Mục lục
Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Điệp Vận Du nghe thấy sự ân cần lo lắng trong đó, trong lòng nàng cảm thấy xúc động, quay về phía Nghệ Phong cười nói:

- Thực ra chuyện khác ta không lo lắng, ta chỉ lo lắng không được ôm ngươi. Sợ là ban đêm ta lại gặp phải ác mộng, mất ngủ.

Trong đầu Nghệ Phong hiện lên dòng suy nghĩ: Nữ nhân này thực sự coi mình là thuốc ngủ ah!

Bất quá, trong lòng cũng cảm thấy trìu mến:

- Điệp tỷ tỷ cưới ta, hàng ngày có thể ôm ta ngủ.

Khuôn mặt Điệp Vận Du ửng hồng, nàng liếc mắt nhìn Nghệ Phong, trong ánh mắt mang theo muôn vàn tình ý. Bỗng nhiên lúc này, nàng trông thấy Nghệ Phong đứng sững sờ tại chỗ.

- Ngươi nghĩ thật đẹp?

Điệp Vận Du trông thấy dáng vẻ Nghệ Phong rất kinh ngạc, nàng liền vui vẻ cười, nàng từ từ lấy ra một đạo lệnh bài trong ngực chính mình, nói:

- Thúy Lâm Các tại Đế Đố là nơi ở của ta. Nếu như không có việc gì ngươi có thể tới chỗ nào đó ngồi. Thinh thoảng ta cũng muốn gặp ngươi. Vả lại, ngươi hãy cầm khối lệnh bài này tới học viện Trạm Lam, tuy ràng không thể giúp ngươi vào học viện Trạm Lam, thể nhưng có thể giúp ngươi thi bổ sung. Với thực lực của ngươi, thi bổ sung, tiến nhập học viện Trạm Lam là điều không cần lo lắng.

Nghệ Phong gật gật đầu, đưa tay tiếp nhận cất vào linh giới. Trong lòng có chút cảm kích: Bằng không, chính mình nhập vào học viện Trạm Lam thực sự rất phiền phức.

Bông nhiên Nghệ Phong nghĩ tới điều gì đó, hắn liền hỏi Điệp Vận Du:

- Điệp tỷ tỷ, được rồi! Có lẽ với thân phận của nàng có thể kiểm một chút dược liệu chứ?

Rốt cuộc Nghệ Phong rất; không hài lòng, bởi vì thực lực của chính mình phát triển quá chậm, cũng quyết định dùng đan dược để đề thăng thực lực. May mà y thuật của chính mình có thê sử dụng phương thuốc của ngũ trưởng lão chỉ dạy. Cũng đủ khiển người ta phải khao khát.

Điệp Vận Du nhìn Nghệ Phong bàng ánh mắt cổ quái:

- Ngươi muốn dược liệu làm gì? Không phải y sư, độc sư lấy những thứ đó cũng vô dụng ah!

Nghệ Phong cười khà khà, nói:



- Chuyện này... Ta vẫn chưa nói với nàng. Kỳ thực ta còn là một y sư.

- Cái gì? Ngươi còn là y sư?

Khó trách Điệp Vận Du kinh ngạc, xét về võ giả, cầm ca, thơ phú, Nghệ Phong cũng rất nổi bật. Rõ ràng hắn còn là y sư. Chuyện này...

Điệp Vận Du xoa xoa đầu, bất đắc dĩ nói:

- Là dược liệu gì cần ta phải đích thân tìm cho ngươi? Tại đế quốc có rất nhiều cửa hàng ah!

Cũng khó trách Điệp Vận Du nói như vậy, nàng không biết Nghệ Phong là y sư cấp bậc thể nào. Đương nhiên dược liệu cần dùng sẽ không quá cao. Dù sao dược thảo quý hiểm, chỉ có y sư cao cấp mới có thể sử dụng, nếu không cũng lãng phí. Mà tại Đế Đô, nếu như không phải dược liệu quý hiểm, cơ bản tới các cửa hàng lớn là có thể tìm được.

Nghệ Phong cười ngượng:

- Cửa hàng không mua được, bởi những dược liệu này rất quý hiểm. Bất quá, ta cũng không để Điệp tỷ tỷ chịu thiệt. Chỉ cần nàng cung cung cho ta dược liệu, ta sẽ tặng nàng một nửa dược phẩm, nàng nghĩ sao?

Nếu như ngũ trưởng lão ở đây, nhất định sẽ nhìn Nghệ Phong bàng con mắt khác: Cho dù là giới y sư, đối phương cung cấp dược liệu cấp y sư cao cấp, nhiều nhất cũng chỉ tặng 2 phần. Thể nhưng, rõ ràng tiểu tử này tặng lại phân nửa, điểm này không giống tích cách keo kiệt vốn có của hắn.

Điệp Vận Du đảo con mắt trắng nhìn. Bên cạnh chính mình ngày cả y sư cao cấp lục giai cũng có, một y sư cấp thấp như ngươi ta phải quan tâm tới sao. Bất quá, nàng cũng không cự tuyệt, chỉ cần dược liệu không quá quý giá. Tặng Nghệ Phong một chút cũng được.

- Uhm, ngươi hãy liệt kê dược liệu cho ta.

Điệp Vận Du thản nhiên nói. Hiển nhiên nàng không quá hứng thú.

Nghệ Phong ôm chặt thân thể ấm áp của Điệp Vận Du, nói:

- Điệp tỷ tỷ, hãy làm theo những gì trái tim chính mình mách bảo.

Điệp Vận Du sửng sốt, lập tức tươi cười:

- Ha ha, ngươi nói rất có lý. Nếu như nhìn lão gia hỏa kia không vui, ta sẽ làm thịt hắn. Bất quá, ta sẽ nói ngươi xúi giục ta.

Trên trán Nghệ Phong toát ra mồ hôi lạnh:



- Chuyện này, ta không liên quan?

Điệp Vận Du cười hi hi, không hề để ý tới sự sợ hãi của Nghệ Phong, nàng cúi đầu, nghé miệng vào tai Nghệ Phong:

- Lần sau ngươi gặp lại ta. Ta sẽ cho ngươi. Ta sẽ không thi triển mị thuật ah! Tỷ tỷ đối với ngươi như vậy, là được rồi chứ?

Nhãn tình Nghệ Phong lóe sáng, bất quá lại ảm đạm. Bởi đây không phải lần đầu tiên nàng khơi dậy hỏa khí trong lòng chính mình.

Dường như Điêp Vân Du hiểu Nghê Phong đang suy nghĩ điều gì, nàng lai thổi nhiệt khí vào tai hắn:

- Lúc này tỷ tỷ nói thật ah! Lần sau gặp lại ngươi, thực sự sẽ cho ngươi! Tỷ tỷ đợi ngươi tại Thúy Lâm Các ah!

Vào trong thành, Nghệ Phong nhìn đoàn người qua lại tấp lập, trong lòng cảm thán để quốc thật phồn vinh. Thảo nào tại đế quốc này có tới 20 vạn thần dân.

Kiến trúc kiên cố vững chắc, cửa hàng phồn hoa tấp lấp, người từ các phương tới Để Đô tọa lạc. Tinh thân vui vẻ phấn chấn, thỉnh quý tộc mặc cẩm y ngọc bào sang trọng đi ngang qua Nghệ Phong, khiển hắn không khỏi liếc mắt nhìn theo. Chính mình so với bọn họ, quả thực nghèo khổ hơn rất nhiều.

Khi còn đứng cách Đế Đô hơn một nghìn thước, nàng liền rời đi. Theo lời nàng nói: Tại Đế Đô đều là tai mắt của lão gia hỏa kia, nàng không dám đi cùng Nghê Phong. Nếu như có viêc cần, có thể tới Thúy Lâm Các tìm nàng.


Nói đến đây, nàng quay về phía Nghệ Phong nháy con mắt mập mờ, khiến trong lòng Nghê Phong sôi sục. Một mực muốn bắt lấy nàng, nhưng không có cách nào.


Bất quá, điều khiến Nghệ Phong phiền muộn chính là, Điệp Vận Du trông thấy danh sách dược liệu Nghệ Phong đưa cho nàng, lúc khuôn mặt nàng ửng đỏ, véo manh vào Nghệ Phong. Nghệ Phong phỏng đoán, những thứ này rất đắt.


Dùng công phu sư tử ngoạm trách khéo Nghệ Phong, dễ nhận thấy những dược liệu như vậy, cho dù tại hoàng cung cũng rất quý hiểm. Tiểu tử này thật không biết xấu hổ, dám mở miệng.


Nghệ Phong nghĩ đến chuyện Điệp Vận không thể từ chối, trong lòng hắn ngượng cười. Dẫu sao vẫn không thể nói với Điệp Vận Du:


- Kỳ nhưng dược liệu này nàng cung cấp cho ta, về sau ta hồi báo 5 phần thành phẩm. Kỳ thực là nàng lời lớn ah!


Tuy ràng đây là sự thực, thế nhưng Điệp Vận Du sẽ không tin. Ai dám tin tưởng thiếu niên chưa đủ 18 tuổi có thể là y sư cao cấp.


Nghĩ vậy, Nghệ Phong cũng chỉ có thể từ từ tìm tại các cửa hiệu thuốc trong đế quốc. Bất quá để luyện chế thuộc cao đẳng này, thực sự cần có dược liệu vô cùng quý hiểm. Hắn hi vọng có thể tìm được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK