Mục lục
Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghệ Phong nhìn Thiên Thiên Kết này, trong đầu không ngừng suy tính làm thế nào có thể tháo gỡ. Thế nhưng càng suy tính, Nghệ Phong cảm giác đầu chính mình càng đau nhức. Cổ mồ hôi phun trào, hiển nhiên mệt mỏi tới cực điểm.

Thế nhưng, cho dù Nghệ Phong sử dụng trí nhớ, nhưng vẫn không nghĩ ra cách. Vấn đề này giống như không thể giải.

Nghệ Phong không sợ các vấn đề số học, trí lực các loại của đối phương. Thế nhưng đối với vấn đề này, cho dù Nghệ Phong tự tin vào chính mình, cũng cảm giác khủng hoảng cực đại.

Bĩnh tĩnh nhìn Thiên Thiên Kết trước mặt, ánh mắt Nghệ Phong liên tục quét qua. Thời gian dài, Nghệ Phong vẫn không thể tìm được cách nào tháo gỡ.

Mạnh mẽ chấn tĩnh tinh thần chính mình, Nghệ Phong ngồi vào chỗ cũ, tâm thật tập trung vào Thiên Thiên Kết.

Mọi người thấy Nghệ Phong yên lặng tại chỗ, ánh mắt toàn bộ chuyển dời đến Thiên Thiên Kết. Lập tức đều liếc mắt nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương đều toát lên vẻ ngưng đọng. Dây thừng này, căn bản không điểm tháo gỡ. Thiên Thiên Kết, Thiên Thiên Kết quả nhiên danh bất hư truyền.

Ngũ Tuyệt lão nhân thấy Nghệ Phong lẳng lặng ngồi chỗ kia, hắn cũng không vội vàng. Thiên Thiên Kết này không biết làm khó bao nhiêu người, các nhân tài thời kỳ trước kia đều bị Thiên Thiên Kết này làm khó.

Ngũ Tuyệt lão nhân nhìn Nghệ Phong trầm mặc tại chỗ, cũng không để ý tới Nghệ Phong. Lập tức chuyển ánh mắt về phía mọi người:

- Được rồi, kế tiếp ai tới?

Mọi người nghe câu này, đám người lúc này mới chuyển đổi tâm tư, trong lòng phán cho Nghệ Phong án tử hình.

Khi Ngũ Tuyệt lão nhân hỏi, một võ giả liền tiến lên phía trước. Dưới đề mục của Ngũ Tuyệt lão nhân, người này rất nhanh đã thất bại, sau khi trả một kiện bảo vật, có chút không cam lòng rời khỏi chỗ ngồi. Bất quá, thấy ba bộ vũ kỹ Địa Cấp trước mặt Nghệ Phong, lúc này trong lòng mới khôi phục một chút.

Trong nháy mắt, ba ngày trôi qua. Trong ba ngày này, đều biết được các võ giả thất bại dưới tay Ngũ Tuyệt lão nhân. Có người rời đi, có người vẫn tiếp tục tiến lên tầng năm.

Thủy Nhược Vân thấy Nghệ Phong ngây ngốc tại chỗ, nàng lập tức thở dài, nhìn Thiên Thiên Kết trong tay Nghệ Phong. Thế nhưng, cho dù nàng nghĩ thế nào đi nữa, cũng không nghĩ ra cách tháo gỡ.

Tới buổi tối ngày thứ ba, lúc này Ngũ Tuyệt lão nhân ra đề mục thứ hai cho một võ giả. Nghệ Phong nguyên bản vẫn ngồi tại chỗ chưa lên tiếng, bỗng nhiên đứng thẳng dậy cầm Long Kiếm trong tay, đấu khí trên Long Kiếm bắt đầu chớp động.

Thủy Nhược Vân thấy Long Kiếm trên tay Nghệ Phong, không kìm được lòng hô lớn:

- Nghệ Phong!

Thủy Nhược Vân không biết tại sao chính mình hô lớn, bất quá nàng biết, nếu như Nghệ Phong xuất thủ tại Thiên Tuyệt Phong. Nhất định là tự tạo nghiệp chướng, Ngũ Tuyệt lão nhân trước mắt quả thực sâu thâm không thể lường.

Mọi người nhìn Nghệ Phong rút kiếm, cả đám đều kinh hãi. Thật không ngờ Nghệ Phong nổi lên tâm tư dùng sức mạnh cướp đoạt. Bất quá, e là Nghệ Phong phải chịu thiệt thòi lớn, tại Thiên Tuyệt Phong chưa bao giờ phát sinh sự việc như vậy.



Khi ánh mắt mọi người tập trung trên thân thể Nghệ Phong, Nghệ Phong cũng xuất thủ đối với Ngũ Tuyệt lão nhân giống như mọi người tưởng tượng. Ngược lại, vung kiếm hướng về phía Thiên Thiên Kết.

Một kiếm kinh hãi tạo trên hư không một đạo hồn quang.

- Dừng tay!

Ngũ Tuyệt lão nhân cư nhiên thấy Nghệ Phong dùng kiếm chém về phía Thiên Thiên Kết, hắn kinh hãi hô lớn. Thế nhưng hắn chưa kịp nói hết câu, lợi kiếm của Nghệ Phong đã quét qua Thiên Thiên Kết.

Cùng lúc Nghệ Phong chém xuống Thiên Thiên Kết, bỗng nhiên xuất hiện tràng cảnh trước mắt khiến người ta sững sờ. Chỉ thấy Thiên Thiên Kết nguyên bản bị Nghệ Phong chém xuống, bắt đầu tự động tản ra một vòng. Thiên Thiên Kết nguyên bản không thể tháo gỡ, rất nhanh đã hoàn toàn rời rạc.

Ngũ Tuyệt lão nhân định bụng ngăn cản Nghệ Phong hạ thụ nhưng không kịp, hắn nhìn Thiên Thiên Kết bị Nghệ Phong hủy diệt. Đồng thời Thiên Thiên Kết được gỡ bỏ, trong mắt hiện lên tia mâu thuẫn.

Nghệ Phong đưa Thiên Thiên Kết đã được tháo gỡ cho Ngũ Tuyệt lão nhân, thản nhiên nói:

- Hiện tại có thể cho ta Ngũ Hành Linh Tham được chứ?

Ngũ Tuyệt lão nhân nhìn quận dây thừng trước người bị cắt thành vài đoạn, trong lòng vô cùng phức tạp. Quận dây thừng này gây phiền toái đối với hăn hơn trăm năm, hắn chưa từng nghĩ tới việc cắt đứt nó mà tháo gỡ. Thế nhưng phải thừa nhận, biện pháp này của Nghệ Phong là trực tiếp nhất? Nhưng, đây cũng coi là cởi Thiên Thiên Kết sao?

Ngũ Tuyệt lão nhân thoáng nhìn Thủy Nhược Vân, thấy Thủy Nhược Vân đứng sững sờ, một lúc lâu hắn thờ dài một hơi vỗ vỗ tay vài cái. Nhất thời một võ giả rất nhanh đi tới, nhìn thấy võ giả, Ngũ Tuyệt lão nhân hướng về phía hắn nói:

- Mau mang Ngũ Hành Linh Tham tới đây.

- Vâng!

Võ giả khom người thi lễ, vội vàng rời đi.

Ngũ Tuyệt lão nhân nhìn Nghệ Phong nói:

- Không hổ là Tà Đế nhập ma, có thể nghĩ đến thủ đoạn giết chóc tháo gỡ vần đề này. Tuy rằng ta không biết phương pháp này có phải đáp án hay không? Thế nhưng ta cũng không thể chứng thực.

- Tiền bối quá khen. Bất quá, ta chỉ vô tình, nếu như không giải được nó, vậy hủy nó đi. Bản Đế không hi vọng có thứ gì đó chính mình không thể nắm được trong tay.

Nghệ Phong tùy ý nói.

Nghe Nghệ Phong nói, trong lòng mọi người chấn động. Lý giải thêm phần nào về sự bá đạo của Nghệ Phong. Còn Thủy Nhược Vân nghe Nghệ Phong nói những lời này, nàng càng chau mày, những lời này thực sự quá mức ích kỷ.

- Thực ra Tà Đế nói cho ta biết một đạo lý. Phá sau đó lập có thể chính là ý tứ của Thiên Thiên Kết này.



Ngũ Tuyệt lão nhân nhìn Nghệ Phong nói.

Nghệ Phong thu hồi Long Kiếm, không trả lời thêm. Cho dù, khi trước Nghệ Phong hủy diệt Thiên Thiên Kết, hắn cũng không ngờ như vậy có thể tháo gỡ Thiên Thiên Kết. Lúc này, đưa tay thu hồi ba bộ Vũ Kỹ Địa Cấp vào nạp linh giới.

Rất nhanh, võ giả vừa nãy rời đi mang tới một hộp ngọc. Dưới chỉ thị của Ngũ Tuyệt lão nhân, vỗ giả giao hộp ngọc cho Nghệ Phong.

Nghệ Phong tiếp nhận hộp ngọc, nhẹ nhàng mở. Chỉ thấy trong hộp ngọc ướp lạnh một viên Ngũ Hành Linh Tham, bởi vì nguyên nhân ướp lạnh, tản ra hàn ý đâm người.

- Tà Đế hãy nhận lấy Ngũ Hành Linh Tham.

Ngũ Tuyệt lão nhân cười nói:

- Không biết Tà Đế có hứng thú đấu thêm một lần nữa hay không?

Nghệ Phong thoáng liếc nhìn Ngũ Tuyệt lão nhân, không chút suy nghĩ lập tức hồi đáp:

- Không hứng thú.

Nghệ Phong hiện tại thầm nghĩ chạy tới trước mặt Điệp Vận Du, đưa vật này cho tam trưởng lão.

Ngũ Tuyệt lão nhân vừa cười vừa nói:


- Tà Đế đừng trả lời vội vàng như vậy. Nói không chừng ngươi thích thú! Nếu như ta nói ngươi biết, ta sở hữu kiện bảo vật có quan hệ nhất định tới bí mật tiến vào Thánh Cấp?


Ánh mắt Nghệ Phong khẽ lóe sáng. Vật này liên quan tới việc tiến vào Thánh Cấp? Vật này đối với bất cứ võ giả nào chưa đạt tới Thánh Cấp đều có cám dỗ trí mạng. Ngũ Tuyệt lão nhân vừa nói những lời này, Nghệ Phong có thể cảm giác được rất nhiều võ giả lóe lên quang mang nóng như lửa.


Cho dù mọi người vừa mới thèm muốn giống như Nghệ Phong đạt được Ngũ Hành Linh Tham, tâm tư nguyên bản hoàn toàn bị thu hút. Ánh mắt mọi người sáng quắc nhìn Nghệ Phong.


- Ha ha, nếu như Tà Đế nguyện ý đấu. Vậy sẽ dùng một bộ vũ kỹ Địa Cấp của Tà Đế làm tiền cược, thế nào?


Ngũ Tuyệt lão nhân nói.


Những lời này, khiến Nghệ Phong khẽ trầm ngưng một hồi, lập tức gật đầu nói:


- Vậy tiếp tục đấu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK