Mục lục
Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tuy rằng chúng ta rất muốn Nghệ Phong sớm đi vào, nhưng mà ngươi nên hiểu, quy định do tổ tông đặt ra, chúng ta không thể phá bỏ.



Liễu Nhiên đối với chuyện năm vị trưởng lão cự tuyệt cũng không cảm thấy phẫn nỗ, hắn chỉ thản nhiên nói.

- Nghệ Phong đã chạm đến năng lượng không gian, hắn tiến vào Quân cấp chỉ là chuyện sớm hay muộn, chẳng lẽ như vậy còn chưa đủ tư cách?

Năm vị trưởng lão kinh hỉ nói.

- Thật sự?

Liễu Nhiên liếc mắt nhìn về phía Nghệ Phong, Nghệ Phong biết rõ cần phải làm gì. Lập tức điểm vào không khí vài cái. Vận khí lần này tốt hơn một chút, ngay tại lần thứ hai đã khiến không gian nổi lên rung động. Ngũ trưởng lão nhìn thoáng qua rung động không gian, cười lên vô cùng vui vẻ.

- Ha ha, ngươi nên sớm nói việc hắn chạm đến năng lượng không gian. Tuy rằng còn không hợp quy củ, nhưng chúng ta phá lệ một lần cũng không sao, sớm hay muộn cuối cùng đều có một kết quả như nhau.

Năm vị trưởng lão cũng muốn Nghệ Phong sớm một chút tiến vào Thánh thành. Chỉ có điều có nhiều thứ cũng không phải là do bọn họ định đoạt, hiện tại Nghệ Phong đã chạm đến năng lượng không gian, tiến vào Quân cấp đã là chuyện chắc chắn. Mở ra Thánh thành để Nghệ Phong tiến vào, tuy rằng vi phạm quy củ, chỉ là vi phạm trong phạm vi nhất định cũng không có việc gì.

- Đã như vậy thì tiến hành thôi.

Ngũ đại trưởng lão nói liền làm, cùng Liễu Nhiên mang theo Nghệ Phong tiến về phía hậu sơn Thánh địa. Nghệ Phong đi theo sát đám người này, cảm thấy nghi hoặc mười phần, không hiểu Thánh thành là vật gì? Rất nhanh, hắn đã đi ngang qua con suối nước nóng vô cùng quen thuộc. Tận cho đến khi phía trước là vách núi ngũ đại trưởng lão mới dừng lại. Đối với vách núi này Nghệ Phong rất rõ ràng, hơn nữa còn vô cùng sợ hãi, nó sâu hun hút không thấy đáy, vách đá dựng đứng, gan lớn như Nghệ Phong cũng không dám dạo chơi bên cạnh vách núi này.

Giờ phút này Nghệ Phong đã tiếp cận Quân cấp, ngược lại không còn sợ hãi giống như trong dĩ vãng. Chỉ có điều, chứng khiến ngũ đại trưởng lão đứng ở bên cạnh vách núi, sắc mặt vô cùng thận trọng, Nghệ Phong cũng có chút nghi hoặc.

- Nghệ Phong nhớ rõ thủ pháp của ta, sau này ngươi muốn đi vào Thánh thành, phải dựa vào bộ thủ pháp này.

Đại trưởng lão đột nhiên nói. Nghệ Phong khẽ giật mình, lập tức vội vàng chăm chú nhìn Đại trưởng lão. Đôi tay đại trưởng lão bắt đầu kết ấn, thủ pháp vô cùng phức tạp. Cùng lúc, đối diện vốn là vách núi, chợt nổi lên tầng tầng rung động, sau đó những rung động này càng lúc càng lớn, cuối cùng một vòng xoáy xuất hiện ở trước mặt Nghệ Phong.



Vòng xoáy không lớn, tốc độ xoay tròn cũng rất chậm, nhưng lại khiến Nghệ Phong cảm thấy vô cùng kinh ngạc, bởi vì từ khi nó xuất hiện Nghệ Phong đã biết rõ vách núi đối diện là một ảo cảnh cực lớn. Khiến hắn kinh ngạc chính là thực lực của hắn đã đạt đến cấp độ này, hơn nữa còn từng đi qua truyền thừa ảo cảnh, nhưng mà đối với ảo cảnh trước mặt hắn hoàn toàn không nhìn thấu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Có thể thấy được ảo cảnh này cường đại đến cỡ nào.

Sau khi Đại trưởng lão kết một thủ ấn cuối cùng. Đồng thời vòng xoáy kia cũng mở rộng ra đủ để khiến mười người đồng thời tiến vào. Nhìn qua vòng xoáy, đại trưởng lão cười nói với Nghệ Phong.

- Lần này sẽ cho ngươi kiến thức Thánh địa chân chính.

Nghe được lời này, trong lòng Nghệ Phong cũng cảm thấy có chút kích động cùng chờ mong. Hắn hiểu rõ, rốt cục hắn cũng xé mở một tầng hơi mỏng che phủ diện mạo thật của Thánh địa.

Lão đầu tử cùng năm vị trưởng lão dẫn đầu nhanh chóng tiến vào vòng xoáy, Nghệ Phong vội vã theo sau. Bảy người đồng thời tiến vào bên trong vòng xoáy. Vừa bước vào bên trong, Nghệ Phong đã cảm thấy một luồng năng lượng nồng đậm đến mức khiến lỗ chân lông toàn thân hắn mở ra. Mật độ cỗ năng lượng này khiến Nghệ Phong vô cùng kinh ngạc, Nghệ Phong mới chỉ thấy được loại mật độ này khi bốn phía đều là Phệ châu. So với di chỉ mà năm đại học viện khống chế còn phải nồng đậm hơn vài lần.

Ngũ trưởng lão chứng kiến biểu lộ kinh ngạc của Nghệ Phong chỉ khẽ cười nói.

- Đây là biên giới của vào Thánh thành, năng lượng còn không quá nồng đậm, đợi sau khi đi vào ngươi sẽ biết rõ.
Đúng lúc Nghệ Phong cùng trưởng lão chuẩn bị tiến vào Thánh thành, Nghệ Phong chợt cảm thấy một luồng uy áp khổng lồ đè nặng lên trên người hắn. Dưới sự đè nén của cỗ uy áp này, Nghệ Phong suýt nữa không đứng vững nổi. Toàn thân đổ mồ hôi đầm đìa, sắc mặt biến thành tái nhợt, cỗ uy áp này cơ hồ muốn nghiền nát thân thể thể hắn. Kinh khủng nhất chính là hắn cản bản không có chút lực kháng cự nào.

- Liễu Nhiên, Ngũ, chẳng lẽ các ngươi đã quên quy củ bất thành văn của Thánh thành.

Hư không chợt vang lên tiếng nói, thanh âm phiêu hốt bất định, không thể xác định nổi là truyền đến từ phương nào. Mấy người đại trưởng lão nghe được câu này vội vàng khom người thi lễ nói:

- Thánh lão, Nghệ Phong đã chạm vào năng lượng không gian, bất quá, thể chất hắn có chút đặc thù, không có đủ năng lượng, chỉ sợ là khó có thể đột quá đến Quân cấp. Cho nên bọn vãn bối mới dẫn hắn đến Thánh thành.

- Nghệ Phong? Là Tà Đế đương đại? Khó trách có khí tức của hắn!

Thanh âm phiêu miểu kia trầm mặc trong chốc lát, sau đó lại vang lên. Giờ phút này, Nghệ Phong cảm thấy tựa hồ thân thể hắn đang bị nhìn xuyên thấu. Lúc này Liễu Nhiên nhìn về phía hư không hô.

- Đúng là đệ tử của vãn bối!



- Liễu Nhiên! Nhiều năm rồi ngươi chưa đến Thánh thành! Ồ!

Thanh âm phiêu miểu đột nhiên ồ lên một tiếng kinh ngạc, sau đó lâm vào trầm mặc, rất lâu sau mới một lần nữa vang lên.

- Liễu Nhiên, không thể tưởng tượng được thực lực của ngươi đã đạt tới cấp độ này. Xem ra chuyện năm đó để lại ấn ấn tượng rất sâu trong lòng ngươi.

Lời này vừa dứt, bất kể là ngũ đại trưởng lão hay là thanh âm phiêu miểu kia đều lâm vào trầm mặc.

- Cũng được, Ngũ, ngươi mang theo Nghệ Phong tiến vào Thánh thành đi!

Thanh âm phiêu miểu kia một lần nữa vang lên.

- Nghệ Phong tu luyện Lăng Thần Quyết!


Liễu Nhiên không kiêu ngạo không siểm nịnh lạnh nhạt nói.


- Lăng Thần Quyết?


Tuy rằng thanh kia vẫn phiêu miểu như trước, nhưng mà Nghệ Phong có thể nghe được sự kinh ngạc trong lời nói. Rất nhanh, hắn lại cảm thấy cái cảm giác toàn thân bị người ta lột trần xuất hiện thêm một lần nữa. Nghệ Phong biết rõ, vị Thánh lão kia đang kiểm tra hắn.


- Không thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng được, rốt cục cũng có người có thể tu luyện bộ công pháp này. Bế quan nhiều năm như vậy, không thể tưởng tượng được, vừa xuất quan đã nhận được một tin tức tốt như vậy!


Lời này lập tức khiến mấy người ngũ đại trưởng lão giật mình, khó trách tựa hồ Thánh lão không biết Nghệ Phong, thì ra là bế quan. Mặc dù Nghệ Phong chưa từng tiến vào Thánh thành, nhưng tầng lớp cao tầng bên trong Thánh thành đối với Nghệ Phong mười phần chú ý.


- Ngũ, ngươi mang Nghệ Phong tiến vào Thánh thành. Liễu Nhiên, thực lực ngươi đã đạt đến loại cấp độ này. Đến đây, ta có chuyện muốn nói!


Thanh âm phiêu miểu một lần nữa vang lên. Liễu Nhiên gật đầu với Nghệ Phong, thân ảnh lập tức biến mất nguyên tại chỗ, không biết đã đến nơi nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK