Mục lục
Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyện ứớc chiến chuyện giống như một trận phong ba bão táp, rất nhanh đã truyền khắp Tội Ác Chi Thành. Tội Ác Chi Thành vốn khắp nơi tràn ngập giết chóc ngược lại trong nháy mắt trở nên yên tĩnh. Chủ đề bàn tán của mọi người cũng tập trung trên người Nghệ Phong. Thiếu niên thần bí nơi bạo loạn và thành chủ Tội Ác Chi Thành là một. Điều này càng tăng thêm hào quang cho Nghệ Phong.

Sự thần bí của Nghệ Phong, thực lực của Nghệ Phong, tất cả điều này đều khiến mọi người tự động đặt Nghệ Phong ở vị trí bá chủ. Cho dù Nghệ Phong mới đến nửa tháng, chỉ có điều thực lực hắn thi triển lại khiến tất cả mọi người tin tưởng, thành chủ lần này khác các thành chủ khác.

Không chỉ bởi vì Nghệ Phong có thể dùng một chiêu bại Vương cấp, mà quan trọng hơn là Nghệ Phong trẻ tuổi. Cường giả trẻ tuổi như vậy, có thể trưởng thành vượt xa hơn bất kỳ người nào trong Tội Ác Chi Thành.

Đặc biệt là khi Nghệ Phong tuyên bố Tội Ác Chi Thành chỉ cần một thành chủ, đã tạo dựng lên hình tượng Nghệ Phong hung hăng càn quấy đến mức tận cùng. Người trong Tội Ác Chi Thành đều hiểu được. Tội Ác Chi Thành lại dấy lên phong ba.

Ngày hôm sau, khi trời còn chưa tối, nhưng ở nơi bạo loạn cũng đã chật ních người. Bọn họ đều đến sớm thế này, bị sợ không thấy được trận đánh ngày hôm nay. Cuộc đấu tranh bá chủ Tội Ác Chi Thành, đây là chuyện trước kia rất ít khi gặp được.

Chẳng qua, bên cạnh chiếc bàn đá của Nghệ Phong lại có vẻ trống trải, cũng không có người nào dám đứng gần. Mặt khác có mấy chỗ cũng đồng dạng trống trải, bỏ mấy cho người có thân phận, những người còn lại căn bản không dám tới gần.

Phía trên lôi đài, khác với những trận đấu đẫm máu trước kia, lôi đài hôm nay vắng vẻ khác thường. Đồng dạng nơi bạo loạn cũng không ồn ào náo động như trước kia.

...

Một lúc sau, vẫn như mọi khi, Nghệ Phong mặc y phục màu trắng xuất hiện trong mắt mọi người, áo choàng màu trắng và nơi bạo loạn vẫn tràn ngập máu tanh cực kỳ không hài hòa, cảm giác vô cùng quỷ dị!

Mọi người nhìn Nghệ Phong mặc bộ y phục màu trắng, mặc dù một đám không thích vẻ tà mị này của Nghệ Phong. Nhưng không có bất luận kẻ nào dám bình luận.

Phía sau Nghệ Phong, có ba người đi theo. Ngoại trừ Lục Sát mặc lục bào thoạt nhìn có chút âm hàn. Còn có hai người mặc hắc bào. Đây là hai người duy nhất, Nghệ Phong đã lấy từ Kim Lâu ra Triệu Kim và Triệu Cương!

Hai người xuất thân là bình dân, dựa vào chút tiền vốn công pháp Nguyệt giai tàn phá, tu luyện đến Vương cấp. Sau khi Cuồng Hổ phát hiện, dùng một cái giá thật lớn để mời chào bọn họ. Không nói công pháp Nhật Giai, chỉ cần hứa hẹn sẽ bảo Nghệ Phong chế luyện vô số đan dược giúp bọn hắn giải trừ di chứng do tu luyện công pháp tàn phá.

