Mục lục
[Dịch] Thất Giới Truyền Thuyết Hậu Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kể từ đó, sức mạnh phóng ra ngoài do Phong U xoay tròn tạo ra và sức mạnh nén vào trong do Dao Quang xoay tròn tạo ra gặp nhau, hai bên tranh đoạt với nhau không hề khoan nhượng, chớp mắt đã phát nổ kịch liệt. Ùng ùng oàng oàng ... một tràng âm thanh to lớn, hoa lửa tung tóe, sau khi sương khói tan ra rồi liền để lộ tình hình của hai bên. Dao Quang toàn thân ánh vàng kim lấp lánh, lùi lại vài trượng, Phong U thân thể lơ lửng, quanh người sương đen nhấp nhô bất định, xem chừng cũng nếm phải mùi khốn khổ.

- Địa Ngục sứ giả của Cửu U té ra cũng chỉ như vậy thôi.

Giọng châm chọc, Dao Quang lạnh như tiền châm chọc. Phong U có phần nổi giận, hận thù nói:

- Dao Quang, ngươi chớ có điên cuồng, chi tiết ngươi ta hoàn toàn biết rõ, ngươi còn chưa làm được gì ta.

Dao Quang cười lạnh đáp:

- Lớn lối không ra gì, ta hôm nay phải khiến cho ngươi lưu mạng lại ở đây. Xem chiêu.

Hai tay giơ cao, Dao Quang toàn thân ánh Phật cuồn cuộn, theo sự khống chế của hắn nhanh chóng hình thành một bức tượng Phật vàng, lơ lửng trên đỉnh đầu của Dao Quang.

Tượng Phật vừa xuất hiện, ánh Phật rọi chiếu. Hoa tuyết trên bầu trời dừng lại, xuất hiện cảnh tượng yên tĩnh không một chút gió. Phong U thân thể loáng cái, dưới sự rọi chiếu của ánh Phật có phần bất an, miệng thét lên những tiếng trầm thấp. Tung mình bắn ra xa, Phong U loanh quanh tới lui, cố ý né tránh ánh Phật cuốn lấy, dùng phương thức di động rất nhanh hấp dẫn sự chú ý của Dao Quang, tìm kiếm nhược điểm của Dao Quang. Thân là Địa Ngục sứ giả của Cửu U, địa vị của Phong U rất cao, hiểu rất rõ kinh nghiệm của Dao Quang, vì thế khi ra tay thì cảnh giác vô cùng, không dám ngang nhiên ra tay. Phong U vốn âm thầm đến, chính là để tránh không bị Dao Quang chú ý. Ai ngờ Hoa Hồng và Mẫu Đơn thiện nghệ thuật không gian, dễ dàng phá hỏng kế hoạch của Phong U, khiến cho y chỉ có thể hiện thân ra mặt mà thôi.

Lơ lửng bất động, Dao Quang chuyên tâm thúc động Phật pháp, dùng ánh Phật làm vũ khí để toàn lực truy đuổi hành tung của Phong U. Đối với Dao Quang, hắn tinh thông thuật Phật Ma, có một vị sư phụ tri thức uyên bác, hiểu biết rất thâm sâu với rất nhiều kỳ môn dị phái trên thế gian, môn phái Cửu U cũng tính vào đó. Theo hiểu biết của Dao Quang, sức mạnh Cửu U âm nhu mà quỷ dị. Năm xưa Vu Thần thu được sức mạnh Cửu U, y mới có được sức mạnh kinh thiên động địa. Hiện nay, Vu Thần chết đi, sức mạnh Cửu U quay lại với Cửu U, điều này khiến cho môn phái Cửu U có được thực lực đáng sợ.

Nghĩ đến đây, Dao Quang trong lòng ý nghĩ thay đổi, trong não hiện lên một ý niệm, lập tức tốc chiến tốc thắng. Có quyết định như vậy rồi, Dao Quang toàn thân hội tụ ánh Phật, trước hết ánh Phật khuếch tán lúc này tự động quay về, hệt như một màu sắc đẹp đẽ, trên bề mặt thân thể tăng thêm một tầng phấn vàng. Lúc đó, vạn vật chung quanh tĩnh lặng, thời không yên tĩnh mơ hồ truyền đến một loại âm thanh vang lên trong lòng mỗi người.

Đó là một loại thanh âm rất kỳ dị đặc biệt, nghe không thấy được, nhưng trong lòng lại tự động vang lên, khiến người ta xua không tan. Vừa mới bắt đầu, thanh âm này rất khẽ khàng, khiến người nghe không rõ ràng. Nhưng theo thời gian trôi qua, thanh âm đó càng lúc càng rõ, khiến mọi người có mặt ở đó đều nghe từng tiếng một, đó chính là tiếng tụng kinh ngâm ngâm của Phật gia. Thấy vậy, Mẫu Đơn, Hoa Hồng, Tân Nguyệt, Vũ Điệp đều không hiểu rõ. Giang Thanh Tuyết và Lâm Y Tuyết nhờ gia đình học thức uyên thâm, lại có thể lý giải được.

Còn đối với Phong U, y do kiêng kỵ Dao Quang mà chọn lựa di động rất nhanh, nhưng thanh âm trong lòng vẫn không khác gì người thường. Thời khắc đó, Phong U đột nhiên la lên thất thanh một tiếng, gào thét:

- Đáng ghét! Ngươi không ngờ tu luyện thành được Thấu Tâm Thiện Âm của Phật gia, ta sẽ không để cho ngươi được như ý.

Thanh âm oán độc hệt như một lời nguyền, sau khi phát xuất nhanh chóng biến hóa cảnh tượng chung quanh. Té ra, Phong U khi phát hiện được không cách nào né tránh được, liền chính diện công kích. Những hình bóng ảo hóa di động nhanh chóng biến thành từng đóa hoa sen màu đen, phân bố quanh người Dao Quang, hình thành một Hắc Liên trận pháp, tự động vận hành và thu nhỏ vào trong.

Lúc đó, chỉ thấy vô số hoa sen màu đen xông thẳng đến Dao Quang, giữa hoa sen đen lấp lánh ánh âm u, liên kết lại với nhau hình thành một lưới sáng đen ngòm, nhanh chóng che phủ lấy ánh sáng do Dao Quang phát ra. Phát hiện được thế công của Phong U, Dao Quang hoàn toàn không nóng nảy, khí thế trên người đang nâng lên với tốc độ tăng gấp bội, rất nhanh, ánh Phật liền áp chế hoa sen đen, thôn tính lấy toàn bộ những đóa hoa sen quanh người.

Phong U xuất hiện giữa không trung, giận dữ nhìn Dao Quang, miệng kêu to không ngừng, liên tục thúc động pháp quyết, khiến cho những hoa sen bên ngoài tiến vào thay thế. Như vậy, giao chiến liên tục giữa hai bên tiếp tục, ánh Phật vàng kim và hoa sen đen ngòm như nước với lửa, bề mặt tiếp xúc có hoa lửa tung tóe, chớp giật điện lóe. Nhìn thấy tất cả, Giang Thanh Tuyết hơi lo lắng, nhỏ giọng tự nói:

- Dao Quang nhất định sẽ thắng lợi.

Lâm Y Tuyết an ủi:

- Sư tỷ yên tâm, Dao Quang ca ca có thể nói là một tuyệt đỉnh cao thủ, còn lợi hại hơn Khiếu Thiên thúc thúc, huynh ấy nhất định có thể thu thập được địch nhân.

Giang Thanh Tuyết chần chừ nói:

- Nhưng Phong U là Địa Ngục sứ giả của phái Cửu U, chúng ta đều không hiểu được thực lực cụ thể của hắn.

Vũ Điệp nói:

- Sức mạnh của Phong U âm nhu quỷ dị, nếu dùng pháp quyết thông thuờng của Băng Nguyên để ứng phó thì tất nhiên sẽ ăn phải trái đắng. Dao Quang dùng phép Phật môn để đối kháng là vừa hay thuộc tính tương khắc, chắc sẽ không có vấn đề nào cả.

Giang Thanh Tuyết khẽ than:

- Hy vọng là như vậy.

Tân Nguyệt, Mẫu Đơn và Hoa Hồng trầm ngâm không nói, ba nàng vừa quan sát tình hình giao chiến, vừa quan sát động tĩnh chung quanh. Như vậy, thời gian theo giao chiến mà trôi qua, khi Dao Quang và Phong U giao chiến đến lúc cao trào, cảnh sắc quanh đó xuất hiện biến hóa rất lớn. Từ xa xa nhìn lại, trên Băng Nguyên rộng lớn dâng lên hai vầng mây sáng một đen một vàng kim, che phủ cả phương viên vài chục dặm, khiến cho người ta cảm thấy chấn động.

Giữa không trung, Dao Quang toàn thân ánh vàng kim như ban ngày, vô số ánh Phật vàng kim tầng tầng khuếch tán, hình thành một khu vực màu vàng kim, một bức tượng Phật vàng khổng lồ bảo tướng trang nghiêm nghiêm ngồi xếp bằng trong đó. Đối mặt với điều này, Phong U toàn thân ánh đen luân chuyển, sương khí màu đen quay cuồng như sóng, sau lưng hình thành một không gian màu đen khổng lồ, vô số quỷ dữ oan hồn bay tới bay lui, hệt như một đại ma thần lúc ẩn lúc hiện trong sương đen.

Quanh đó, cuồng phong gào thét, sét đánh liên miên. Ánh Phật và gió âm u của địa ngục bài xích lẫn nhau, mỗi lần tiếp xúc đều phát nổ kịch liệt, tạo nên một lượng lớn hoa lửa và ánh sáng, giữa không trung sáng tối bất định diễn hóa thành các hình các dạng hình ảnh, khiến người ta khẩn trương và kích thích. Bên ngoài, mấy người Tân Nguyệt quan sát ai nấy bố trí kết giới phòng ngự, chăm chú lo lắng nhìn tình hình chiến trận, chờ đợi kết quả cuối cùng.

Lơ lửng giữa không trung, Dao Quang vẻ mặt nghiêm trọng, cảm thấy bất ngờ với thực lực của Phong U, trong lòng có cảm giác nặng nề. Khi mới giao chiến, Dao Quang thật ra có phần khinh địch, cho là Phong U có lợi hại đi nữa, tuyệt đối cũng không phải đối thủ bản thân. Hiện nay, sau một phen giao chiến, Phong U thi triển bản lãnh chân thật, thực lực thể hiện khiến người ta phải chắc lưỡi khen thầm. Thời khắc đó, Dao Quang đột nhiên hiểu được một chuyện, vì sao Thiên Lân và Ngọc Tâm liên thủ cuối cùng đều chưa từng thoát khỏi cái chết. Nguyên nhân là vì thực lực Trương Phàm còn mạnh hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng. Trước mắt, Phong U tuy không phải Trương Phàm, nhưng thực lực tuyệt không kém chút nào với Trương Phàm. Muốn đánh bại hắn cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Cùng lúc đó, trong lòng Phong U cũng nảy sinh tạp niệm, đối với sự mạnh mẽ của Dao Quang cũng cảm thấy hết cả sức. Cuộc chiến hai phe thực ra không tính là công bằng, bởi vì Phong U đại khái hiểu được thực lực Dao Quang, nhưng Dao Quang lại không hiểu rõ lắm thực lực của Dao Quang. Như vậy, Phong U về phương diện nào đó cũng chiếm được ưu thế, lại cũng có được áp lực trong tâm lý. Như vậy, Phong U không còn cách chọn lựa, toàn lực đánh một chiêu, sử dụng hết toàn bộ sức mạnh có được, dẫn sức mạnh địa âm hóa thành sương đen ngập trời tạo nên khí thế khủng khiếp.

Giữa không trung, chớp điện gào thét như những lưỡi đao đoạt mệnh, đẩy mạnh tiến trình giữa hai bên. Khi sức mạnh hai bên đến mức căng thẳng nhất, Dao Quang đột nhiên mở miệng dùng thanh âm lạnh lùng tàn khốc nói:

- Phong U, trân chiến này ngươi đại biểu cho bản thân mình hay đại biểu cho phái Cửu U?

Phong U cười ha hả nói:

- Ngươi thấy có điểm khác biệt sao?

Dao Quang hừ giọng nói:

- Nếu như ta nói cho ngươi biết, lần này ta ra tay đại biểu Lục Vân, ngươi thấy điều này có ý nghĩa thế nào?

Phong U sửng mình, trầm ngâm không đáp, rõ ràng hai chữ Lục Vân có sức chấn động đoạt hồn đặc biệt đối với phái Cửu U. Chở đợi giây lát, Dao Quang thấy Phong U không nói, tiếp tục hỏi:

- Ngươi đến đây có phải là do chủ ý của ông chủ Cửu U không?

Phong U hận thù đáp:

- Ngươi hà tất phải biết rõ còn hỏi? Đến đây, chúng ta quyết một trận cao thấp, cho ta biết được thực ra ngươi có bản lãnh to lớn đến thế nào mà dám đại biểu cho Lục Vân.

Dứt lời, Phong U đột nhiên gào lên một tiếng, hai tay đột nhiên giơ cao mang sinh lực cả đời khống chế sương mù đen sau lưng khiến nó hóa thành một bức tượng đại ma thần xông thẳng đến Dao Quang.

Hai mắt khép hờ, Dao Quang trong lòng chấn động, hai tay bắt quyết trước ngực giơ cao lên trời, lòng bàn tay ánh vàng kim chuyển động, kết giao với nhau trên đỉnh đầu hình thành một cột sáng chiếu thẳng lên, rít lên một tiếng bắn thẳng lên chín tầng mây. Cảnh tượng này chớp mắt đã mất, sau đó từ trên chín tầng trời ánh vàng kim rọi ngược lại, một vầng ánh sáng rực rỡ trùm khắp đất trời hóa thành vô số tượng Phật vàng tự động tạo nên một Chư Thiên Thần Phật đại trận, dùng phương thức đặc biệt cùng với khí cực thánh xông đến, như một tấm lưới sáng trói buộc lấy đại ma thần do Phong U phát ra.

Lập tức, đại ma thần đen ngòm phát sáng gặp phải Thần Phật đại trận lấp lánh ánh vàng kim, hai bên thuộc tính tương phải, sức mạnh tương đương, mỗi thứ có ưu khuyết khác nhau. Trước hết, đại ma thần tương đối độc lập, là một cá thể khổng lồ, lực lượng mạnh yếu có quan hệ trực tiếp đến thân thể to nhỏ. Thứ đến, Thần Phật đại trận số lượng chiếm được ưu thế, tuy mỗi bức tượng Phật lại tương đối nhỏ, nhưng sức mạnh tổng hợp lại phối hợp với vận chuyển của trận pháp hấp thu được khí cực thánh của trời đất, từ đó sinh ra sức trói buộc kinh người. Cứ như vậy, mỗi bên có đặc sắc riêng, thật ra ai có thể thắng lợi đây?

Đối với hai người đang giao chiến, Phong U và Dao Quang nào phải hạng tầm thường, chiêu thức đơn giản đối với bọn họ đã mất đi ý nghĩa. Bọn họ chú trọng chính là vận dụng sức mạnh và khống chế thế nào, ai có thể vận dụng sức mạnh bản thân tốt hơn, người đó có cơ hội chiến thắng. Đương nhiên, thực lực hơn thua của từng người cũng là một tiêu chuẩn xem xét. Dao Quang về mặt sức mạnh có mạnh hơn một chút. Điểm này trong lòng Phong U hiểu rõ, nhưng y lại hoàn toàn không sợ hãi, bởi vì sức mạnh Cửu U đến từ dưới đất, chỉ cần giao chiến trên mặt đất, Phong U tự nhiên chiếm được ưu thế tuyệt đối.

Bầu trời, cuồng phong tùy tiện, mây đen cuồn cuộn. Ánh Phật màu vàng kim và gió âm u màu đen va chạm liên tục, từ mặt đất mà khuếch tán cả khu vực, khiến cho chiến trường hoa lửa tung tóe, chớp điện không ngừng. Giữa không trung, tiếng sấm ầm ầm rung trời động đất, những vụ nổ liên miên không ngừng thúc động kết quả đến gần. Dao Quang và Phong U nghiến răng kiên trì, ai cũng chịu đựng áp lực cực lớn, nhưng ai cũng không hề chịu thua, đều liên tục không ngừng gia tăng chân nguyên trong cơ thể, ý đồ áp chế đối phương.

Bên ngoài, sáu nàng quan sát đều vô cùng lo lắng. Giang Thanh Tuyết còn có lúc muốn xông lên hỗ trợ Dao Quang, nhưng bị Lâm Y Tuyết ngăn lại. Tân Nguyệt vẻ mặt bình thản, tuy có kinh hãi với thực lực của Phong U nhưng không hề sợ chút nào, rõ ràng chuyện này đã sớm nằm trong dự liệu của nàng. Mẫu Đơn hơi cau mày, nàng thông minh trí tuệ hoàn toàn không lo lắng Dao Quang bị nguy hiểm, mà đang suy nghĩ sau này còn phải gặp bao nhiêu địch nhân. Hoa Hồng và Vũ Điệp trầm ngâm không nói, hai người ánh mắt kỳ dị, mơ hồ cất giấu tâm sự.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK