Nghệ Phong cảm thụ được một màn này, cũng càng lúc càng cảm thấy bội phục các đời Tà Đế dốc hết tâm huyết sáng tạo ra Lăng Thần Quyết, công pháp này xác thực quá biến thái, quá nghịch thiên!
Năng lượng cuồng bạo của Mị đan vẫn như cũ hướng về khí hải của Nghệ Phong, không có chút nào để ý tới sắc mặt trắng bệch của Nghệ Phong. Năng lượng cường đại dưới sự dẫn dặt của hồn lực của Nghệ Phong chỉ có thể gia nhập dòng xoáy, hình thành từng chút từng chút.
Cũng không biết qua mất bao lâu, lúc mồ hôi chảy khắp toàn bộ thân thể của Nghệ Phong thì năng lượng cuồng bạo kia mới dần dần hoãn lại. Điều này làm cho Nghệ Phong buông ra một hơi thở, đồng thời tinh thần cũng thả lỏng, chậm rãi hấp thu chỗ năng lượng càng lúc càng nhỏ kia.
Cho tới khi năng lượng cuồng bạo biến thành dòng nước ôn hòa thì lúc này Nghệ Phong mới bắt đầu áp súc dòng xoáy trong cơ thể.
Bây giờ dòng xoáy đã trở nên vô cùng to lớn! Nguyên bản trạng thái của sương trắng trong khí hải lúc này đã hình thành từng giọt từng giọt nước, dường như mỗi môt giọt nước đều trong suốt giống như bảo thạch,
Theo tác dụng hồn lực của Nghệ Phong, nguyên bản dòng xoáy khổng lồ cũng có một chút rút nhỏ lại, giọt nước càng ngày càng nhiều, tới khi số lượng giọt nước chiếm được đại khái một phần ba thì mặc kệ Nghệ Phong có nỗ lực thế nào đi chăng nữa, hắn thủy chung không thể áp súc nổi một điểm linh khí.
- Đây là Mị đan có thể đề thăng được thực lực tới mức tối cao sao!
Nghệ Phong cảm thụ được năng lượng nồng nặc trong cơ thể, lấy tay lau mồ hôi như mưa trên trán, thì thào nói.
Không thể không nói hiệu quả của Mị đan thật lớn, cư nhiên trực tiếp đề thăng Nghệ Phong lên tới bát giai đỉnh phong, hiện giờ Nghệ Phong có chút minh bạch vì sao địa vị của Nhiếp Hồn Sư cao thượng như thế, chỉ cần luyện chế một khỏa Mị đan đủ để khiến người đời bị điên cuồng. Chậc chậc, một viên Mị đan cư nhiên có thể đề thăng một giai cho một người! Đây là dụ hoặc lớn cỡ nào!
Chỉ là lợi ích đi đôi cùng nguy hiểm, nếu như hôm này mình không có hồn lực Tướng Cấp thì chỉ sợ bây giờ kết quả chính là bạo thể mà chết đi. Tác dụng của Mị đan rất lớn thế nhưng nguy hiểm cũng không nhỏ.
Hiện giờ Nghệ Phong có chút hiểu ra vì sao Khắc Lạp Khắc tức giận như vậy cũng nguyện ý cấp Mị đan cho chính mình, nếu như hắn chờ tới thời gian có thể dùng được thì sợ rằng không biết phải mất bao nhiêu lâu!
Nghệ Phong cảm thụ được đấu khí bên trong cơ thể lưu động yên lặng, điều tra một chút thức hải của chính mình, khóe miệng cũng nhếch lên một đường cong vui vẻ, hắn không nghĩ tới hồn lực được đề cao thì Nguyên Hồn cũng trở nên rõ ràng hơn, hiển nhiên lần tấn cấp thứ hai này hấp thụ được một ít hồn lực.
Nghệ Phong hơi dò xét một chút, trình độ Nhiếp Hồn Sư của chính mình tính ra có thể ngang với Sư Cấp nhị giai! Thế nhưng thực lực mà hắn chân chính có thể thi triển ra không tới tám phần mười!
Xem ra còn phải nỗ lực đề thăng độ hòa hợp giữa hồn lực và Nguyên Hồn. Chỉ có đạt được độ hòa hợp hoàn mỹ thì chính mình mới có thể chậm rãi đề thăng Nhiếp Hồn Thuật, cũng có thể thi triển được công kích của Nhiếp Hồn Thuật!
Chỉ cần hòa hợp hoàn mỹ thì cho dù chính mình gặp phải cường giả Tướng Cấp dưới nhị giai thì cũng có thể giải quyết được hắn!
Nghệ Phong chậm rãi thu công, lấy ra một bộ quần áo mặc lên người chính mình, toàn thân từ trên xuống dưới đều tản ra tinh lực, nắm tay hơi vùng lên, trong nháy mắt cái chén trên bàn nát bấy, biến thành phần bột phiêu tán giữa không trung.
- Lực lượng của bát giai quả nhiên dễ chịu, không biết lực lượng của Tướng Cấp sẽ như thế nào!
Nghệ Phong cười cười, Tướng Cấp cũng không cách mình bao xa.
- Khẳng Lợi! Không phải ngươi muốn giết bản thiếu gia sao? Ta đây để ngươi thưởng thức một chút tư vị bị người của chính mình giết chết. Tương lại Nhiếp Hồn Thuật của bản thiếu gia có thành tựu thì ta sẽ nhớ kỹ ngươi!
Nghệ Phong không hề quên lời nói ngày hôm qua, hắn muốn Khẳng Lợi phải bị kinh hoảng không dám ứng chiến! Hắn muốn cho đối phương biết bọn chúng đã chọc phải một người không nên dây vào, đồng thời cảnh cáo Trần Ny Đan, cảnh cáo Khắc Lạp Khắc để cho bọn họ biết tự phải làm thế nào!
Nếu không phải nhìn Khắc Lạp Khắc đều cùng là Thánh Tông, nếu không phải chính mình còn có vài phần hào cảm với hắn thì sợ rằng Nghệ Phong đã trực tiếp giết tới phủ đệ của Trần Ny Đan rồi.
- Thế thì... Từ bây giờ bắt đầu giết chóc đi!
Ầm...
Khẳng Lợi nổi giận đùng đùng đánh một quyền vào chiếc bàn, cái bàn làm bằng gỗ sụp đổ trong nháy mắt, mảnh gỗ vỡ tan bay ra cắm thắng vào chân của tên thủ hạ báo tin, thế nhưng hắn biết rõ tính tình của Khẳng Lợi, cố nhịn xuống, tùy ý để cho máu chảy nhiễm đỏ ống quần!
- Ngươi nói cái gì?
Gân xanh trên nắm tay Khẳng Lợi nổi lên, cặp mắt hình tam giác ti hí trừng lớn, gắt gao nhìn chằm chằm vào tên thủ hạ hắc y trước mặt.
Tuy rằng nam nhân hắc y kia khiếp đảm thế nhưng hắn vẫn cắn răng nói:
- Lão gia, tên y sư kia huyết tẩy các thế lực phân tán của chúng ta.
- Thổ Báo đâu? Lẽ nào hắn đi ăn phân rồi?
Khẳng Lợi giận dữ thét, thanh âm cường đại khiên nam tử hắc y run rẩy đứng lên.
- Mỗi lần Thổ Báo trưởng lão đi tới nơi thì đã không thấy bóng người của đối phương, cho nên...
Nam tử hắc y không nói ra toàn bộ.
Nam tử hắc y cũng chưa từng nghĩ tới đối phương lại lạnh lùng như vậy. Ngày hôm qua không chỉ giết hơn mười người mà ngay cả trưởng lão Thổ Hổ cũng giết. Càng kinh khủng hơn chính là nghe nói khi trưởng lão Thổ Hổ bị giết đã bắt đầu tấn giai Tướng Cấp. Không biết tên y sư này có thực lực cường đại tới cỡ nào!
Nghĩ vậy, nam tử hắc y không khỏi rùng mình một cái, ánh mắt nhẹ nhàng liếc tới chỗ lão gia nhà mình. Quả nhiên phát hiện toàn thân lão gia đang run rẩy, vẻ mặt dữ tợn, hiển nhiên đang giận giữ tới cực điểm!
Ngẫm lại cũng đúng, lão gia nhà mình tại thành Khủng Cụ có bao giờ phải nhận qua vũ nhục như vậy. Ngày hôm qua đối phương không chỉ giết chết hơn mười thủ hạ của hắn mà còn giết cả phụ tá đắc lực của hắn. Hơn nữa đây mới chỉ là bắt đầu, hiện giờ đối phương càn rỡ đòi đập chết thế lực của lão gia. Chuyện này không thể nghĩ ngờ là hung hăng đánh một cái tát vào mặt hắn dưới ánh mắt của người dân bên trong thành Khủng Cụ.