Lúc này hai người với công pháp Nhật Giai và toàn bộ di chứng đã được giải trừ, thực lực cũng nâng cao bay nhanh. Dù sao, hai người có thể dựa vào một quyển công pháp Nguyệt Giai rách nát tăng lên tới Vương cấp, thiên phú tự nhiên không thể coi thường.

Nếu không phải Nghệ Phong là một Y sư thất giai, sợ là không ai có thể mời chào được bọn họ.

Nơi Nghệ Phong đi qua, mặc dù người đang chen chúc chật chội, nhưng vẫn thấy tự giác tránh thành một con đường. Nghệ Phong vẫn là bộ dáng như trước. Hắn đi đến bên cạnh bàn đá quen thuộc, tùy ý ngồi xuống. Lục Sát và hai huynh đệ họ Triệu lẳng lặng đứng ở phía sau Nghệ Phong.



Đối với hai người hai mà nói, tuy rằng nơi này tràn ngập mùi máu tanh. Nhưng vẫn không ảnh hưởng đến bọn họ. Thậm chí Lục Sát còn cảm thấy thích mùi như vậy.

Mọi người thấy ba người phía sau Nghệ Phong, trong mắt cũng có chút vẻ hoảng sợ. Bọn họ cảm giác được ba người này rất mạnh. Đặc biệt Lục Sát có vẻ âm lãnh, càng cho bọn họ một loại cảm giác khủng bố.

Lúc này Hắc Vương cũng xuất hiện ở một góc khác. Nhìn Nghệ Phong khác hẳn mọi khi, hắn thoáng nhíu mày. Hắn đặc biệt chú ý tới ba người phía sau Nghệ Phong, lông mày nhíu lại càng chặt. Hắn phát hiện khí tức của ba người phía sau Nghệ Phong, không có người nào dưới Lục Chỉ.

Nói cách khác, ba người này đều là Vương cấp. Nhớ tới thực lực của Nghệ Phong, Hắc Vương không khỏi nhíu mày. Chỉ cần bốn người có thực lực Vương cấp, đã đủ để đứng tại đỉnh cao ở Tội Ác Chi Thành.

Chẳng qua, Hắc Vương rất nghi ngờ: hiện tại đế quốc Trạm Lam được phân thành hai. Sao nở Đế Đô lại để bốn Vương cấp đến quản lý Tội Ác Chi Thành. Cho dù là trước kia khi đế quốc Trạm Lam hưng thịnh, cũng không vượt quá hai Vương cấp đến quản lý.

Dù sao ở Tội Ác Chi Thành, không có một siêu cường giả, cho dù mấy Vương cấp cũng không có tác dụng.

Nhưng lúc này lại khiến bọn họ bất ngờ chính là, đối phương không chỉ có bốn Vương cấp, mà Nghệ Phong còn có siêu cường thể sánh ngang ngũ giai. Với thế lực như vậy, trong tình trạng hiện tại đế quốc Trạm Lam còn cho ra? Chẳng lẽ hắn không tiếc sao?

Hắc Vương cũng không biết quan hệ giữa Nghệ Phong và tam hoàng tử, cho nên hắn đã phán đoán sai lầm. Hiện tại, đại đế Long Thiên muốn thu hồi Tội Ác Chi Thành.

Ánh mắt Hắc Vương thoáng đảo qua Lục Sát, cái lão nhân âm lãnh này khiến hắn cũng có cảm giác hoảng sợ. Điều này khiến trong lòng hắn cảm thấy vô cùng không thoải mái. Hiện tại, Nghệ Phong đã thể hiện thế lực ra ngoài, vừa vạn cả bốn người đã ngăn chặn hắn.

Mặc dù hắn là bá chủ Tội Ác Chi Thành, nhưng hắn chỉ sở hữu có ba Vương cấp, còn có một người đang không biết sống chết.

Hôm nay Nghệ Phong cũng không uống rượu, ánh mắt hắn quét bốn phía, phát hiện có mấy chỗ có vẻ và trống trải. Hắn biết rõ những người này là ai, chỉ có bá chủ Tội Ác Chi Thành mới có đãi ngộ như vậy.

Nghệ Phong nhìn về phía Hắc Vương, thấy trong ánh mắt hắn chất chứa ánh sáng khiêu khích. Khóe miệng Nghệ Phong lộ ra một nụ cười có chút tà mị.

Nghệ Phong nhìn Lục Sát gật đầu, thân ảnh chợt lóe lên, người đã nhẹ nhàng tiến tới lôi đài.

Mọi người nhìn Nghệ Phong với áo bào trắng nhẹ nhàng tiến về phía trên lôi đài, một đám thoáng sửng sốt, ngay lập tức hét lên vì vui mừng. Ban đầu vốn tưởng rằng bọn họ sẽ phải chờ thật lâu, thật sự không ngờ được Nghệ Phong lại trực tiếp như vậy, vừa xuất hiện ở nơi bạo loạn, liền lên lôi đài.

Hắc Vương cũng sửng sốt. Ban đầu còn tưởng rằng Nghệ Phong sẽ lại uống một bình hồng tửu, thật sự không ngờ được đối phương lại trực tiếp như vậy.



Hắc Vương cũng nhẹ nhàng lên đài, thân pháp lăng không bay qua khiến rất nhiều người phía dưới lộ ra vẻ mặt hâm mộ. Lăng không bay qua kia cho thấy đối phương chân chính bước vào giai tầng cường giả đại lục.

- Hi vọng ngươi thực hiện lời hứa của ngươi!

Nghệ Phong nhìn Hắc Vương thản nhiên nói.

- Hừ! Muốn ta thực hiện lời hứa còn quá sớm. Chờ ngươi làm xong ba chuyện ta muốn yêu cầu rồi nói sau!

Nghệ Phong vươn một ngón tay nói:

- Đây là việc đầu tiên!

Hắc Vương thấy động tác của Nghệ Phong, ánh mắt biến cực kỳ khó coi. Động tác của Nghệ Phong là thể hiện sự miệt thị. Hắn làm vậy là nói cho mọi người biết, hắn đã hoàn thành chuyện thứ nhất. Hiện tại còn chưa đấu võ, Nghệ Phong đã tuyên bố như thế, bảo làm sao Hắc Vương có thể không tức giận.

- Hi vọng thực lực của ngươi cũng giống như tự tin của ngươi!


Hắc Vương nổi giận quát một tiếng, đấu khí cũng mạnh mẽ phát ra.


Nghệ Phong liếc mắt nhìn Hắc Vương một cái nói:


- Ta nói rồi, Tội Ác Chi Thành chỉ cần một vị thành chủ là đủ rồi.


- Hừ!


Nghệ Phong nói những lời này, khiến một vài chỗ trong nơi bạo loạn đều vang lên một tiếng hừ không lớn không nhỏ. Tuy nhiên, Nghệ Phong nhìn cũng không thấy những thanh âm vừa phát ra, ánh mắt vẫn nhìn thẳng vào Hắc Vương.


Mọi người nghe kia vài câu hừ thanh, một đám không nhịn được bốc lên hàn ý trong lòng. Tất nhiên bọn họ biết những người này là ai. Bọn họ thật sự không ngờ được chính là Nghệ Phong lại hung hăng càn quấy đến mức này. Vừa lên đài liền khiêu khích tất cả bá chủ.


Ánh mắt Mọi người nhìn về phía Nghệ Phong càng thêm khác đi. Đây là thành chủ đầu tiên mới vừa ở Tội Ác Chi Thành đã làm như vậy. Tuy nhiên, thấy mấy người Lục Sát, bọn họ lại không khỏi nghĩ, với những người đi cùng này, thành chủ này không giống với thành chủ khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK