Nghị Minh đi tới trước một bước, kêu lớn một tiếng khiêu khích Tật Phong Ngân Lang.
Nghị Minh kêu to cũng không bao lâu, vài cái bóng từ bên trong lang huyệt bay nhanh ra, Nghệ Phong có thể nghe được tiếng xé gió vù vù của mấy cái bóng tạo thành.
Nghệ Phong nhìn mấy con Tật Phong Ngân Lang màu trắng bạc đứng ở phía trước bọn họ, trong mắt tràn đầy quang mang hung tàn, trong lòng hắn cũng nhịn không được hít một hơi, hiển nhiên thật không ngờ tốc độ của Tật Phong Ngân Lang lại nhanh đến tình trạng này. Hiện tại Nghệ Phong có chút minh bạch, vì sao lấy thực lực của đám người Cô Tinh, còn cố kỵ với Tật Phong Ngân Lang như vậy.
Nghệ Phong hít sâu một hơi, nhìn năm con Tật Phong Ngân Lang đứng trước mặt, vẻ cảnh giác trong mắt hắn càng đậm. Hắn biết đối mặt năm con Tật Phong Ngân Lang này phải thật cẩn thận, nếu không có thể thiệt thòi lớn.
Năm con Tật Phong Ngân Lang toàn thân màu trắng bạc, thân thể cũng không phải rất lớn, liếc mắt nhìn qua thấy cực kỳ đẹp, nếu không có ánh sáng hung tàn trong mắt, sợ là sẽ làm rất nhiều nữ nhân yêu thích không rời.
- Đáng tiếc là ngũ thất lang, nếu như là thất thất lang mà nói. Sẽ là một chiêu bài rất hay!
Nghệ Phong nhớ tới kiếp trước hắn dùng thất thất lang làm chiêu bài, không khỏi nhẹ giọng nói thầm.
Cô Tinh tự nhiên không rõ ý tứ trong lời nói của Nghệ Phong, chỉ là nghe Nghệ Phong nói quá ít lang, miệng hắn hung hăng co quắp lên. Năm con Tật Phong Ngân Lang đã rất phiền phức, ngươi cư nhiên còn muốn bảy con, muốn chết cũng không phải cần như vậy.
- Động thủ! Đều tự đỡ một con, đừng để cho bọn nó hội tụ. Thực lực quần công của bọn nó so với đơn đấu còn mạnh hơn một bậc!
Nghị Minh ngừng tiếng kêu, hướng Nghệ Phong nói.
Nghệ Phong và đám người Băng Hồn gật đầu, thân ảnh mạnh mẽ chớp động, đều tự chọn một con Tật Phong Ngân Lang công tới.
Năm con Tật Phong Ngân Lang ở khu vực này đã quen xưng vương xưng bá, chưa từng có người nào dám khiêu chiến tôn nghiêm của chúng, thế nhưng mấy nhân loại hèn mọn trước mặt này đích cư nhiên dám công kích chúng, Tật Phong Ngân Lang bắn ra quang mang hung tàn, chân mang theo móng vuốt sắc bén lao về phía trước, đánh tới năm người Nghệ Phong, tốc độ cực nhanh.
Tốc độ như vậy, làm cho đám người Băng Hồn kinh hãi, thân ảnh mạnh mẽ biến hóa, nhanh chóng tránh qua một bên.
Năm con Tật Phong Ngân Lang hiển nhiên không muốn buông tha năm người, tốc độ lần thứ hai nhanh hơn, đuổi theo phương hướng năm người chạy trốn. Đám người Cô Tinh thấy Tật Phong Ngân Lang đều tự đuổi một người, bọn họ cũng thở dài một hơi, chỉ cần không cho Tật Phong Ngân Lang hợp công, vậy độ nguy hiểm sẽ nhỏ đi rất nhiều.
- Cô Tinh! Một người chiến một con!
Nghệ Phong la lớn, đồng thời đấu khí trong cơ thể hắn vận chuyển tới cực hạn, đấu khí tuôn ra trên Tiêm Hổ Kiếm, trong nháy mắt cấu thành Tà Phệ Toái Phá.
Cùng lúc đó, trên người Nghệ Phong bộc phát ra khí thế kinh khủng, thẳng tới tận trời, oanh ra từng đợt tiếng vang, giống như thiên quân vạn mã chạy chồm, lại như quân lâm thiên hạ, tản ra uy áp vô cùng.
Nghệ Phong càng dùng Ý thức chiến đấu càng thuận lợi, uy thế sản sinh cũng dần dần hình thành phong cách chính mình. Uy thế to như vậy, làm cho Tật Phong Ngân Lang đang lao nhanh cũng dừng lại, trong mắt cũng có vẻ kinh sợ. Thế nhưng dã thú dù sao cũng là dã thú, bản tính hung tàn rất nhanh chiến thắng nỗi sợ hãi.
Đám người Cô Tinh liếc mắt nhìn Nghệ Phong, thấy Nghệ Phong vừa ra tay chính là ý thức chiến đấu, cũng biết Nghệ Phong chuẩn bị toàn lực chém giết Tật Phong Ngân Lang. Bọn họ đều tự hít sâu một hơi, đấu khí trong cơ thể cũng tuôn đến trên binh khí. Nhanh chóng đâm tới Tật Phong Ngân Lang!
Ngao!
Tật Phong Ngân Lang kêu một tiếng, toàn bộ thân thể căng phồng, nanh sói tản ra hàn quang âm trầm, móng vuốt huy vũ đánh tới Nghệ Phong, nơi móng vuốt đi qua, tiếng xé gió không dứt bên tai, mơ hồ hư không cũng bị nó cắt xé.
Tốc độ của Tật Phong Ngân Lang đảo mắt là tới, khi móng vuốt của Tật Phong Ngân Lang sắp chạm vào trên người Nghệ Phong, trong mắt Tật Phong Ngân Lang cũng có một tia xem thường. Hàn quang trên móng vuốt càng tăng vọt, đâm mạnh tới Nghệ Phong.
Thế nhưng làm cho Tật Phong Ngân Lang nghi hoặc chính là, móng vuốt nó chộp vào trên người “Nghệ Phong”, Nghệ Phong cư nhiên hóa thành một chút tinh quang biến mất không còn một mảnh. Mà cùng lúc đó, Tật Phong Ngân Lang cảm giác được phía sau có một cổ kình khí cường đại làm trái tim nó băng giá đâm thẳng qua đây.
Ngao...
Tật Phong Ngân Lang lần thứ hai kêu ngao một tiếng, thân thể nó giống như một trận gió, nương theo tiếng xé gió chói tai lui về phía sau.
- Kháo...
Nghệ Phong đâm một kiếm vào không khí, hắn nhịn không được mắng một tiếng, tốc độ của Tật Phong Ngân Lang so với trong tưởng tượng của hắn còn muốn kinh khủng hơn. Nghĩ vậy, đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong vận chuyển với tốc độ cực nhanh.
Tật Phong Ngân Lang cũng nhìn nhân loại trước mặt bạo phát uy áp lớn lao, làm nó nhịn không được hơi sợ một chút, thậm chí năng lượng trong cơ thể cũng hơi ngưng lại, trong mắt cũng tràn đầy vẻ nghi hoặc, nó chưa từng thấy nhân loại nào có tốc độ có thể so sánh với nó.
Tật Phong Ngân Lang bị ý thức chiến đấu của Nghệ Phong áp bức, nó rốt cục lần thứ hai dẫn đầu công kích, tốc độ so với mới vừa rồi cư nhiên nhanh hơn một bậc.
Nghệ Phong cười lạnh một tiếng, vừa mới chuẩn bị thi triển thân pháp Mị Ảnh né tránh Tật Phong Ngân Lang, bên tai lại truyền đến một tiếng thét chói tai kinh hoảng.
Nghệ Phong không khỏi quay đầu nhìn qua, chỉ thấy Họa Thủy đối kháng cùng một con Tật Phong Ngân Lang, áo trên cánh tay của nàng đã bị móng vuốt nó cắt nát. Họa Thủy vội vàng tránh thoát, con Tật Phong Ngân Lang kia lần thứ hai xông vào nàng.
Tốc độ của Họa Thủy vốn là thua xa Tật Phong Ngân Lang, công kích sắc bén như vậy, Họa Thủy làm sao có thể chống đối?
- Kháo!
Nghệ Phong nhìn thấy một màn này, nhịn không được mắng to một tiếng, thân ảnh chợt lóe lên tránh công kích của Tật Phong Ngân Lang. Tuy rằng Nghệ Phong muốn đi cứu Họa Thủy, thế nhưng cự ly quá xa, trừ khi là sử dụng Thuấn di, nếu không căn bản vô dụng. Chỉ là cự ly xa như vậy, thi triển Thuấn di mà nói, đấu khí của Nghệ Phong sẽ tiêu hao hơn phân nửa, khi đó nếu muốn đối phó với Tật Phong Ngân Lang là không thể nào.
- Nhiếp Hồn Thuật… Hồn Toái Vô Biên!
Nghệ Phong hét lớn một tiếng, hồn lực vọt tới hư không, năng lượng trong hư không lập tức ngưng tụ vào hồn lực của Nghệ Phong tạo thành một dòng xoáy, sau đó mạnh mẽ bạo liệt ra, lực lượng bạo liệt cường đại trùng kích Tật Phong Ngân Lang, hồn lực đặc biệt trùng kích, làm cho Tật Phong Ngân Lang cũng phải cẩn thận đáp lại.
Nghệ Phong thấy tốc độ của Tật Phong Ngân Lang dừng lại một chút, hắn không dám có chút dừng lại, tốc độ phát huy đến mức tận cùng, chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh, bay nhanh tới chỗ Họa Thủy.
- Đi!
Thân ảnh Nghệ Phong chạy tới bên người Họa Thủy, tay ôm lấy chiếc eo của Họa Thủy, không kịp cảm thụ độ co dãn của nó, Nghệ Phong ôm thân ảnh nàng mạnh mẽ chớp động lên.
Thế nhưng dù sao Tật Phong Ngân Lang cũng là Ma thú lục giai, tuy rằng Nhiếp Hồn Thuật cản trở nó chốc lát, nhưng cũng không làm gì được nó, lập tức phản ứng, nhanh chóng đánh tới Nghệ Phong.
Nghệ Phong né tránh công kích này, thế nhưng móng vuốt của con Tật Phong Ngân Lang mà hắn đang đối kháng đã đánh tới, móng vuốt sắc bén lướt qua cánh tay của Nghệ Phong, quần áo trên cánh tay của Nghệ Phong vỡ tan, đồng thời trên cánh tay lập tức xuất hiện một rãnh máu, máu từ bên trong nhanh chóng chảy ra.
Nghệ Phong hít sâu một ngụm lương khí, sau lưng cũng đổ mồ hôi, nếu không né tránh nhanh, một móng vuốt này sẽ đâm vào ngực hắn. Nhanh chóng đâm vào cánh tay mấy kim châm, máu trên cánh tay mới đình chỉ, chỉ bất quá lúc này cánh tay rất đau đớn.
Nghệ Phong nhìn hai Ma thú hung tàn trước mắt, nhịn không được cả giận nói Họa Thủy:
- Ngươi choáng váng phải không! Đối phó với Tật Phong Ngân Lang còn ẩn dấu thực lực!