao đấu sơ qua, hai nàng lại có phần hiểu thêm về Huyền Minh.
- Không tệ, với thực lực hai cô như vậy, ở trong Song Cực Thiên cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Bất quá chỉ bằng vào như vậy, các vị vẫn không cách nào chống cự được bản thành chủ.
Huyền Minh lạnh lùng cao ngạo cất tiếng, sau một chiêu, hai tay y nhanh chóng giơ cao, toàn thân ánh sáng đỏ tím khuếch tán rất nhanh cũng với bá khí khiến người ta thở không nổi, chớp mắt đã ngập tràn khắp Lục Dương đại điện, hình thành một từ trường siêu trọng, phát động áp lực vô hình ép cho hai nàng phải từ từ hạ xuống mặt đất.
Thương Nguyệt chăm chú nhìn Huyền Minh lơ lửng giữa không trung, trong mắt toát ra sự nặng nề, vào thời khắc thân thể rơi xuống, nàng đột nhiên tung thần kiếm trong tay bay lên, hai tay bắt quyết trước ngực, thúc động Phượng Hoàng pháp quyết, thi triển tuyệt kỹ cực cao Phượng Hoàng Trọng Sinh. Thời khắc đó, một luồng sức mạnh tiềm tàng từ trong cơ thể Thương Nguyệt thức tỉnh lại, sau đó bộc phát gấp trăm lần, hình thành một vòng sáng đỏ rực quanh người, toàn thân liên tục co vào duỗi ra, đến nơi nào thì sương mù tan biến, mạnh mẽ đánh nát kết giới siêu trọng do Huyền Minh bố trí.
Hoàn thành những chuẩn bị sơ bộ rồi, Thương Nguyệt tung mình bay lên, hai tay giang ngược ra phía sau như phượng tung cánh bay qua tầng trời, cả người hóa thành một con phượng hoàng rực lửa, bộc phát khí thế cực dương cực cương, cực to cực mạnh. Như vậy, trong Lục Dương đại điện, Thương Nguyệt và Huyền Minh cách nhau vài chục thước, phía sau mỗi người đều hình thành khí trường màu sắc khác nhau, có khí thế như chia đôi thiên hạ. Bách Linh ngồi xếp bằng trên mặt đất, hai tay mười ngón tốc độ đẩy mạnh hẳn, âm luật vốn dĩ nhu hòa đột nhiên trở thành cao vút chói tai, như những mũi châm bén vô hình, không ngừng châm chích vào đại não thần kinh và màng nhĩ của Huyền Minh, phát huy tác dụng bên lề đối với y.
Hừ khẽ một tiếng, Huyền Minh quát lên:
- Không nhìn ra được ngươi (Thương Nguyệt) té ra có tấm thân phượng hoàng bất tử, quả thật khiến cho ta phải thất kinh. Bất quá cũng không sao, thành Hắc Ám là nơi cực dương, phải cho ngươi biết được tuyệt kỹ Lục Dương Hóa Long của bản thành chủ. Xem chiêu, Long Du Thiên Địa!
Huyền Minh hai tay xoay chuyển giữa không trung, thân thể thuận thế bay ra, ánh sáng tím đỏ quanh người tự động rẻ ra, ánh tím hình thành một vầng mây màu tím, bao trùm hơn nửa đại điện, ánh đỏ hội tụ thành một thể, biến ảo vặn vẹo trong vầng mây tím, chớp mắt đã hóa thành một con rồng đỏ gào thét giữa trời đất.
Thương Nguyệt vẻ mặt lạnh lùng trong trẻo, dung nhan thánh khiết mờ hiện lên mấy phần tự tin, vào lúc Huyền Minh thi triển chiêu thức, há miệng kêu lên một tiếng dài, thân thể bay lên, cùng với phượng hoàng lửa sau lưng chồng lên nhau, khí tức cả hai liên thông, hình ảnh kết nối, chớp mắt thì người và phượng hợp nhất, múa đôi cánh phun ra lửa đỏ bắn thẳng đến chỗ Huyền Minh. Rống to một tiếng, Huyền Minh đúng lúc đó cũng phát động công kích, thi triển thuật người và rồng hợp nhất, tạo thành thế rồng phượng tranh oai với Thương Nguyệt trong đại điện, mỗi người thi triển sở học của mình.
Bách Linh có phần lo lắng với cuộc chiến của hai người, tâm tình chuyển biến đi, âm luật của tiếng đàn cầm cao vút biến chuyển, tần suất chớp mắt đã kéo lên cao gấp trăm lần. Đến lúc này, tiếng cầm chợt dừng lại, sóng âm thanh không nghe thấy đó đang dùng phương thức người ta khó mà lý giải được để phát xuất sức mạnh âm sát không nơi nào không đến được, không gì ngăn được để vây lấy công kích rồng lửa. Tiếng đàn cầm của Bách Linh không tiếng không hình lại vượt qua được lĩnh vực thời gian và không gian, đánh thẳng vào trung khu thần kinh của Huyền Minh. Loại phương thức này trông thì bình thường nhưng uy lực vô cùng kinh người. Ít ra trong thời khắc này, ảnh hưởng của tiếng đàn cầm lên Huyền Minh trực tiếp quan hệ đến thắng thua của y và Thương Nguyệt.
Trong đại điện, rồng lửa và phượng lửa quấn quanh lấy nhau, ngọn lửa tung bay chiếu đỏ cả bốn vách, nhiễm đỏ cả sương mùa ánh sáng. Giữa không trung, chớp điện lập lòe, sóng ánh sáng chớp tắt, hoa lửa chói mắt cuồn cuộn cực nhanh hệt như từng đóa từng đóa hoa sen đỏ tung bay giữa không trung. Không khí bốn bề lưu động, cuồng phong mạnh mẽ khuếch tán không kịp liền rít lên chói tai khi thổi thẳng ra cửa vào, chớp mắt đã bắn ra một lưỡi lửa dài hơn ba chục trượng lệp tức khiến các cao thủ của thành Hắc Ám chú ý đến.