Mục lục
Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghệ Phong thậm chí đang cân nhắc một chút, có nên mượn thế lực của Điệp Vận Du? Tuy nhiên, suy nghĩ một chút, hắn thấy tốt nhất vẫn không nên làm như vậy. Làm vậy quá lộ liễu, e là đến lúc đó người đối phó mình không phải các Hoàng tử, mà chính là Hoàng đế cũng nên.

- Bạo Cương Vương gia, thực lực của hai vị gia chủ Nghệ gia và Bố Lan gia rất mạnh sao?

Nghệ Phong hỏi.

Bạo Cương gật đầu nói:

- Bất luận người nào cũng đều không kém ta. Nếu hai bên liên thủ e là lành ít dữ nhiều. Chỉ là, với mâu thuẫn của hai bên, tỷ lệ liên thủ là không lớn. Cũng giống như ngày hôm nay, Hung Lang và Tàn Bạo thoạt nhìn như đang liên thủ tìm Tử Âm muội tử gây phiền phức, nhưng trên thực tế đều là đơn độc hành động.

Nghệ Phong gật đầu, lập tức nhìn Bạo Cương nở nụ cười giả tạo nói:

- Bạo Cương Vương gia, ta mời ngài làm Long Đầu danh dự của Tử Bang, thế nào?

Câu này nói ra, nhất thời khiến Bạo Cương cười rộ lên:

- Phong thiếu, ngươi cũng đừng trách ta nói chuyện khó nghe. Ý tứ của ngươi ta hiểu rất rõ, đơn giản chỉ là muốn cột ta vào chung với Tử Bang. Thế nhưng, ta thân cô thế cô, nếu muốn đối nghịch với đại thế gia là không có khả năng. Nếu Phong thiếu chỉ cần ta kiềm chế bọn họ một chút thì không quá khó khăn. Tuy rằng hai lão già này có chút khó chịu, nhưng vẫn cố kỵ thực lực của ta, lại cũng sẽ không quá so đo. Thế nhưng nếu như ta ra mặt trắng trợn đối nghịch bọn họ, e là bọn họ sẽ trực tiếp xem ta là đối thủ chung, đến lúc đó ta thế yếu lực nhỏ, làm sao chống đỡ được?

- Ha ha...

Nghệ Phong nghe Bạo Cương nói như vậy ngược lại không hề tức giận, Những lời Bạo Cương nói đều là sự thật. Chỉ là, hắn có thể kiềm chế bọn họ, đối với Nghệ Phong đã là sự trợ giúp rất lớn rồi. Nghệ Phong cố kỵ nhất, chính là cao thủ Vương Cấp.

Bạo Cương thấy bộ dáng không hề tức giận của Nghệ Phong, hắn thở phào một hơi, đồng thời không khỏi cười nói:

- Kỳ thực Phong thiếu vẫn có thể tìm một người khác hỗ trợ. Hơn nữa lão gia hỏa này so với ta hữu dụng hơn nhiều.

- Hử?

Nghệ Phong nghi hoặc hỏi.

- Bạch gia! Nếu như Phong thiếu có thể kéo Bạch gia lên cùng thuyền với ngươi, vậy ngươi cũng không cần phải sợ hai đại thế gia kia.



Bạo Cương thấy ánh mắt nghi hoặc của Nghệ Phong, tiếp tục nói:

- Bạch gia hiện tại bề ngoài nhìn như đang xuống dốc, nhưng những người như chúng ta đều biết, Bạch gia chỉ là đang ẩn nhẫn. Thực lực của thế gia này, tuy rằng có thể kém tam đại thế gia của Đế quốc, nhưng cũng không kém quá xa. Chỉ vì hắn ẩn giấu sâu, người thường không biết mà thôi. Phải nhớ rằng, trăm năm trước, Bạch gia là gia tộc lớn nhất Đế quốc, chỉ sau Hoàng tộc.

Nghệ Phong sững sờ tại chỗ. Không thể tưởng được Bạch gia lại có thể lực như vậy.

- Tìm Bạch Liệt Hỏa? Ha ha! Lão nhân kia hận không thể giết ta, hắn sẽ giúp ta sao?

Nghệ Phong nhìn Bạo Cương cười nhạt nói.

- Phong thiếu không phải vẫn nói mị lực của ngươi rất lớn sao? Tuy rằng Bạch Liệt Hỏa khó đối phó, nhưng tôn nữ của hắn Phong thiếu còn không làm được sao? Chỉ cần đoạt nàng tới tay, với sự ân sủng mà lão gia hỏa kia dành cho Bạch Hàn Tuyết, còn không giúp ngươi sao? Phong thiếu thử nghĩ mà xem, Bạch Hàn Tuyết xinh đẹp cỡ nào! Phong thiếu cũng không có hại gì a! Tài sắc song thu! Ta nghĩ không có nam nhân nào có thể cự tuyệt được.

Bạo Cương còn đang thao thao bất tuyệt, không hề nhận ra con mắt của Nghệ Phong đã toát ra hỏa diễm, quát lên:

- Ngươi đi chết đi!

Hỗn đản này, rõ ràng kêu bản thiếu đi làm tên mặt trắng câu dẫn phú bà! Bản thiếu là hạng người như vậy sao? Ách... Cho dù thật là như vậy, cũng phải tìm một phú bà nào thật giàu có mới được!

Bạo Cương và Nghệ Phong tùy ý hàn huyên một hồi, thấy không còn chuyện gì, Bạo Cương hướng về phía Nghệ Phong cười ha ha nói:

- Phong thiếu và Tử Âm muội tử từ từ nói chuyện, ta đi xoa bóp một phen. Phải nói tay nghề của thị nữ Kim Lâu quả nhiên không tồi!

Nói xong, Bạo Cương quay đầu về phía Nghệ Phong, nhìn hắn bằng ánh mắt “Ta hiểu lòng ngươi!”, cười cười rời khỏi ghế lô ra ngoài.

Nghệ Phong thấy tư thái vừa rồi của Bạo Cương, trong lòng cũng than thở không ngớt. Không ngờ Bạo Cương này còn có tâm tính thanh niên như vậy. Chỉ là không biết sức bền của hắn có lợi hại được như thanh niên hay không?

Đáy lòng Nghệ Phong vẫn luôn khách sáo với Bạo Cương trăm nghìn lần, lúc này mới hơi phát sinh một chút lòng đố kỵ.

Tử Âm thấy dáng dấp bỉ ổi của Nghệ Phong, gắt giọng nói:



- Ngươi lại đang nghĩ cái gì?

- Ách...

Nghệ Phong mang vẻ mặt cầu xin nói:

- Đêm qua mệt nhọc quá độ ngủ không ngon giấc, hôm nay lại cùng đám người ở sòng bạc đấu trí đấu dũng, đầu thực sự rất đau. Ta chỉ muốn tìm người xoa bóp một chút mà thôi. Tử Âm tỷ cũng không cho ta hưởng thụ một phen. Nào có lý như vậy. Tiểu thiếu gia của Kim Lâu lại không thể thoải mái ở Kim Lâu một lần. Đây cũng không phải rất buồn cười sao?

Tử Âm nghe Nghệ Phong nói như vậy, khẽ gắt một tiếng. Chỉ là thấy dáng vẻ lại bắt đầu chuẩn bị buồn ngủ của Nghệ Phong, nàng cũng không nỡ nhẫn tâm. Làm ầm ĩ lâu như vậy, hắn mệt mỏi cũng là bình thường.

- Trước tiên ngươi tới phòng xoa bóp chờ một chút đi!

Tử Âm suy nghĩ một chút đột nhiên nói.

Câu nói này khiến Nghệ Phong sửng sốt, lập tức vui vẻ ứng tiếng nói:

- Ai, Tử Âm tỷ, nhớ tìm một thị nữ thật đẹp cho ta đó. Bách Hợp lần trước cũng không tồi đâu.


- Nào có nhiều yêu cầu như vậy! Nhanh tới phòng xoa bóp đi!


Tử Âm trừng mắt liếc Nghệ Phong, bất mãn nói. Tiểu tử này vẫn chưa bỏ hết được ý xấu, không ngờ còn dám có chủ ý với Bách Hợp.


...


Nghệ Phong nằm trên giường xoa bóp, trong lòng còn âm thầm tính toán, lát nữ Tử Âm sẽ an bài mỹ nữ như thế nào cho mình? Thanh thuần? Mỵ hoặc? Nóng bỏng? Hay bộ dáng chim non bé nhỏ nép bên lòng mình?


Chỉ là, khi cửa ghế lô được mở ra, Nghệ Phong hưng phấn quay đầu nhìn, ngay lập tức lại không khỏi ngây người tại chỗ. Dù thế nào hắn cũng không ngờ, người xuất hiện trước mặt hắn lại là Tử Âm.


Toàn thân Tử Âm mặc đồng phục chuyên dùng cho xoa bóp. Bộ trang phục rộng thùng thình không thể che giấu hết cơ thể thành thục, sinh đẹp của Tử Âm, ngược lại càng làm tăng thêm ở nàng vài phần cảm giác ung dung.


Dung nhan Tử Âm vô cùng kiều diễm, ánh mắt dịu dàng, dáng đi đung đưa uyển chuyển như khiêu khích sức chịu đựng của nam nhân. Khuôn mặt, thân thể nàng đều mang theo vẻ ửng hồng nhàn nhạt, càng thêm vẻ kiều mị. Thiếu đi vài phần thành thục nhưng lại nhiều hơn một chút phong vận, giờ khắc này hiển lộ không thể nghi ngờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK