Mục lục
Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một y sư cao cấp là cái khái niệm gì? Đó là tồn tại hoàn toàn có thể sánh ngang với mình. Thân phận liên tiếp như vậy đủ để hơn mình vô số lần.

Nghệ Phong thấy ánh mắt biến ảo bất định của Cuồng Hổ đang nhìn mình, đi về phía trước thản nhiên nói:

- Giết vài người mà thôi, sao lại nhìn ta với ánh mắt như vậy?

Một câu này khiến Cuồng Hổ một lần nữa hít sâu một ngụm khí lạnh: giết vài người, còn “mà thôi”. Ngươi mạnh!

Sau khi Cuồng Hổ được mấy viên đan dược cao giai trị liệu qua, rốt cục đã có chút khí lực, nhìn Nghệ Phong nói:

- Cảm tạ!

Nghệ Phong thản nhiên cười cười:

- Ta đã sớm nói qua, cứu ngươi chỉ là một lần hảo tâm hiếm hoi của ta. Cho nên, ngươi không cần cảm ơn ta. Tuy nhiên, ta quả thực rất kinh ngạc, một cường giả Vương Cấp như ngươi, sao lại bị đám người thực lực yếu kém đánh thành thế này?

Cuồng Hổ cười khổ nói:

- Ta giết chết trưởng lão của bọn họ nhưng cũng bị thương nặng. Cho nên bị bọn họ một đường truy sát mới thành bộ dáng như bây giờ. Bằng không dám người này, một cái nhấc tay của ta cũng có thể giết sạch.

Nghệ Phong nghe hắn giải thích lúc này mới bừng tỉnh.

Cuồng Hổ nhìn Nghệ Phong, suy nghĩ một chút băn khoăn hỏi:

- Ngươi giết chết nhiều tinh anh của Kim Ưng Tông như vậy, chẳng lẽ không sợ bọn chúng trả thù sao?

- Ha ha… Ngươi không thấy toàn bộ bọn chúng đều đã bị ta giết sạch sao? Ngươi cho rằng còn có ai biết ta giết bọn chúng? Huống chi, bản thiếu đối với Kim Ưng Tông còn có chút khúc mắc, cũng không đến mức sợ bọn chúng.

Nghệ Phong thản nhiên nói.

Cuồng Hổ nhìn toàn quân Kim Ưng Tông bị diệt, gật gật đầu, lập tức trong lòng mừng rỡ như điên, nghĩ thầm: Trưởng lão và đám người truy sát mình đều đã chết, như vậy chẳng phải thứ mình cướp được của Kim Ưng Tông sẽ không còn ai biết nữa sao?

Nghệ Phong thấy sắc mặt Cuồng Hổ lộ vẻ vui mừng, thản nhiên nói:



- Hồn thể của ngươi thụ thương khá nặng. Nếu không có y sư cao cấp chữa trị, ngươi tuyệt đối không có khả năng khôi phục thực lực Vương Cấp.

Cuồng Hổ nghe Nghệ Phong nói như vậy không khỏi sửng sốt, lập tức nhìn về phía Nghệ Phong. Hắn biết, Nghệ Phong là một y sư cao cấp.

Nghệ Phong thấy ánh mắt Cuồng Hổ chuyển hướng nhìn mình, liền nói:

- Đừng nhìn ta! Phong cách của bản thiếu là, chuyện không có lợi tuyệt đối sẽ không làm, Vừa rồi là ta đột nhiên sinh lòng từ bi, nhưng không có nghĩa bây giờ ta vẫn tốt bụng như vậy. Tuy nhiên, nếu ngươi cho ta đủ lợi ích, mọi chuyện lại khác.

Nghệ Phong thầm hạ quyết tâm, lợi ích bình thường mình tuyệt đối sẽ không cứu. Dựa theo lý giải của Nghệ Phong, cứu Họa Thủy còn được hai cường giả Tướng Cấp, vậy nếu cứu hắn, không trả giá tương đương một cường giả Vương Cấp, mình tuyệt đối không cứu.

Cuồng Hổ nhìn người vừa cứu tính mạng mình trước mặt, dùng thanh âm suy yếu nói:

- Không biết thiếu gia muốn gì, ta có nhất định sẽ cho ngài!

Đối với ân cứu mạng của Nghệ Phong, Cuồng Hổ tương đối cảm kích!

- Ngươi có thể cho ta cái gì?

Nghệ Phong rất hứng thú nhìn Cuồng Hổ. Hắn không tưởng tượng được Cuồng Hổ có thể cho mình cái gì.

Tiền tài mình không thiếu, đan dược e là không ai nhiều bằng mình, công pháp dưới Địa Giai mình thấy chướng mắt! Nghệ Phong quả thật không thể nghĩ ra hắn còn có thể cho mình cái gì.

Cuồng Hổ thấy ánh mắt giễu cợt của Nghệ Phong cũng sững sờ tại chỗ. Hắn cũng không nghĩ ra mình có gì có thể cho Nghệ Phong. Một y sư cao cấp, tuyệt đối giàu có hơn mình rất nhiều!

Cuồng Hổ bình tĩnh nhìn chăm chú Nghệ Phong một lúc lâu, đột nhiên nói:

- Nếu như thiếu gia không chê ta, ta có thể theo thiếu gia!

- Cái gì?

Câu nói bất thình lình của Cuồng Hổ, ngược lại khiến Nghệ Phong không kịp có phản ứng. Hắn còn đang suy nghĩ làm cách nào mở miệng, dù sao tràng diện hiện tại của Tử Bang cũng quá ít cao thủ có thể chống đỡ.

- Nếu như thiếu gia không chê, ta nguyện ý theo thiếu gia!

Cuồng Hổ bình tĩnh nhìn Nghệ Phong nhắc lại.



Nghệ Phong liếc mắt nhìn Cuồng Hổ, thấy biểu tình nghiêm túc của hắn, không rõ rốt cuộc Cuồng Hổ đang suy nghĩ cái gì. Hắn ngẩn người nói:

- Ngươi theo ta?

Không chỉ bởi vì hiện tại hắn bị thương cần người cứu chữa, mà còn vì Nghệ Phong đã cứu mạng hắn, hắn gật đầu khẳng định câu trả lời của mình.

Nghệ Phong thấy dáng dấp Cuồng Hổ như vậy, trong lòng thầm mắng một câu: Kháo! Người ta nguyện ý theo mình, mình còn sợ cái rắm a! Mình lo trước sợ sau như vậy giờ bao giờ!

Nghĩ vậy, trong lòng Nghệ Phong cũng triệt để buông lỏng. Hắn nhìn Cuồng Hổ nói:

- Ngươi đã nguyện ý theo ta, ta cũng sẽ không để ngươi thiệt thòi. Thương tổn trong hồn thể của ngươi ta nhất định chữa thật tốt, để thực lực của ngươi khôi phục đến đỉnh phong!

Cuồng Hổ gật đầu, dùng thanh âm vẫn còn có chút suy yếu nói:

- Tạ ơn thiếu gia!

Nghệ Phong gật đầu, ôm Cuồng Hổ lên. Tuy rằng hắn là một cường giả Vương Cấp, nhưng lúc này lại không khác gì một tên phiền phức. Đừng nói trợ giúp mình, cho dù bất kỳ người nào muốn lấy mạng của hắn. Mình muốn cứu hắn cũng không khỏi phí một phen động tay chân.

Nghệ Phong thậm chí hoài nghi, có phải Cuồng Hổ đã tính toán từ trước, với tình trạng thân thể hiện tại của hắn, nếu mình không cứu hắn, hắn chỉ có đường chết mà thôi. Bởi vậy hắn mới nguyện ý theo mình.


Tuy nhiên, Nghệ Phong mặc kệ hắn có mục đích gì, một khi có cơ hội khôi phục thực lực cho cường giả Vương Cấp này, tất cả đều đáng giá. Về phần hắn có mục đích gì khác, Nghệ Phong thầm cười nhạt trong lòng: Tốt nhất là hắn không nên có dị tâm, bằng không với y thuật của mình, không chỉ cứu người, giết người cũng chỉ là một cái nhấc tay.


Nghĩ vậy, thâm tâm Nghệ Phong càng tin tưởng hơn. Hắn nhìn thi thể đám người áo đen trên mặt đất, ôm Cuồng Hổ đi về Kim Lâu. Lúc này an bài Cuồng Hổ tại Kim Lâu là hay nhất.




Nghệ Phong an bài Cuồng Hổ tại Kim Lâu xong, sau khi giao cho thị nữ một vài đan dược trị thương mới phân phó Triệu Hải chiếu cố tốt cho Cuồng Hổ.


Tuy rằng Triệu Hải không biết tại sao Nghệ Phong đưa một người nửa sống nửa chết như vậy tới Kim Lâu, nhưng hắn cũng biết chuyện không nên hỏi tuyệt đối sẽ không hỏi, chỉ đảm bảo rằng nhất định sẽ chiếu cố tốt cho đối phương.


Nghệ Phong dường như vẫn có chút lo lắng, lại một lần nữa dặn dò cẩn thận những thị nữ chăm sóc Cuồng Hổ, yêu cầu thị nữ dùng bút ghi lại, lúc này mới thở phào một hơi.


Dáng dấp coi trọng như vậy của Nghệ Phong khiến Triệu Hải càng thêm kinh ngạc. Cho tới bây giờ hắn còn chưa thấy Nghệ Phong đối xử với người nào như vậy. Vừa kinh ngạc, hắn đồng thời cũng xem trọng Cuồng Hổ thêm vài phần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK