Mục lục
[Dịch] Thất Giới Truyền Thuyết Hậu Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn Ảo Linh sau khi quan sát một lúc, thấy Thiên Lân đối mặt với biển rộng lớn mênh mông mà không chút kinh hoàng, trong lòng không tránh khỏi thấy kỳ quái, lập tức nảy sinh ra một kế hoạch mới. Tâm niệm vừa biến động, trên mặt biến sóng lớn nổi lên, tiếng sóng gầm kinh người lập tức ập đến như dã thú đã phát cuồng muốn nuốt chửng lấy Thiên Lân. Đối mặt với tình hình này, Thiên Lân lập tức biết đây là ảo cảnh, cũng không khỏi chấn động tâm thần, theo bản năng làm ra phản ứng. Như vậy, Thiên Tượng Vô Thường vốn dĩ âm thầm không ai biết liền nảy sinh dấu vết, kinh động đến Ảo Linh. Kết quả, Thiên Lân và Ảo Linh đồng thời có phản ứng đáp trả, kế sách hai bên ai cũng không được như ý.

Một chiêu không thành công, Thiên Lân tung mình bay lên không, nhìn xuống mặt nước mênh mông rộng lớn, vẻ mặt bình tĩnh. Ảo Linh di chuyển đến vị trí khác, ẩn mình sau những sóng nước, chăm chú nhìn Thiên Lân. Hai bên chìm vào trầm tư, hệt như đang tỉ thí tính nhẫn nại. Đột nhiên, Ảo Linh kinh hãi la lên một tiếng, tung mình bay lên không, xuất hiện trước mặt Thiên Lân, hai bên bốn mắt nhìn nhau.

- Ngươi có thể phát hiện được vị trí của ta?

Có phần hoài nghi, Ảo Linh mở miệng hỏi lại.

Thiên Lân bật cười kỳ lạ, hỏi ngược lại:

- Ngươi thấy thế nào?

Ảo Linh chấn động tâm thần, có cảm giác không ổn, thân thể lập tức nhạt đi nhưng lại vẫn đã quá trễ.

- Nếu đã đến rồi, hà tất phải vội vã rời đi.

Tiếng cười âm lạnh có mấy phần sát khí cũng truyền vào trong lòng của Ảo Linh sau khi bịt kín đường lui của Ảo Linh.

Ánh nhạt lóe lên, Ảo Linh lập tức chia thành tám, phân thành hình bát quái, giận dữ trừng Thiên Lân.

- Đây chính là Linh Ảo thời không, mọi thứ đều do ta quyết định, ngươi không làm gì được ta đâu.

Lời còn vang bên tai, Ảo Linh chớp mắt đã biến mất khiến người ta không sao tìm được chút đầu mối.

Thiên Lân tâm thần khẩn trương, đối với việc đi đến tự nhiên như không của Ảo Linh thì hắn rất kinh ngạc, mà tạm thời cũng không nghĩ ra được kế sách ứng phó. Thu lại thất vọng, Thiên Lân thúc động sức mạnh Linh Phách phát xuất ra hàng vạn đường thăm dò, dùng phương thức rải thảm để triển khai truy tìm. Đối với những biểu hiện có phần khác thường của Thiên Lân, Ảo Linh nâng cao cảnh giác, khi Thiên Lân triển khai sóng thăm dò, Ảo Linh cũng đã phản ứng đáp lại, thúc động thuật ảo hóa cao thâm hơn nữa, bố trí thiên la địa võng bốn phía Thiên Lân, phát động công kích kéo dài. Lúc này, Thiên Lân phát hiện được nguy cơ, nhờ vào sức mạnh của Linh Phách để chống lại, hai bên lại rơi vào tình trạng giằng co lần nữa.

Trong lúc Thiên Lân và Ảo Linh giao chiến, phía sau Ảo Bích, Thông Thiên Tẩu đang thông qua Ảo Bích để quan sát từng hành động cử chỉ của Thiên Lân. Trước đây, Thông Thiên Tẩu vốn muốn lợi dụng pháp khí Ảo Linh thạch để hút lấy Thiên Lân và Hải Mộng Dao vào trong Thông Linh Ảo Cảnh, ai ngờ Hải Mộng Dao phát hiện được, đã đi trước một bước thoát khỏi phạm vi bao phủ của Ảo Linh thạch. Như vậy, Hải Mộng Dao thoát thân, Thiên Lân bị vây khốn cũng phát sinh ra những chuyện kế tiếp.

Để trấn an tình cảm của Hải Mộng Dao, thừa cơ đối phó với Thiên Lân, Thông Thiên Tẩu đã để cho rùa vàng của mình ảo hóa thành bộ dạng giống mình, đối phó với Hải Mộng Dao, hơn nữa còn dẫn cho nàng lầm đường lạc lối, tạm thời kiềm chế. Thừa cơ hội này, Thông Thiên Tẩu đến nơi này, đặc biệt quan sát tình hình của Thiên Lân, hy vọng Ảo Linh có thể vây khốn được Thiên Lân. Nhưng quan sát đã lâu, Thông Thiên Tẩu có phần thất vọng. Thiên Lân tuy tạm thời bị vây khốn lại còn có sức phản kháng. Để đề phòng bất trắc bất ngờ, Thông Thiên Tẩu quyết định bản thân ra mặt, nhanh chóng giải quyết Thiên Lân cho xong.

Có được chủ ý này rồi, Thông Thiên Tẩu không chút chần chừ, thân thể lập tức hóa thành một luồng sáng bắn vào bên trong của Ảo Bích. Lúc này, Ảo Linh cảm ứng được khí tức của Thông Thiên Tẩu, chủ động hiện thân gặp gỡ nhau, hơn nữa còn hỏi:

- Ngươi đến đây làm gì?

Thông Thiên Tẩu đáp:

- Thiên Lân rất quan trọng đối với chúng ta, cần phải vây khốn hắn ở nơi này. Nếu như không cách nào được như ý, thà giết chết cũng không được thả hắn rời đi. Ta đến đây chính là để hỗ trợ ngươi, trước tiên vây khốn hắn ở nơi này.

Ảo Linh hỏi lại:

- Bắt sống hắn không được, ngươi muốn giết chết hắn phải không?

Thông Thiên Tẩu đáp:

- Chọn lựa thứ nhất chính là vây khốn hắn, thật sự không được mới phải giết chết.

Ảo Linh không có vẻ gì khác, điềm nhiên nói:

- Thiên Lân rất quỷ dị, khó ứng phó hơn so với ta tưởng tượng rất nhiều.

Thông Thiên Tẩu trả lời:

- Thiên Lân tinh thông khá nhiều pháp quyết chính tà, lại có Ma Kính ở trên người, chỉ bằng ảo thuật của ngươi căn bản không làm gì được hắn. Ta đã dự tính trước tiên đánh hắn trọng thương, sau đó mới để cho ngươi buộc hắn vào trong này.

Ảo Linh nói:

- Suy nghĩ của ngươi quả thật không sai, ta sẽ tận sức phối hợp với ngươi là được.

Thông Thiên Tẩu cảm kích đáp trả:

- Đa tạ ngươi, lần này nhờ vào sức mạnh của ngươi cũng là vì sinh linh thiên hạ, hy vọng ngươi chớ có để ý đến.

Ảo Linh khẽ lắc đầu nhẹ giọng nói:

- Sinh linh thiên hạ tự có định mệnh, ngươi làm như vậy có đáng hay không, ngươi chưa từng suy nghĩ cẩn thận sao?

Thông Thiên Tẩu trả lời:

- Thành bại thắng thua đều ở vận mạng. Nếu như ta đã lựa chọn con đường này, ta sẽ không hối hận.

Ảo Linh nghe vậy thở dài u oán, khẽ lẩm bẩm:

- Hy vọng là như vậy.

Thông Thiên Tẩu không muốn nói nhiều, chuyển sang chuyện khác lên tiếng:

- Thời gian quan trọng, chúng ta trước tiên thu thập Thiên Lân.

Ảo Linh không đáp, khẽ gật đầu, cảnh sắc chung quanh lập tức biến đổi để lộ ra hình bóng của Thiên Lân.

Nhìn Thiên Lân, Thông Thiên Tẩu nói với Ảo Linh:

- Ngươi hãy ẩn mình đi, nơi này để ta ứng phó.

Ảo Linh dặn dò:

- Cẩn thận, ta ở quanh đây.

Lóe lên đi liền, Ảo Linh lập tức biến mất.

Đưa tiễn Ảo Linh rồi, Thông Thiên Tẩu tung mình biến chuyển, ảo hóa thành bộ dạng của Ảo Linh, xuất hiện ngay trước mắt của Thiên Lân.

Bốn mắt nhìn nhau, Thiên Lân từ ánh mắt của Thông Thiên Tẩu đã phát hiện ra có một chút khác lạ, mở miệng nói:

- Ánh mắt của ngươi có thêm một luồng sát khí.

Thông Thiên Tẩu dùng thanh âm của Ảo Linh đáp lại:

- Ánh mắt của ngươi có thêm một sự cảnh giác, đây chính là dấu hiệu bất an.

Thiên Lân khép hờ hai mắt lại, cất tiếng hỏi:

- Ngươi hoàn toàn không phải là Ảo Linh.

Thông Thiên Tẩu nghe vậy chấn động, phản bác lại:

- Tại sao thấy được?

Thiên Lân đáp:

- Trực giác.

Thông Thiên Tẩu cười nói:

- Trực giác có lúc lại như con mắt của ngươi, nó sẽ lừa gạt ngươi.

Thiên Lân phản bác lại:

- Mắt thấy không nhất định là thật, cũng giống như ngươi trước mắt. Trực giác không giống với ánh mắt, nó không truyền đạt tin tức giả dối.

Thông Thiên Tẩu nói:

- Người Ảo Linh không có tướng, ngươi hà tất phải để ý làm gì?

Thiên Lân hừ giọng trả lời:

- Nếu như ngươi không tình nguyện nói ra lai lịch của mình, thế thì ta cũng tạm thời coi như ngươi là Ảo Linh. Bây giờ chúng ta tiếp tục cuộc so tài trước đây, xem thử ai có thể thu được thắng lợi lần này.

Thông Thiên Tẩu nói:

- Cuộc so tài trước đây chỉ để làm nóng, cuộc so tài chân chính bây giờ mới vừa bắt đầu mà thôi.

Lời còn vang bên tai, một luồng kình khí sắc bén lập tức ập đến va chạm vào kết giới phòng ngự của Thiên lân, lập tức đánh bay Thiên Lân.

Vẻ mặt thất kinh, Thiên Lân tâm thần căng thẳng, từ một chiêu không hề có dấu hiệu báo trước này có thể nhìn thấy được, thực lực của địch nhân vượt quá sức tưởng tượng, so với những dự tính trước kia ít ra cũng mạnh hơn gấp mấy lần. Vì thế, Thiên Lân có phần hoài nghi. Từ những tình hình trước kia mà phân tích, Ảo Linh thiện nghệ ảo thuật, thiện nghệ phòng ngự, nhưng lại không sở trường công kích. Hiện nay, chỉ cách chốc lát, tình hình đảo ngược, điều này rõ ràng có bí ẩn đằng sau.

Trong lúc suy tư, Thiên Lân tăng tốc chuyển dời, tăng mạnh sức phòng ngự, ánh mắt khóa chặt lấy địch nhân, trong lòng suy tính đối sách. Thông Thiên Tẩu vẻ mặt không thay đổi, nhờ vào bề ngoài Ảo Linh để che giấu suy nghĩ trong lòng mình, ngầm thu thế chuẩn bị. Thông qua một chiêu vừa rồi, Thông Thiên Tẩu hiểu được đại khái thực lực của Thiên Lân, trong lòng rất kinh ngạc, suy tính phải làm thế nào mới không bị bại lộ thân phận, mà vẫn đánh trọng thương Thiên Lân.

Quan sát một lúc, Thiên Lân thấy địch nhân không công kích tiếp nữa, lập tức chủ động ra tay, dùng tinh thần dị lực làm vũ khí để phát động công kích mãnh liệt. Rên lên một tiếng, Thông Thiên Tẩu thân thể chấn động, dưới tác dụng của tinh thần dị lực tập trung cao độ, trung khu đại não bị sức xung kích không nhỏ. Gào lên một tiếng, Thông Thiên Tẩu nhanh chóng phản kích, hai tay múa lên vùn vụt, lòng bàn tay phát xuất hào quang màu đỏ tía, tựa như hai con rồng bay nhắm thẳng về phía Thiên Lân. Ánh đỏ lóe lên, nổ ầm như sấm động. Hào quang đỏ tía va chạm vào kết giới phòng ngự của Thiên Lân, trước tiên đột ngột ngừng lại, sau đó ánh đỏ bành trướng hẳn, tiếp theo hào quang chói mắt, sóng ánh sáng khuếch tán cùng với sức mạnh hủy diệt lập tức đánh nát kết giới phòng ngự của Thiên Lân, đánh tung hắn bay đi trọng thương.

Thời khắc đó, trong mắt Thiên Lân toát ra một chút kinh hãi.Thân thể như mũi tên bắn ra, lại không che dấu được mấy phần kinh sợ trong ánh mắt. Thiên Lân hiện nay đã sớm không giống như trước kia nữa. Tuy hắn còn chưa có phòng ngự toàn lực, nhưng muốn dễ dàng đột phá được phòng tuyến của hắn cũng không phải là chuyện dễ dàng gì. Nhưng thời khắc này, Thông Thiên Tẩu lập tức đánh nát được kết giới phòng ngự của Thiên Lân, hơn nữa còn đánh cho hắn bị trọng thương, điều này Thiên Lân trước đây không cách nào tưởng tượng được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK