Mục lục
[Dịch] Thất Giới Truyền Thuyết Hậu Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lúc tiến công, phượng hoàng do Thương Nguyệt biến thành và rồng lửa do Huyền Minh ảo hóa ra tranh thắng với nhau, hai bên không phân thắng bại, nhất thời thiên lôi dẫn động cả lửa dưới lòng đất va chạm kịch liệt trong Lục Dương đại điện, mỗi một lần đều tạo thành chớp điện như sét đánh, trực tiếp xuyên qua vầng mây tím, ép cho Bách Linh phải né tránh khắp nơi. Như vậy, Bách Linh bị phân tâm, uy lực của tiếng đàn cầm lập tức giảm yếu, Huyền Minh càng thêm phần mạnh mẽ. Phát hiện tình hình không ổn, Bách Linh chuyển biến suy nghĩ, thân thể bay thẳng lên cao, khi đến đỉnh của đại điện, hai tay tăng tốc khảy đàn, sức mạnh âm sát vô hình của nó lập tức hóa thành hữu hình, theo sự khống chế và thúc động của nàng, tiếng đàn cầm liền hóa thành một con khổng tước do ánh sáng bảy màu tạo thành bắn thẳng đến con rồng lửa giữa không trung. Công kích của Bách Linh sinh động đẹp mắt, tiếng đàn cầm không gì thoát được. Con khổng tước rực rỡ xuất kỳ bất ý đến quỷ thần khó lường, hỗ trợ Thương Nguyệt tổ chức tiến công mạnh mẽ.

Như vậy, ba người kịch chiến rất lâu, Huyền Minh tuy thân là thành chủ Hắc Ám cũng không làm gì được hai cô, ngược lại còn bị công kích của hai nàng đánh cho trở tay không kịp. Một tiếng rồng ngâm thánh thót, có cả sự phẫn nộ ngập lòng. Huyền Minh khống chế con rồng lửa lùi khỏi khu vực giao chiến, không cam lòng nhìn Bách Linh và Thương Nguyệt.

- Xem ra bản thành chủ đã coi thường các ngươi rồi.

Thương Nguyệt dừng lại giữa không trung, thân thể từ trong cơ thể phượng hoàng thoát ra, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Huyền Minh, lạnh lùng đáp:

- Thành chủ lúc này nói vậy có phải là hối hận không?

Huyền Minh bật cười to, khinh thường đáp:

- Hối hận? Nực cười. Bản thành chủ bất quá khen các ngươi một câu, ngươi lại cho là ta sợ rồi phải không?

Thương Nguyệt lạnh nhạt nói:

- Nói như vậy, thành chủ còn có thủ đoạn lợi hại hơn.

Huyền Minh nghe vậy, ánh mắt hơi động, lạnh lùng ngạo mạn đáp:

- Thế thì sao?

Thương Nguyệt cười lạnh đáp:

- Nói như vậy, thành chủ còn do dự gì nữa?

Bách Linh cười nói:

- Có lẽ thành chủ thấy chưa nắm vững, thay đổi ý định.

- Nói nhảm.

Trừng mắt hai nàng, Huyền Minh giận dữ nói:

- Bản thành chủ chỉ không muốn làm chuyện tuyệt tình mà thôi. Nếu như các ngươi đã cố tình ép buộc, thế thì đừng trách ta ra tay ác độc. Xem chiêu đây.

Thân thể xoay chuyển giữa không trung, con rồng lửa chớp mắt đã tiêu tan, thân thể Huyền Minh lùi lại vài chục trượng đến trên ngai vàng, cả người đám chìm trong ánh sáng chói mắt. Lập tức, toàn thân Huyền Minh hào quang rực rỡ, một luồng sức mạnh kinh người đang gia tăng nhanh chóng, chớp mắt đã ngập tràn trong đại điện, đánh cho thân thể Bách Linh và Thương Nguyệt run rẩy.

Vẻ mặt nặng nề, Thương Nguyệt nhắc nhở:

- Bách Linh cẩn thận, hắn rõ ràng có biến hóa so với trước đây.

Bách Linh phân tích:

- Phỏng chừng có liên quan đến ánh sáng trên đầu của hắn, tỷ muốn nghĩ cách che lại chùm ánh sáng này, muội hãy chú ý đến an toàn của bản thân.

Thân thể loáng cái, Bách Linh từ đỉnh của đại điện di chuyển về phía có nguồn sáng, khi đến gần, trên đầu có ánh sáng ngũ sắc lóe lên, Tiên Lan tự động bay ra hóa thành một đóa kỳ hoa to chừng vài trượng, vừa xoay tròn vừa di chuyển đến trước, nhanh chóng đến trước lổ hổng che phủ lấy ánh sáng trên đầu. Đến lúc này, khí thế toàn thân Huyền Minh giảm hẳn, khí tức bức người trong đại điện cũng theo đó mà tiêu tan.

- Đáng ghét, bản thành chủ phải cho các ngươi được thấy rõ.

Tay phải giơ cao, lòng bàn tay nắm lại, một luồng sáng màu đỏ tía bắn thẳng đến Ngũ Thải Tiên Lan. Thương Nguyệt bật cười lạnh một tiếng, tay ngọc múa lên, thần kiếm Thải Hồng hóa thành ngàn vạn, vô số làn kiếm một phần đánh tan chiêu do tay phải Huyền Minh phát xuất, một bộ phận vây phủ lấy Huyền Minh, triển khai công kích liên miên giằng co không ngừng. Thân thể xoay chuyển giữa không trung, Huyền Minh chốc lát đã nhảy qua cả chục trượng không gian, xuất hiện bên trái Thương Nguyệt, ánh mắt bắn ra tia nhìn âm độc.

- Công kích rất sắc bén, đáng tiếc lại thiếu đi kinh nghiệm.

Hai tay đẩy ra phía trước tạo thành thế ôm Thái Cực, một cánh tay màu đỏ một cánh tay màu tím, phát xuất một nửa vòng tròn sáng vây phủ lấy Thương Nguyệt vào giữa.

Thân thể run lên, Thương Nguyệt hơi biến sắc. Đối với tập kích bất ngờ của Huyền Minh tuy nói có phần bất ngờ, nhưng điều đáng kinh ngạc hơn là một chiêu này của Huyền Minh uy lực cực mạnh, thật sự vượt hẳn suy nghĩ của nàng. Nhanh chóng phản kích lại, Thương Nguyệt toàn thân lửa đỏ vây phủ, tuy không cách nào đánh văng được vòng sáng đang thu lại kia, lại làm chậm bớt tốc độ thu nhỏ của nó. Từ trên không trung, Bách Linh thấy vậy, khẽ khảy đàn huyền cầm, một luồng âm thanh tiếng cầm như có như không chớp mắt đã đánh trúng Huyền Minh, chấn cho thân thể y run lên. Như vậy, thế công Huyền Minh chậm lại, Thương Nguyệt thừa cơ phản công, lập tức đánh tan vòng xích quanh mình, xuất hiện bên cạnh Bách Linh.

Hừ giận một tiếng, Huyền Minh trong lòng hơi bất cam. Vị trí là thành chủ như y, không ngờ ngay cả hai nàng cũng không thắng được, trong lòng y làm sao có thể an tâm. Hai tay giang ra, làn sáng đỏ tía trên người Huyền Minh bắt đầu khuếch tán, khí tức cả người biến đổi cả trăm lần, khiến cho người ta cảm thấy bất định khó dò. Bách Linh và Thương Nguyệt vẻ mặt uy nghiêm, đối với sự mạnh mẽ của Huyền Minh cảm thấy bị chấn động vô cùng.

- Thương Nguyệt cẩn thận, xem ra hắn đã nổi sát cơ rồi.

Thương Nguyệt trầm giọng nói:

- Yên tâm, muội hiểu rõ. Bây giờ hay là để muội chủ công, tỷ dùng tiếng đàn cầm kềm chế ...

Chữ hắn còn chưa nói ra, ngoài điện bóng người di động, vài âm thanh truyền đến.

- Thành chủ, có chuyện gì không? Bọn thuộc hạ có việc bẩm báo.

Huyền Minh nghe vậy lạnh lẽo nói:

- Có chuyện gì đợi ta làm xong việc mới nói, các ngươi hãy giữ chặt đường ra cho ta.

- Thành chủ, chúng thuộc hạ ...

- Đủ rồi, bây giờ ta không muốn nghe.

Giọng thật âm lạnh, Huyền Minh toàn thân khí thế tức giận bức người.

Bách Linh nhìn thấy rõ mọi thứ, lén truyền âm cho Thương Nguyệt:

- Tình hình có biến, có lẽ chút nữa sẽ có biến cố phát sinh.

Thương Nguyệt truyền âm trả lời:

- Theo tình hình từ lời nói của bọn chúng, hiện nay còn chưa đoán được có lợi hay bất lợi cho chúng ta.

Bách Linh nói:

- Ít ra giọng bọn chúng rất nóng nảy, phần lớn là tin tức không tốt lành cho thành Hắc Ám.

Thương Nguyệt nghĩ lại thấy có lý, cười nói:

- Thế thì để chúng ta đánh một cuộc với vận khí, có lẽ đây là bước ngoặt.

Dứt lời liền bay ra, thu thế chuẩn bị xuất kích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK